Xuyên Về Thập Niên 80, Ta Cùng Cả Nhà Tích Trữ Vật Tư Nhờ Nằm Mơ
Chương 2: Giấc Mơ Dự Báo, Trữ Hàng Trước
Thẩm Mộng Dao chợt nhớ đến câu chuyện mà tối hôm qua cô với cô bạn thân nói chuyện này, cô bạn cô nói đó là giấc mơ dự báo, còn giới thiệu cho cô xem một bài đăng trên mạng, cô liền kể lại cho bố mẹ nghe: “Bố mẹ, tối qua con có nói chuyện với Hân Hân, cô ấy có giới thiệu cho con một bài đăng trên mạng, con cảm thấy, chúng ta nên tham khảo một chút…”
Nói xong, Thẩm Mộng Dao mở bài đăng mà tối qua cô xem trong một nhóm chat trên mạng xã hội.
Thẩm Dược Quân và Chu Tuệ Mẫn tò mò nhìn vào.
Tiêu đề bài viết: Tôi mơ thấy mình xuyên không đến thời kỳ mạt thế, mọi người khuyên tôi tích trữ đồ ăn thức uống! Xin hãy cho tôi lời khuyên! Càng nhiều càng tốt! Cầu xin mọi người đấy!
Thẩm Dược Quân, Chu Tuệ Mẫn: “…” Con gái cưng! Con làm bố mẹ sợ muốn chết!!!
“Bố mẹ, hay là… chúng ta đi tích trữ đồ ăn thức uống đi?”, Thẩm Mộng Dao ngập ngừng.
Chu Tuệ Mẫn bấm vào bài đăng, sau khi đọc xong liền tóm tắt lại nội dung chính: người viết bài mơ thấy mình xuyên không đến thời kỳ mạt thế, mọi người khuyên cô ấy nên bán nhà bán cửa để tích trữ đồ ăn thức uống, sau khi xuyên không sẽ có ích.
Xem xong, Chu Tuệ Mẫn cảm thấy run sợ: “Chồng à, lỡ đâu chúng ta cũng xuyên không thật thì sao? Nếu thật sự có chuyện không may xảy ra, giấc mơ đó là lời cảnh báo, vậy chúng ta phải làm sao đây? Thà tin là có còn hơn là không, nếu không tích trữ đồ ăn thức uống, nhỡ đâu xuyên không thật thì sẽ chết đói mất. Cực khổ bao lâu nay, sắp được hưởng phúc rồi…”
"Anh xem, nhà chúng ta cũng vừa vặn phù hợp điều kiện, trong nhà có không gian, lại còn mơ, đây không phải là giấc mơ dự báo còn có thể là gì?"
Thẩm Dược Quân toát mồ hôi lạnh: “Được…Vậy chúng ta cứ đi tích trữ đồ ăn thức uống đi, dù sao trong không gian đồ vật cũng sẽ không hỏng, cùng lắm dữ trữ nhiều thì để dùng về sau, cũng không hại gì, còn chuyện bán nhà bán cửa thì có phải quá muộn rồi không?”.
"Chúng ta dọn nhà trước đi, dù sao chúng ta vẫn có thể dùng thẻ để mua sắm. Chúng ta chia ra nhé, em và con gái sẽ mua nhu yếu phẩm hàng ngày, còn anh có thể tích trữ một tí dược liệu. Còn giờ thì ăn sáng cái đã."
"Được!".
Chu Tuệ Mẫn lập tức vào bếp chuẩn bị bữa sáng, hai bố con cũng đi rửa mặt. Sau khi Chu Tuệ Mẫn chuẩn bị xong bữa sáng, cả nhà ngồi quây quần bên bàn ăn, sau đó đến lượt Chu Tuệ Mẫn đi rửa mặt.
Sau bữa sáng, cả nhà ngồi uống trà ở phòng khách, bắt đầu tính toán xem trong nhà có bao nhiêu tiền, Thẩm Mộng Dao lấy máy tính ra, bắt đầu bấm như bay: “470 vạn tiền mặt, hạn mức thẻ tín dụng 800 vạn…”
Thẩm Dược Quân nói: “Hay là chúng ta tranh thủ bán căn nhà này đi, dù sao cũng có ba căn. Nếu thật sự xuyên không, chúng ta cũng không thể ở được, nếu không xuyên thì chúng ta mua lại. Nếu không có tiền, trước tiên hãy thuê một căn nhà hoặc một cửa hàng, bán tất cả những thứ mình tích trữ trong không gian rồi mua.”
“đợi đến lúc treo biển cho thuê, nhỡ đâu chúng ta xuyên không mất thì sao? Xuyên không rồi thì lấy đâu ra nhà mà bán? Tiền bán nhà có thể dùng để thuê nhà, thuê cửa hàng, tích trữ đồ ăn thức uống để bán…”
"Đúng đấy!", Chu Tuệ Mẫn tán thành, "Để em đi treo biển bán nhà".
Nói xong, Thẩm Mộng Dao mở bài đăng mà tối qua cô xem trong một nhóm chat trên mạng xã hội.
Thẩm Dược Quân và Chu Tuệ Mẫn tò mò nhìn vào.
Tiêu đề bài viết: Tôi mơ thấy mình xuyên không đến thời kỳ mạt thế, mọi người khuyên tôi tích trữ đồ ăn thức uống! Xin hãy cho tôi lời khuyên! Càng nhiều càng tốt! Cầu xin mọi người đấy!
Thẩm Dược Quân, Chu Tuệ Mẫn: “…” Con gái cưng! Con làm bố mẹ sợ muốn chết!!!
“Bố mẹ, hay là… chúng ta đi tích trữ đồ ăn thức uống đi?”, Thẩm Mộng Dao ngập ngừng.
Chu Tuệ Mẫn bấm vào bài đăng, sau khi đọc xong liền tóm tắt lại nội dung chính: người viết bài mơ thấy mình xuyên không đến thời kỳ mạt thế, mọi người khuyên cô ấy nên bán nhà bán cửa để tích trữ đồ ăn thức uống, sau khi xuyên không sẽ có ích.
Xem xong, Chu Tuệ Mẫn cảm thấy run sợ: “Chồng à, lỡ đâu chúng ta cũng xuyên không thật thì sao? Nếu thật sự có chuyện không may xảy ra, giấc mơ đó là lời cảnh báo, vậy chúng ta phải làm sao đây? Thà tin là có còn hơn là không, nếu không tích trữ đồ ăn thức uống, nhỡ đâu xuyên không thật thì sẽ chết đói mất. Cực khổ bao lâu nay, sắp được hưởng phúc rồi…”
"Anh xem, nhà chúng ta cũng vừa vặn phù hợp điều kiện, trong nhà có không gian, lại còn mơ, đây không phải là giấc mơ dự báo còn có thể là gì?"
Thẩm Dược Quân toát mồ hôi lạnh: “Được…Vậy chúng ta cứ đi tích trữ đồ ăn thức uống đi, dù sao trong không gian đồ vật cũng sẽ không hỏng, cùng lắm dữ trữ nhiều thì để dùng về sau, cũng không hại gì, còn chuyện bán nhà bán cửa thì có phải quá muộn rồi không?”.
"Chúng ta dọn nhà trước đi, dù sao chúng ta vẫn có thể dùng thẻ để mua sắm. Chúng ta chia ra nhé, em và con gái sẽ mua nhu yếu phẩm hàng ngày, còn anh có thể tích trữ một tí dược liệu. Còn giờ thì ăn sáng cái đã."
"Được!".
Chu Tuệ Mẫn lập tức vào bếp chuẩn bị bữa sáng, hai bố con cũng đi rửa mặt. Sau khi Chu Tuệ Mẫn chuẩn bị xong bữa sáng, cả nhà ngồi quây quần bên bàn ăn, sau đó đến lượt Chu Tuệ Mẫn đi rửa mặt.
Sau bữa sáng, cả nhà ngồi uống trà ở phòng khách, bắt đầu tính toán xem trong nhà có bao nhiêu tiền, Thẩm Mộng Dao lấy máy tính ra, bắt đầu bấm như bay: “470 vạn tiền mặt, hạn mức thẻ tín dụng 800 vạn…”
Thẩm Dược Quân nói: “Hay là chúng ta tranh thủ bán căn nhà này đi, dù sao cũng có ba căn. Nếu thật sự xuyên không, chúng ta cũng không thể ở được, nếu không xuyên thì chúng ta mua lại. Nếu không có tiền, trước tiên hãy thuê một căn nhà hoặc một cửa hàng, bán tất cả những thứ mình tích trữ trong không gian rồi mua.”
“đợi đến lúc treo biển cho thuê, nhỡ đâu chúng ta xuyên không mất thì sao? Xuyên không rồi thì lấy đâu ra nhà mà bán? Tiền bán nhà có thể dùng để thuê nhà, thuê cửa hàng, tích trữ đồ ăn thức uống để bán…”
"Đúng đấy!", Chu Tuệ Mẫn tán thành, "Để em đi treo biển bán nhà".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất