Thập Niên 70: Nữ Tướng Quân Thế Thân

Chương 12:

Trước Sau
Trẻ con thì giao cho trẻ con đối phó đi, tránh cho lúc đó mẹ không chiếm lý.

Quan trọng nhất là, cô bé và nhóc mập mạp này có thù riêng!

Mập mạp này đời trước liền bắt nạt cô bé không ít, cô bé đời trước sẽ xảy ra chuyện, cũng có quan hệ rất lớn với cậu ta.

Nghĩ như vậy, Chu Tây liền đánh một quyền vào mũi An Diệu Tông trước.

Một quyền này bao hàm vô số nghẹn uất của Chu Tây đời trước, cô bé là dùng tới sức bú sữa.

Nhóc mập mạp thân thể tốt, khí huyết đủ, một quyền hạ xuống, không chút khoa trương, mũi nhóc mập mạp liền phun máu mũi.

“Ngao!” An Diệu Tông đến tám tuổi không hề nếm qua thiệt thòi như vậy, cậu ta ngược lại có chút chí khí, không có giống như mẹ cậu ta, chịu thiệt liền khóc lóc om sòm, sửng sốt một lát sau, liền nhào tới hướng Chu Tây.

Chu Tây cũng không thế yếu, cuộc sống của cô bé đã lật ngược tình thế, có mẹ ở đây, cô bé cái gì cũng không sợ!

Xông lên!

Hai người "Bùm" một cái đụng vào nhau, Chu Tây nhỏ gầy hơn An Diệu Tông rất nhiều, trực tiếp bị đè trên mặt đất.

Cô bé không nói một tiếng, trong mắt toát ra hung quang, cắn chặt bàn tay mập mạp của An Diệu Tông không buông.



Mắt Ninh An Sở lộ vẻ thưởng thức:...Vật nhỏ còn rất hung dữ!

Ninh An Sở đang muốn tiến lên tách người ra, Lý Hương Quế và An Hùng liền vọt tới.

Miệng Lý Hương Quế không sạch sẽ mắng, đưa tay muốn tát Chu Tây.

Mặt Ninh An Sở trầm xuống, một cước đá ra, thấy Lý Hương Quế chỉ lùi lại vài bước, tâm hơi trầm xuống, thân thể này so với tưởng tượng của cô còn yếu hơn rất nhiều.

“An Hùng! Anh chỉ nhìn em và con trai bị người bắt nạt?”

Lúc này Lý Hương Quế thật sự khóc: "Tôi không sống nữa!”

An Hùng đưa tay tát lên trên mặt An Sở: "Xem mày làm chuyện tốt!"

Rõ ràng chỉ cần để Lý Hương Quế lấy đồ đi thì chuyện gì cũng không có, An Sở thế nào cũng phải nháo chuyện thành như vậy!

An Sở đối với An Hùng từ trước đến nay khúm núm, không chừng liền bị cái tát này, mưu toan dàn xếp ổn thỏa.

Nhưng Ninh An Sở cũng sẽ không nuông chiều anh ta, cô trực tiếp bắt tay chết trụ An Hùng, duỗi chân vấp một cái, đánh ngã người, dùng đầu gối đỉnh lấy lưng An Hùng, trực tiếp áp chế người trên mặt đất.

Bộ động tác này hạ xuống, trán Ninh An Sở liền toát mồ hôi.

Hừm, rất hư ảo.



Cô liền chuẩn bị thả vài câu ngoan độc để trò khôi hài này tạm thời chấm dứt, miễn cho thời gian dài, thân thể không chống đỡ được, cô và Chu Tây chịu thiệt.

Đang lúc này, Ngô Huệ Lan đợi lâu một nhà con trai ăn cơm vẫn không tới đi tới cửa sân.

An Hùng vừa vặn giãy dụa ngẩng đầu cùng Ngô Huệ Lan nhìn nhau.

Hai tay Ngô Huệ Lan vỗ đùi một cái, xông tới liền muốn vỗ Ninh An Sở: "Con nhóc chết tiệt lá gan lớn, dám đánh anh cả mày, còn không buông tay cho bà đây!"

Ninh An Sở:...

Ninh An Sở từ trong lời nói của bà lão này suy đoán ra, bà lão này là mẹ của An Sở.

Vậy cô không dễ động thủ đâu.

Cô nghĩ, hoặc là bị đánh hai cái ròi quên đi, bà già thế này cô không đánh được, nhưng cô có thể bẻ tay An Hùng báo thù ngay tại chỗ mà.

An Hùng:... Nghe tao nói, cảm ơn mày!

Kết quả, bàn tay của bà lão còn chưa kịp rơi xuống vai lưng Ninh An Sở, đảo mắt đã thấy được hình ảnh Chu Tây xoay chuyển hoàn cảnh xấu cách đó không xa, ngồi trên người An Diệu Tông dùng nắm đấm nhỏ đấm vào bảo bối của bà ta.

Mệnh của bà ta!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau