Nghe Lén Được Tiếng Lòng Của Tiểu Công Chúa, Một Nhà Bạo Quân Đều Hoang Mang.
Chương 41:
Edit : Yreny Hồ
Nàng không biết Thường bà tử rốt cuộc đã trải qua chuyện gì mới lưu lạc tới Thái gia. Nàng cũng biết bản thân chưa có sự đồng ý của bà đã nói cho Lệ phi biết, nhưng vạn nhất Hoàng thượng tìm Thường bà tử là có chuyện quan trọng thì sao ?
Ở trên đường trở về nàng liền suy nghĩ, chuyện này nàng cũng đã nói, còn có vào cung diện thánh hay không thì đành tùy thuộc vào bà vậy.
Thường bà tử không có mở miệng, hai tay nắm chặt lại với nhau, mí mắt cụp xuống che đi nỗi bất an trong đôi mắt.
Hơn mười năm, chỉ cần nhắm mắt lại, trong đầu tất cả đều là hình ảnh nương nương bị hại chết.
Hết thảy mọi việc phảng phất như mới vừa xảy ra hôm qua. Bà nhớ vô cùng rõ ràng.
Chẳng lẽ là hoàng hậu đã biết nàng còn sống, cho nên nói cho Hoàng Thượng, để Hoàng Thượng đi tìm mình?
Những năm này, bà vẫn luôn nghĩ muốn hồi cung, nói cho Hoàng thượng biết chân tướng năm đó, nhưng bà sợ.
Không phải là lo lắng bản thân sẽ mất đi mạng nhỏ này. Mà là độc phụ kia đã sớm ngồi lên vị trí Hoàng hậu, bà sợ bản thân chưa kịp nói chân tướng, Hoàng thượng đã giao bà cho độc phụ kia xử lí.
Càng sợ mình không có cách nào hoàn thành nguyện vọng trước lúc chết của nương nương, nói cho Thái tử biết về thân thế của mình, để cho ngài biết mẫu thân của ngài là người ra sao.
" Thường bà tử." Thấy bà thật lâu không nói lời nào, Lý Thiến nhẹ giọng gọi bà, mặt lộ vẻ lo lắng: " Nếu bà không đi cũng không sao, ta sẽ vào cung nói với Lệ phi nương nương."
Trương bà tử chậm rãi buông bàn tay đang nắm chặt ra, đi tới bên cửa sổ nhìn ra ngoài, giọng khàn khàn nói : "Tiểu thư biết Lệ Phi là cái hạng người gì sao?"
Lúc bà xuất cung, Lệ phi vẫn chưa có phân vị, trong cung lại lắm người nhiều thị phi. Vạn nhất Lệ phi cũng là một độc phụ, nếu bà vào cung chẳng phải là tự chui đầu vào lưới sao.
"Lệ Phi nương nương là người rất tốt, mười phần khoan dung ôn nhu. Người hiện tại rất được sủng ái trong hậu cung."
Khoan dung ôn nhu?
Trương bà tử xem thường, độc phụ kia chẳng phải cũng là như vậy mới lừa được Hoàng thượng, khiến nương nương chết oan sao.
"Kia nàng cùng hoàng hậu hiện tại quan hệ như thế nào?"
Lý Thiến không hiểu Thường bà tử vì sao lại hỏi như thế, nhưng cũng không có để ý nhiều, nói hết những đều mình thấy cũng như nghe được ở chỗ phụ thân.
"Hai người quan hệ cũng không thân cận, nghe nói Hoàng hậu bị cấm túc là do mưu hại công chúa con của Lệ phi."
"Người nói cái gì?" Thường bà tử kích động đến xoay người lại: "Ngừơi là vừa mới nói hoàng hậu bị cấm túc rồi?"
Lý Thiến nhẹ gật đầu: "Đúng vậy, cái này là ta nghe phụ thân nói."
Thường bà tử khắp khuôn mặt đều là vẻ mặt kích động, tiến lên kéo lấy tay của Lý Thiến : "Lý Tiểu thư, làm phiền người giúp ta chuẩn bị cỗ xe ngựa, ta hiện tại tiến cung."
Thừa dịp độc phụ này bị cấm túc, bà có thể đánh đòn phủ đầu.
Bởi vì cảm xúc của bà quá kích động, Lý Thiến cảm giác bàn tay đang bị nắm của mình rất đau.
Chú ý tới nàng cau mày, Thường bà tử vội vàng rút tay ra:" Xin lỗi, Lý tiểu thư, là ta thất lễ rồi."
Lý Thiến quay người ra ngoài để người chuẩn bị xe ngựa, nghĩ đến bản thân không có quyền tự ý ra vào hoàng cung, nàng bèn nghĩ muốn nói cho phụ thân của mình.
Nàng chân trước còn chưa bước đã thấy Lý thừa tướng đang đi về phía này.
"Phụ thân, nữ nhi vừa vặn có chuyện muốn tìm người !"
Lý thừa tướng cười nói: "Tốt, phụ thân cũng đang muốn tìm con đây. Kia việc mà Lệ phi nương nương đã nói với con, con đã nói chưa, bà ấy có nguyện ý tiến cung hay không ?"
Mới thu được truyền lời từ trong cung, Hoàng thượng để hắn đem bà tử bên cạnh nữ nhi mang vào cung diện thánh.
Cũng không biết bà tử này là người thế nào, mà Hoàng Thượng lại muốn tự mình nhìn thấy.
"Nguyện ý." Lý Thiến tựa như nhớ tới cái gì, "Phụ thân người không phải thực sự là đến tìm nữ nhi cũng bởi vì chuyện này đi, nữ nhi cũng đang vì chuyện này nên mới muốn nhờ phụ thân đem bà tử vào cung đâu !"
Thường bà tử cùng Thừa tướng ngồi chung xe ngựa tiến vào cung. Trong lòng vừa lo lắng vừa kích động.
Cũng không biết bây giờ Thái tử điện hạ lớn lên hình dáng ra sao.
Lý thừa tướng không để lại dấu vết dò xét Thường bà tử, cũng không nhìn ra có cái gì khác biệt.
Hoàng Thượng chỉ là cho người đến truyền lời, cũng không có nói cho hắn là có chuyện gì.
Hai người tâm tư dị biệt, ai cũng không nói chuyện, một đường trầm mặc nghe bánh xe chuyển động thanh âm đến cửa cung.
Đứng tại cửa cung, nhìn đến hoàng cung vừa xa lạ vừa quen thuộc. Thường bà tử hai mắt phiếm hồng, trong lòng vừa chua xót, vừa mong đợi.
" Thường bà tử, chúng ta đi thôi!"
Một đường thông suốt đi đến Ngự Thư Phòng, Lý thừa tướng phát hiện bà tử này so với hắn còn quen thuộc hoàng cung hơn, lúc nào nên rẽ ngoặt nàng đều rõ rõ ràng ràng.
"Thừa tướng đại nhân, Hoàng Thượng nói người đến liền trực tiếp đi vào."
Lý thừa tướng gật gật đầu, mang theo Thường bà tử cùng một chỗ tiến vào Ngự Thư Phòng.
Trong ngự thư phòng hoàn toàn yên tĩnh, Hoàng Thượng một tay ôm lấy tiểu công chúa, một bên nghiêm túc phê duyệt tấu chương.
Tào công công đứng tại phía sau của hắn, nhìn thấy Thừa tướng tiến đến nhẹ giọng nhắc nhở.
"Hoàng thượng, Thừa tướng đại nhân đến."
Hắn để bút xuống, khép lại tấu chương nhìn về phía Thường bà tử.
"Thường Ma Ma, trẫm có thể tính là đợi được ngươi."
"Thần tham kiến Hoàng Thượng."
"Nô tỳ tham kiến Hoàng Thượng."
Thường Ma Ma cảm giác nước mắt của mình gần như muốn tuôn ra.
"Đứng lên đi, những năm này ủy khuất ngươi rồi."
【 Thường Ma Ma có thể tính đến, nàng có thể nhanh chóng như vậy tiến cung thật đúng là ngoài dự liệu, dù sao ngay cả bạo quân nàng cũng là không tín nhiệm. 】
Bị đâm nhưng một đao Hoàng Thượng liếc mắt nhìn đến nữ nhi con mắt đang căng tròn trong ngực hắn.
Lại nghe tiểu gia hỏa tiếp tục.
【 Bạo quân trước đó đối với Hoàng hậu cũng không giống như bây giờ. Thường ma ma lo lắng bản thân nếu xuất đầu lộ diện liền bị giao cho Hoàng hậu, quay đầu liền sẽ bị xử lý. 】
Nếu là trước đó khi chưa biết được Hoàng hậu có thể ác độc đến vậy, Hoàng Thượng xác thực sẽ làm như vậy.
"Vì nương nương cùng Thái tử điện hạ, lão nô không ủy khuất."
Thường Ma Ma thanh âm có chút nghẹn ngào: "Hoàng thượng là bởi vì hoài nghi nương nương năm đó chết có kỳ quặc, cho nên mới tra được lão nô để lão nô tiến cung sao?"
Lý thừa tướng ở bên cạnh nghe được sửng sốt một chút, hắn cảm giác Hoàng Thượng cùng thân phận bà tử này lách mình một cái đã trở thành đối thoại cùng với ma ma. Mỗi chữ hắn nghe đều hiểu nhưng gộp lại hắn liền nghe không hiểu.
Cái này bà tử không phải là người của Thái gia sao. Quay đầu liền có quan hệ với Thái tử cùng nương nương trong cung rồi, hắn nghe càng lúc càng thấy mơ hồ.
Hoàng Thượng bên này mới cho Thường Ma Ma tiến cung, Thái tử bên kia liền thu được tin tức.
Thái tử đổi một bộ quần áo, mang theo Lâm Kỳ tiến về Ngự Thư Phòng.
Thủ vệ đi vào hồi bẩm sau đó liền để hai người đi vào.
【 Quá tốt, Thái tử Hoàng Huynh rốt cục có thể biết được mình là hài tử của Lục hoàng hậu rồi. 】
Thường Ma Ma nghe được Thái tử cầu kiến, con mắt liền thẳng tắp nhìn chằm chằm nơi cửa.
Đi ở phía trước Thái tử thân mang cẩm bào màu xanh nhạt dệt kim, dáng người thẳng tắp, ngọc quan buộc tóc, tuấn tú, giữa lông mày mang theo ý cười nhạt, xa xa nhìn lại, khiêm tốn ôn nhuận, chi lan ngọc thụ.
Đây chính là Thái tử điện hạ sao?
Quanh thân khí chất cùng nương nương cực giống, nếu là nương nương còn sống, tất nhiên hết sức vui mừng.
"Nhi Thần tham kiến phụ hoàng."
"Đứng lên đi, trẫm lúc đầu cũng dự định để người đi gọi con tới cùng một chỗ nghe."
Lý thừa tướng cảm giác mình có chút dư thừa, nhưng Hoàng Thượng lại không có ý tứ cho hắn lui, hắn chỉ có thể khiến bản thân trở thành cọc gỗ đứng nghe.
"Tạ phụ hoàng. " Thái tử nhìn về phía Thường Ma Ma, không hiểu hỏi: "Không biết bà là?"
Chẳng lẽ đây chính người biết chân tướng năm đó mà Lạc nhi nói ?
"Thái tử điện hạ, lão nô chính là người của Lục hoàng hậu, hay nói cách khác chính là ma ma bên cạnh mẫu thân của ngài ."
Lời này vừa nói ra, trừ Thái tử cùng Hoàng Thượng hai người đều biết chuyện gì xảy ra, Lý thừa tướng cùng Tào công công đều kinh ngạc tới mức suýt chút nữa thì thất thố.
"Thường Ma Ma, đem những chuyện mà ngươi biết nói ra hết cho trẫm nghe, nếu tất cả đều là thật, trẫm liền trả lại công đạo cho Lục hoàng hậu."
Thường Ma Ma quỳ tới đất bên trên, trùng điệp khấu đầu.
"Lão nô nói tới câu câu đều là thật."
Nàng không biết Thường bà tử rốt cuộc đã trải qua chuyện gì mới lưu lạc tới Thái gia. Nàng cũng biết bản thân chưa có sự đồng ý của bà đã nói cho Lệ phi biết, nhưng vạn nhất Hoàng thượng tìm Thường bà tử là có chuyện quan trọng thì sao ?
Ở trên đường trở về nàng liền suy nghĩ, chuyện này nàng cũng đã nói, còn có vào cung diện thánh hay không thì đành tùy thuộc vào bà vậy.
Thường bà tử không có mở miệng, hai tay nắm chặt lại với nhau, mí mắt cụp xuống che đi nỗi bất an trong đôi mắt.
Hơn mười năm, chỉ cần nhắm mắt lại, trong đầu tất cả đều là hình ảnh nương nương bị hại chết.
Hết thảy mọi việc phảng phất như mới vừa xảy ra hôm qua. Bà nhớ vô cùng rõ ràng.
Chẳng lẽ là hoàng hậu đã biết nàng còn sống, cho nên nói cho Hoàng Thượng, để Hoàng Thượng đi tìm mình?
Những năm này, bà vẫn luôn nghĩ muốn hồi cung, nói cho Hoàng thượng biết chân tướng năm đó, nhưng bà sợ.
Không phải là lo lắng bản thân sẽ mất đi mạng nhỏ này. Mà là độc phụ kia đã sớm ngồi lên vị trí Hoàng hậu, bà sợ bản thân chưa kịp nói chân tướng, Hoàng thượng đã giao bà cho độc phụ kia xử lí.
Càng sợ mình không có cách nào hoàn thành nguyện vọng trước lúc chết của nương nương, nói cho Thái tử biết về thân thế của mình, để cho ngài biết mẫu thân của ngài là người ra sao.
" Thường bà tử." Thấy bà thật lâu không nói lời nào, Lý Thiến nhẹ giọng gọi bà, mặt lộ vẻ lo lắng: " Nếu bà không đi cũng không sao, ta sẽ vào cung nói với Lệ phi nương nương."
Trương bà tử chậm rãi buông bàn tay đang nắm chặt ra, đi tới bên cửa sổ nhìn ra ngoài, giọng khàn khàn nói : "Tiểu thư biết Lệ Phi là cái hạng người gì sao?"
Lúc bà xuất cung, Lệ phi vẫn chưa có phân vị, trong cung lại lắm người nhiều thị phi. Vạn nhất Lệ phi cũng là một độc phụ, nếu bà vào cung chẳng phải là tự chui đầu vào lưới sao.
"Lệ Phi nương nương là người rất tốt, mười phần khoan dung ôn nhu. Người hiện tại rất được sủng ái trong hậu cung."
Khoan dung ôn nhu?
Trương bà tử xem thường, độc phụ kia chẳng phải cũng là như vậy mới lừa được Hoàng thượng, khiến nương nương chết oan sao.
"Kia nàng cùng hoàng hậu hiện tại quan hệ như thế nào?"
Lý Thiến không hiểu Thường bà tử vì sao lại hỏi như thế, nhưng cũng không có để ý nhiều, nói hết những đều mình thấy cũng như nghe được ở chỗ phụ thân.
"Hai người quan hệ cũng không thân cận, nghe nói Hoàng hậu bị cấm túc là do mưu hại công chúa con của Lệ phi."
"Người nói cái gì?" Thường bà tử kích động đến xoay người lại: "Ngừơi là vừa mới nói hoàng hậu bị cấm túc rồi?"
Lý Thiến nhẹ gật đầu: "Đúng vậy, cái này là ta nghe phụ thân nói."
Thường bà tử khắp khuôn mặt đều là vẻ mặt kích động, tiến lên kéo lấy tay của Lý Thiến : "Lý Tiểu thư, làm phiền người giúp ta chuẩn bị cỗ xe ngựa, ta hiện tại tiến cung."
Thừa dịp độc phụ này bị cấm túc, bà có thể đánh đòn phủ đầu.
Bởi vì cảm xúc của bà quá kích động, Lý Thiến cảm giác bàn tay đang bị nắm của mình rất đau.
Chú ý tới nàng cau mày, Thường bà tử vội vàng rút tay ra:" Xin lỗi, Lý tiểu thư, là ta thất lễ rồi."
Lý Thiến quay người ra ngoài để người chuẩn bị xe ngựa, nghĩ đến bản thân không có quyền tự ý ra vào hoàng cung, nàng bèn nghĩ muốn nói cho phụ thân của mình.
Nàng chân trước còn chưa bước đã thấy Lý thừa tướng đang đi về phía này.
"Phụ thân, nữ nhi vừa vặn có chuyện muốn tìm người !"
Lý thừa tướng cười nói: "Tốt, phụ thân cũng đang muốn tìm con đây. Kia việc mà Lệ phi nương nương đã nói với con, con đã nói chưa, bà ấy có nguyện ý tiến cung hay không ?"
Mới thu được truyền lời từ trong cung, Hoàng thượng để hắn đem bà tử bên cạnh nữ nhi mang vào cung diện thánh.
Cũng không biết bà tử này là người thế nào, mà Hoàng Thượng lại muốn tự mình nhìn thấy.
"Nguyện ý." Lý Thiến tựa như nhớ tới cái gì, "Phụ thân người không phải thực sự là đến tìm nữ nhi cũng bởi vì chuyện này đi, nữ nhi cũng đang vì chuyện này nên mới muốn nhờ phụ thân đem bà tử vào cung đâu !"
Thường bà tử cùng Thừa tướng ngồi chung xe ngựa tiến vào cung. Trong lòng vừa lo lắng vừa kích động.
Cũng không biết bây giờ Thái tử điện hạ lớn lên hình dáng ra sao.
Lý thừa tướng không để lại dấu vết dò xét Thường bà tử, cũng không nhìn ra có cái gì khác biệt.
Hoàng Thượng chỉ là cho người đến truyền lời, cũng không có nói cho hắn là có chuyện gì.
Hai người tâm tư dị biệt, ai cũng không nói chuyện, một đường trầm mặc nghe bánh xe chuyển động thanh âm đến cửa cung.
Đứng tại cửa cung, nhìn đến hoàng cung vừa xa lạ vừa quen thuộc. Thường bà tử hai mắt phiếm hồng, trong lòng vừa chua xót, vừa mong đợi.
" Thường bà tử, chúng ta đi thôi!"
Một đường thông suốt đi đến Ngự Thư Phòng, Lý thừa tướng phát hiện bà tử này so với hắn còn quen thuộc hoàng cung hơn, lúc nào nên rẽ ngoặt nàng đều rõ rõ ràng ràng.
"Thừa tướng đại nhân, Hoàng Thượng nói người đến liền trực tiếp đi vào."
Lý thừa tướng gật gật đầu, mang theo Thường bà tử cùng một chỗ tiến vào Ngự Thư Phòng.
Trong ngự thư phòng hoàn toàn yên tĩnh, Hoàng Thượng một tay ôm lấy tiểu công chúa, một bên nghiêm túc phê duyệt tấu chương.
Tào công công đứng tại phía sau của hắn, nhìn thấy Thừa tướng tiến đến nhẹ giọng nhắc nhở.
"Hoàng thượng, Thừa tướng đại nhân đến."
Hắn để bút xuống, khép lại tấu chương nhìn về phía Thường bà tử.
"Thường Ma Ma, trẫm có thể tính là đợi được ngươi."
"Thần tham kiến Hoàng Thượng."
"Nô tỳ tham kiến Hoàng Thượng."
Thường Ma Ma cảm giác nước mắt của mình gần như muốn tuôn ra.
"Đứng lên đi, những năm này ủy khuất ngươi rồi."
【 Thường Ma Ma có thể tính đến, nàng có thể nhanh chóng như vậy tiến cung thật đúng là ngoài dự liệu, dù sao ngay cả bạo quân nàng cũng là không tín nhiệm. 】
Bị đâm nhưng một đao Hoàng Thượng liếc mắt nhìn đến nữ nhi con mắt đang căng tròn trong ngực hắn.
Lại nghe tiểu gia hỏa tiếp tục.
【 Bạo quân trước đó đối với Hoàng hậu cũng không giống như bây giờ. Thường ma ma lo lắng bản thân nếu xuất đầu lộ diện liền bị giao cho Hoàng hậu, quay đầu liền sẽ bị xử lý. 】
Nếu là trước đó khi chưa biết được Hoàng hậu có thể ác độc đến vậy, Hoàng Thượng xác thực sẽ làm như vậy.
"Vì nương nương cùng Thái tử điện hạ, lão nô không ủy khuất."
Thường Ma Ma thanh âm có chút nghẹn ngào: "Hoàng thượng là bởi vì hoài nghi nương nương năm đó chết có kỳ quặc, cho nên mới tra được lão nô để lão nô tiến cung sao?"
Lý thừa tướng ở bên cạnh nghe được sửng sốt một chút, hắn cảm giác Hoàng Thượng cùng thân phận bà tử này lách mình một cái đã trở thành đối thoại cùng với ma ma. Mỗi chữ hắn nghe đều hiểu nhưng gộp lại hắn liền nghe không hiểu.
Cái này bà tử không phải là người của Thái gia sao. Quay đầu liền có quan hệ với Thái tử cùng nương nương trong cung rồi, hắn nghe càng lúc càng thấy mơ hồ.
Hoàng Thượng bên này mới cho Thường Ma Ma tiến cung, Thái tử bên kia liền thu được tin tức.
Thái tử đổi một bộ quần áo, mang theo Lâm Kỳ tiến về Ngự Thư Phòng.
Thủ vệ đi vào hồi bẩm sau đó liền để hai người đi vào.
【 Quá tốt, Thái tử Hoàng Huynh rốt cục có thể biết được mình là hài tử của Lục hoàng hậu rồi. 】
Thường Ma Ma nghe được Thái tử cầu kiến, con mắt liền thẳng tắp nhìn chằm chằm nơi cửa.
Đi ở phía trước Thái tử thân mang cẩm bào màu xanh nhạt dệt kim, dáng người thẳng tắp, ngọc quan buộc tóc, tuấn tú, giữa lông mày mang theo ý cười nhạt, xa xa nhìn lại, khiêm tốn ôn nhuận, chi lan ngọc thụ.
Đây chính là Thái tử điện hạ sao?
Quanh thân khí chất cùng nương nương cực giống, nếu là nương nương còn sống, tất nhiên hết sức vui mừng.
"Nhi Thần tham kiến phụ hoàng."
"Đứng lên đi, trẫm lúc đầu cũng dự định để người đi gọi con tới cùng một chỗ nghe."
Lý thừa tướng cảm giác mình có chút dư thừa, nhưng Hoàng Thượng lại không có ý tứ cho hắn lui, hắn chỉ có thể khiến bản thân trở thành cọc gỗ đứng nghe.
"Tạ phụ hoàng. " Thái tử nhìn về phía Thường Ma Ma, không hiểu hỏi: "Không biết bà là?"
Chẳng lẽ đây chính người biết chân tướng năm đó mà Lạc nhi nói ?
"Thái tử điện hạ, lão nô chính là người của Lục hoàng hậu, hay nói cách khác chính là ma ma bên cạnh mẫu thân của ngài ."
Lời này vừa nói ra, trừ Thái tử cùng Hoàng Thượng hai người đều biết chuyện gì xảy ra, Lý thừa tướng cùng Tào công công đều kinh ngạc tới mức suýt chút nữa thì thất thố.
"Thường Ma Ma, đem những chuyện mà ngươi biết nói ra hết cho trẫm nghe, nếu tất cả đều là thật, trẫm liền trả lại công đạo cho Lục hoàng hậu."
Thường Ma Ma quỳ tới đất bên trên, trùng điệp khấu đầu.
"Lão nô nói tới câu câu đều là thật."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất