Bịp Rồi! Nữ Chính Vậy Mà Là Nam Nhân!
Chương 22
Lần nữa Kình Ngọc tỉnh lại, nhận ra mình đang nằm trên chiếc giường êm ái, cơn sốt cũng dịu đi rồi
Hắn nhìn xung quay phát hiện đây là căn phòng của Lục Vũ Minh mà mình đã vào cách đây không lâuCạch
' A...cậu tỉnh rồi à? Đã đỡ hơn chưa?"
Lục Vũ Minh vừa đúng lúc bước đến cầm khay thuốc cùng đồ ăn trên tay đặt xuống bàn bên cạnh
" Đã đỡ rồi, cậu đừng đi đâu hết...ở ngay cạnh tôi đi. "
Kinh Ngọc níu lấy góc áo cậu, hệt như một đứa trẻ vòi vĩnh làm trái tim cậu mềm nhũn
...Tớ không đi đâu cả, chỉ là lấy cháo cho cậu ăn thôi
" Vậy đút đút tôi.
Cậu còn không ngờ cô có kiểu tính cách làm nũng thế này cơ mà...có phải vì do sốt nên mới thế không hệ thống?
Hệ thống sau khi mất tích đã quay lại [ Con gái khi yêu ai chả thích làm nũng với người yêu mình, nữ chính hẳn là đã yêu cậu rất nhiều rồi. ]
Hẳn là khi nghe được tin này Lục Vũ Minh cậu phải vui vì nhiệm vụ tiến triển thuận lợi chứ...sao cứ thấy hơi mất mát...
Là vì Kình Ngọc càng yêu sâu đậm thì ngày xa cô ấy càng gần à?
Hệ thống nghe được tiếng lòng cậu, dò hỏi
[ Cậu động lòng rồi? ]'Không có, không thể vì chỉ nam chính mới làm nữ chính hạnh phúc... À nhắc mới nhớ, từ lần đó không thấy nam chính nhắn lại nhỉ? '
[ ...Giờ cậu mới nhớ tới người ta sao? Thôi không cần bận tâm đâu, cứ lo cho nữ chính trước đi. ]
Chuyện của Nguyên Dương lại bị gác qua sau đầu
Lục Vũ Minh cẩn thận đưa muỗng cháo gần miệng Kinh Ngọc nhưng cô hất cắm từ chối
Sao vậy?... "
Cậu ngơ ra một cục, Kình Ngọc có vẻ giận dỗi nói
Cậu không thổi cho tôi. '
Hệ thống: [ Đồ ngốc, cháo nóng vậy không thổi cho người ta đi, không tinh tế gì cả. ]
'... Tôi đâu có nghĩ cậu ấy cần tôi thổi chứ!
"a~..."
Lục Vũ Minh thổi cho nguội bớt rồi đưa đến tận miệng cho cô
Thế này khác nào chăm em bé...
Cô ngậm lấy rồi liếm nhẹ đầu lưỡi làm cậu nhớ tới nụ hôn hôm trước, trong người bắt đầu nóng bừng lênChắc không phải cố ý đầu ha?
('nữ chính nào đó: Phải, là tôi cố tình quyến rũ cậu đấy. )
Sau khi cho Kình Ngọc ăn và uống thuốc xong, cậu dọn dẹp đống đó thì cô bất ngờ nói
" Minh Minh...Tôi gọi cậu bằng cách thân thiết vậy được chứ? "
Lục Vũ Minh ban đầu có hơi bất ngờ, sau đó nở một nụ cười tươi
Được chứ, chúng ta đang hẹn hò mà, gọi thế nào chẳng được. "
Thật ra cậu cũng không để ý nhiều về cách gọi tên lắm, bởi vậy hai người vẫn gọi nhau theo kiểu bình thường
Đột nhiên một ý tưởng trêu chọc bạn gái xẹt qua trong đầu Lục Vũ Minh, miệng khẽ nhếch lên nụ cười nham hiểm
" Phải rồi, thay vì gọi Minh Minh... không bằng cậu gọi tớ là chồng đi
Mặt Kình Ngọc liền đỏ lên đúng theo phản ứng của cậu tưởng tượng, còn chưa kịp cười đắc chí thì cô đã cất giọng gọi
"...Chồng ơi, đêm nay ngủ với vợ nha.
H-hȧ...?"
Lần này tình thế đảo lộn, người đỏ mặt như gấc ở đây lại là cậu
Chẳng phải chúng ta là vợ chồng sao? Tất nhiên là phải ngủ chung rồi. " Cô làm vẻ hiển nhiên nhìn cậu
Tâm trí Lục Vũ Minh rối bời, đành tránh né
11
...Tớ đem mấy thứ này xuống đây, tớ sẽ quay lại sau...
'Được rồi, vợ đợi chồng. Nhớ quay lại sớm đó chồng yêu."
Cô nhấn mạnh hai chữ cuối khiến cậu nổi da gà, không dám ngoảnh lại
Kình Ngọc ngồi trên giường mỉm cười vô cùng thâm hiểm nhìn bóng lưng kia chạy mất
Ánh mắt hắn hệt một con yêu tinh hồ ly đang chờ đợi con mồi rơi vào bẫy của mình
Là cậu trêu tôi trước mà.
**
Lục Vũ Minh ổn định lại tinh thần, rồi vào phòng làm việc của cha Lục nói chuyện
Lục Tân đang ngồi trên sofa, dáng vẻ ông đang suy ngẫm một điều gì đó thì cậu bước đến
Cha, mọi chuyện sao rồi?
Cha Lục bày ra một sấp ảnh lộn xộn trên bàn
" Cha đã tìm được bằng chứng ông ta ngoại tình. Con có chắc nên để gia đình ông ta biết chứ? Người vợ và đứa con gái 9 tuổi của ông ta hẳn sẽ liên lụy"
' Nhưng cũng đâu thể để ông ta tiếp tục làm chuyện sau lưng như vậy, nhất định sẽ còn tìm tới chỗ họ... "
Cậu biết mẹ Kình đang bám víu lấy người đàn ông đó nếu chuyện bị lộ ra sẽ còn ảnh hưởng tới Kình Ngọc nữa
Mọi chuyện dường như phức tạp hơn cậu nghĩ...
Hệ thống cũng căn dặn cậu không được xen vào hoàn cảnh gia đình của cô ấy bởi vì mọi chuyện diễn ra đều theo quy luật hết
Sau này Kình Ngọc còn phải chịu khổ nữa...
Cậu chỉ là muốn giúp cô ấy một chút thôi.
'Được rồi con trai, chuyện này cha sẽ lo liệu, nhất định ông ta sẽ chịu hậu quả thích đáng. "
Lục Tân nói rồi xoa nhẹ đầu con trai mình ý nói " hãy yên tâm " vì có cha ở đây
rồi
Trong cậu xuất hiện một cỗ xúc động chưa từng có
Từ đời trước tới giờ đây là lần đầu tiên cậu nhận được tình thương của cha, hoá ra đó nó là cảm giác an toàn và tin cậy tới vậy.
**
Sáng hôm sauLục Vũ Minh lờ mờ tỉnh dậy, cứ cảm thấy người mình đang bị thứ gì đó quấn chặt không thể nhúc nhích tay chân
Cậu cố gắng cựa đầu lại, phát hiện khuôn mặt kia rúc sau lưng mình, bởi vì động tác cựa quậy nhẹ mà mặt nhỏ hơi nhăn lại, càng gắt gao ôm chặt lấy vòng eo cậu không cho di chuyển
Khoan đã chuyện này là sao...?
Lục Vũ Minh cố gắng nhớ lại hôm qua Kình Ngọc vẫn còn ngủ yên trên giường nay đã nằm dưới này rồi...
Có lẽ cô ấy không quen nằm giường nên lăn xuống đây.
'Kình...Ngọc à, cậu tỉnh chưa? "
ưm...lúc nữa thôi.
Giọng nói cô có vẻ vẫn đang ngái ngủ, đầu cọ cọ vào lưng cậu, chân cũng đan xen vào hai chân đối phương tìm chỗ thoải mái
Cả người Lục Vũ Minh nóng bừng như cái lò sưởi, cậu cẩn thận kéo giãn khoảng cách, cố gắng không va chạm vô nơi nào khó xử, thoát khỏi vòng tay giam giữ
Lúc này Kình Ngọc mới mở mắt, cô phồng má tỏ ra bất mãn nhìn cậu, cậu thấy vậy vội đánh lạc hướng
" ..Chào buổi sáng, cậu cũng hết sốt rồi đúng chứ?Kình Ngọc không trả lời, chậm rãi gật đầu.Hệ thống: [Cậu nên để nữ chính về đi, mẹ cô ấy xảy ra chuyện rồi.]
Hắn nhìn xung quay phát hiện đây là căn phòng của Lục Vũ Minh mà mình đã vào cách đây không lâuCạch
' A...cậu tỉnh rồi à? Đã đỡ hơn chưa?"
Lục Vũ Minh vừa đúng lúc bước đến cầm khay thuốc cùng đồ ăn trên tay đặt xuống bàn bên cạnh
" Đã đỡ rồi, cậu đừng đi đâu hết...ở ngay cạnh tôi đi. "
Kinh Ngọc níu lấy góc áo cậu, hệt như một đứa trẻ vòi vĩnh làm trái tim cậu mềm nhũn
...Tớ không đi đâu cả, chỉ là lấy cháo cho cậu ăn thôi
" Vậy đút đút tôi.
Cậu còn không ngờ cô có kiểu tính cách làm nũng thế này cơ mà...có phải vì do sốt nên mới thế không hệ thống?
Hệ thống sau khi mất tích đã quay lại [ Con gái khi yêu ai chả thích làm nũng với người yêu mình, nữ chính hẳn là đã yêu cậu rất nhiều rồi. ]
Hẳn là khi nghe được tin này Lục Vũ Minh cậu phải vui vì nhiệm vụ tiến triển thuận lợi chứ...sao cứ thấy hơi mất mát...
Là vì Kình Ngọc càng yêu sâu đậm thì ngày xa cô ấy càng gần à?
Hệ thống nghe được tiếng lòng cậu, dò hỏi
[ Cậu động lòng rồi? ]'Không có, không thể vì chỉ nam chính mới làm nữ chính hạnh phúc... À nhắc mới nhớ, từ lần đó không thấy nam chính nhắn lại nhỉ? '
[ ...Giờ cậu mới nhớ tới người ta sao? Thôi không cần bận tâm đâu, cứ lo cho nữ chính trước đi. ]
Chuyện của Nguyên Dương lại bị gác qua sau đầu
Lục Vũ Minh cẩn thận đưa muỗng cháo gần miệng Kinh Ngọc nhưng cô hất cắm từ chối
Sao vậy?... "
Cậu ngơ ra một cục, Kình Ngọc có vẻ giận dỗi nói
Cậu không thổi cho tôi. '
Hệ thống: [ Đồ ngốc, cháo nóng vậy không thổi cho người ta đi, không tinh tế gì cả. ]
'... Tôi đâu có nghĩ cậu ấy cần tôi thổi chứ!
"a~..."
Lục Vũ Minh thổi cho nguội bớt rồi đưa đến tận miệng cho cô
Thế này khác nào chăm em bé...
Cô ngậm lấy rồi liếm nhẹ đầu lưỡi làm cậu nhớ tới nụ hôn hôm trước, trong người bắt đầu nóng bừng lênChắc không phải cố ý đầu ha?
('nữ chính nào đó: Phải, là tôi cố tình quyến rũ cậu đấy. )
Sau khi cho Kình Ngọc ăn và uống thuốc xong, cậu dọn dẹp đống đó thì cô bất ngờ nói
" Minh Minh...Tôi gọi cậu bằng cách thân thiết vậy được chứ? "
Lục Vũ Minh ban đầu có hơi bất ngờ, sau đó nở một nụ cười tươi
Được chứ, chúng ta đang hẹn hò mà, gọi thế nào chẳng được. "
Thật ra cậu cũng không để ý nhiều về cách gọi tên lắm, bởi vậy hai người vẫn gọi nhau theo kiểu bình thường
Đột nhiên một ý tưởng trêu chọc bạn gái xẹt qua trong đầu Lục Vũ Minh, miệng khẽ nhếch lên nụ cười nham hiểm
" Phải rồi, thay vì gọi Minh Minh... không bằng cậu gọi tớ là chồng đi
Mặt Kình Ngọc liền đỏ lên đúng theo phản ứng của cậu tưởng tượng, còn chưa kịp cười đắc chí thì cô đã cất giọng gọi
"...Chồng ơi, đêm nay ngủ với vợ nha.
H-hȧ...?"
Lần này tình thế đảo lộn, người đỏ mặt như gấc ở đây lại là cậu
Chẳng phải chúng ta là vợ chồng sao? Tất nhiên là phải ngủ chung rồi. " Cô làm vẻ hiển nhiên nhìn cậu
Tâm trí Lục Vũ Minh rối bời, đành tránh né
11
...Tớ đem mấy thứ này xuống đây, tớ sẽ quay lại sau...
'Được rồi, vợ đợi chồng. Nhớ quay lại sớm đó chồng yêu."
Cô nhấn mạnh hai chữ cuối khiến cậu nổi da gà, không dám ngoảnh lại
Kình Ngọc ngồi trên giường mỉm cười vô cùng thâm hiểm nhìn bóng lưng kia chạy mất
Ánh mắt hắn hệt một con yêu tinh hồ ly đang chờ đợi con mồi rơi vào bẫy của mình
Là cậu trêu tôi trước mà.
**
Lục Vũ Minh ổn định lại tinh thần, rồi vào phòng làm việc của cha Lục nói chuyện
Lục Tân đang ngồi trên sofa, dáng vẻ ông đang suy ngẫm một điều gì đó thì cậu bước đến
Cha, mọi chuyện sao rồi?
Cha Lục bày ra một sấp ảnh lộn xộn trên bàn
" Cha đã tìm được bằng chứng ông ta ngoại tình. Con có chắc nên để gia đình ông ta biết chứ? Người vợ và đứa con gái 9 tuổi của ông ta hẳn sẽ liên lụy"
' Nhưng cũng đâu thể để ông ta tiếp tục làm chuyện sau lưng như vậy, nhất định sẽ còn tìm tới chỗ họ... "
Cậu biết mẹ Kình đang bám víu lấy người đàn ông đó nếu chuyện bị lộ ra sẽ còn ảnh hưởng tới Kình Ngọc nữa
Mọi chuyện dường như phức tạp hơn cậu nghĩ...
Hệ thống cũng căn dặn cậu không được xen vào hoàn cảnh gia đình của cô ấy bởi vì mọi chuyện diễn ra đều theo quy luật hết
Sau này Kình Ngọc còn phải chịu khổ nữa...
Cậu chỉ là muốn giúp cô ấy một chút thôi.
'Được rồi con trai, chuyện này cha sẽ lo liệu, nhất định ông ta sẽ chịu hậu quả thích đáng. "
Lục Tân nói rồi xoa nhẹ đầu con trai mình ý nói " hãy yên tâm " vì có cha ở đây
rồi
Trong cậu xuất hiện một cỗ xúc động chưa từng có
Từ đời trước tới giờ đây là lần đầu tiên cậu nhận được tình thương của cha, hoá ra đó nó là cảm giác an toàn và tin cậy tới vậy.
**
Sáng hôm sauLục Vũ Minh lờ mờ tỉnh dậy, cứ cảm thấy người mình đang bị thứ gì đó quấn chặt không thể nhúc nhích tay chân
Cậu cố gắng cựa đầu lại, phát hiện khuôn mặt kia rúc sau lưng mình, bởi vì động tác cựa quậy nhẹ mà mặt nhỏ hơi nhăn lại, càng gắt gao ôm chặt lấy vòng eo cậu không cho di chuyển
Khoan đã chuyện này là sao...?
Lục Vũ Minh cố gắng nhớ lại hôm qua Kình Ngọc vẫn còn ngủ yên trên giường nay đã nằm dưới này rồi...
Có lẽ cô ấy không quen nằm giường nên lăn xuống đây.
'Kình...Ngọc à, cậu tỉnh chưa? "
ưm...lúc nữa thôi.
Giọng nói cô có vẻ vẫn đang ngái ngủ, đầu cọ cọ vào lưng cậu, chân cũng đan xen vào hai chân đối phương tìm chỗ thoải mái
Cả người Lục Vũ Minh nóng bừng như cái lò sưởi, cậu cẩn thận kéo giãn khoảng cách, cố gắng không va chạm vô nơi nào khó xử, thoát khỏi vòng tay giam giữ
Lúc này Kình Ngọc mới mở mắt, cô phồng má tỏ ra bất mãn nhìn cậu, cậu thấy vậy vội đánh lạc hướng
" ..Chào buổi sáng, cậu cũng hết sốt rồi đúng chứ?Kình Ngọc không trả lời, chậm rãi gật đầu.Hệ thống: [Cậu nên để nữ chính về đi, mẹ cô ấy xảy ra chuyện rồi.]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất