Chương 110: Bó hoa hồng
"Anh đậu ở đây được rồi, đừng đậu gần nhà em. " - Bác Linh nhìn về phía trước, nhắc nhở Dương Anh Kiệt một tiếng.
Dương Anh Kiệt nghe lời Bác Linh, đậu xe cách nhà cô một đoạn: " Sợ bị phát hiện à? "
Bác Linh lúng túng nói thật: " Vâng.. có một chút với xe anh xịn như vậy nếu đi gần mọi người lại bàn tán. "- Dù sao khu cô ở cũng không khá giả gì tự nhiên xuất hiện một chiếc xe như vậy chắc chắn liền trở thành tâm điểm.
Dương Anh Kiệt hiểu Bác Linh đang suy nghĩ điều gì, anh xoa đầu cô bảo: " Em vào nhà đi. Tối chúng ta gặp. "
Bác Linh gật đầu, lại gần hôn vào má Dương Anh Kiệt: " Tạm biệt, anh về cẩn thận. "
Xuống xe, cô ghé đầu vào cửa xe vẫy tay với anh lần nữa rồi mới đi về khu nhà mình sống.
Dương Anh Kiệt vui vẻ nhìn Bác Linh, khi thấy bóng lưng cô khuất dần, anh mới khởi động lái xe rời đi.
Bác Linh vừa mở cửa vào nhà đã thấy mẹ cô đang bưng bữa sáng ra bàn, nhìn thấy Bác Linh bà hỏi: "Con đi đâu vậy? Sao tối qua không về? "
Bác Linh đã chuẩn bị sẵn một lí do trong đầu để nói dối: " Tối qua ở chỗ làm có tổ chức bữa tiệc nhỏ.. con lỡ uống nên sợ ảnh hưởng mẹ và em mới ở nhà bạn một bữa. "
" Con xin lỗi ạ. "
Bác Huyên cười dịu dàng nói: "Không sao con cũng lớn rồi uống một chút cũng được nhưng mà lần sau vẫn nên về nhà. "
Bác Linh gật đầu: " Vâng ạ."
" Thế đã ăn sáng chưa?"
" Con ăn với bạn rồi."
" Thế à, vậy vào phòng gọi Bác Minh giúp mẹ. Con đi nghỉ ngơi đi."
Lục Thế Nam khi thức dậy trong người khó chịu vô cùng, đầu anh đau nhức, lông mày nhíu chặt lại vào nhau. Anh đưa tay lên xoa hai bên thái dương, trong lòng nghĩ ít khi bản thân lại uống không kiểm soát đến như vậy.
Ngồi trên giường một lúc anh kéo chăn ra bước xuống đi vào phòng tắm sửa soạn.
Bước ra khỏi phòng tắm, tinh thần cũng sảng khoái hơn, gương mặt Lục Thế Nam trở về với vẻ lạnh lùng khó gần như lúc đầu.
Lục Thế Nam thay đồ rồi đi xuống nhà, bà quản gia cũng đã chuẩn bị xong bữa sáng chỉ cần chờ anh vào ăn.
Anh ăn không có khấu vị nên chỉ ăn một ít rồi đứng lên đến công ty.
A Sênh đã ở công ty trước chờ Lục Thế Nam đến.
Như mọi ngày, anh bắt đầu thông báo lịch trình công việc cho Lục Thế Nam, đang báo cáo dở chừng Lục Thế Nam cắt ngang kêu anh dừng lại hỏi.
A Sênh nhìn sếp mình thắc mắc: " Giám đốc anh có phân phó gì sao?"
"Con gái thường thích được tặng gì? "
"Dạ.?" - A Sênh bất ngờ hỏi lại, đây không phải trong phạm trù công việc..
" Tôi hỏi con gái thường thích tặng gì? "- Lục Thế Nam lặp lại câu hỏi.
A Sênh suy nghĩ sau đó liệt kê một số thứ: " Đồ hiệu, trang sức, túi xách,.."
Lục Thế Nam lắc đầu nói: " Không phải, cái gì thiết thực hơn gần gũi hơn một chút. "
"Nếu vậy chỉ có thể tặng hoa, người phụ nữ nào lại chẳng thích hoa chứ."
Mắt Lục Thế Nam sáng lên, đúng là có thể tặng hoa cho Y Noãn.
Lục Thế Nam hài lòng nói: " Không cần báo cáo công việc nữa cậu bây giờ đến tiệm hoa giúp tôi gói một bó hoa hồng cho Y Noãn, nhờ người đem đến cửa hàng cho cô ấy. " - Vừa hay Lục Thế Nam cũng mới biết được Ý Noãn rất thích hoa hồng.
A Sênh chỉ có thể nhìn sếp mình không tin vào mắt, trước giờ Lục Thế Nam đối với công việc luôn rõ ràng không để chuyện khác làm ảnh hưởng, vậy mà hiện tại chỉ chăm chăm lấy lòng cô Y Noãn. Chuyện này đúng thật rất khó thích ứng, trước đây cô Tố Giai Tuệ cũng chưa từng được đãi ngộ như này.
Như cũng chỉ nghĩ trong lòng, ngoài mặt A Sênh vẫn gật đầu lập tức đi đến tiệm hoa theo phân phó của Lục Thế Nam.
Đây là lần đầu tiên anh suy nghĩ thật lòng để tặng quà cho người khác, trong lòng không khỏi bồi hồi liệu Ý Noãn có thích món quà đó không?
Ý Noãn đang kiểm hàng trong quán thì một bạn nhân viên gọi cô: " Ý Noãn cô ra đây đi. "
Y Noãn nghe vậy cất gọn đồ vào khay tủ rồi đi ra ngoài: " Gọi tôi có chuyện gì sao? "
Cậu bạn nhân viên đó nói: "Có người gặp cô. "
Y Noãn nheo mày, ai lại muốn gặp cô?
Chỉ thấy một người đàn ông trung niên vui vẻ nói: " Chào cô, có người nhờ tiệm chúng tôi gói cho cô một bó hoa.
Chúng tôi gói xong rồi nên theo địa chỉ đến đây đưa cho cô. "
Lông mày Ý Noãn không thể dãn ra, cô hỏi: "Ai là người nhờ tiệm anh gói hoa cho tôi?"
" Xin lỗi cái này tôi không tiết lộ được, nhưng có một bức thư tay ở đây. Cô nhận đi rồi đọc có thể sẽ biết người gửi."
Thật lòng Y Noãn không muốn nhận, nhưng nghĩ lại anh giao hàng này cũng chỉ làm đúng nhiệm vụ của mình. Cô cũng không thể làm khó người ta được.
Ý Noãn chỉ đành nhận bó hoa hồng này, rồi cảm ơn anh nhân viên đó một tiếng.
Cậu bạn nhân viên đó thấy bó hoa đoán chắc cũng không rẻ, anh ta nhìn Ý Noãn nói: "Ý Noãn cô thật có phúc lại được tặng bó hoa to như vậy, xem ra là bạn trai cô tặng sao? "
Dương Anh Kiệt nghe lời Bác Linh, đậu xe cách nhà cô một đoạn: " Sợ bị phát hiện à? "
Bác Linh lúng túng nói thật: " Vâng.. có một chút với xe anh xịn như vậy nếu đi gần mọi người lại bàn tán. "- Dù sao khu cô ở cũng không khá giả gì tự nhiên xuất hiện một chiếc xe như vậy chắc chắn liền trở thành tâm điểm.
Dương Anh Kiệt hiểu Bác Linh đang suy nghĩ điều gì, anh xoa đầu cô bảo: " Em vào nhà đi. Tối chúng ta gặp. "
Bác Linh gật đầu, lại gần hôn vào má Dương Anh Kiệt: " Tạm biệt, anh về cẩn thận. "
Xuống xe, cô ghé đầu vào cửa xe vẫy tay với anh lần nữa rồi mới đi về khu nhà mình sống.
Dương Anh Kiệt vui vẻ nhìn Bác Linh, khi thấy bóng lưng cô khuất dần, anh mới khởi động lái xe rời đi.
Bác Linh vừa mở cửa vào nhà đã thấy mẹ cô đang bưng bữa sáng ra bàn, nhìn thấy Bác Linh bà hỏi: "Con đi đâu vậy? Sao tối qua không về? "
Bác Linh đã chuẩn bị sẵn một lí do trong đầu để nói dối: " Tối qua ở chỗ làm có tổ chức bữa tiệc nhỏ.. con lỡ uống nên sợ ảnh hưởng mẹ và em mới ở nhà bạn một bữa. "
" Con xin lỗi ạ. "
Bác Huyên cười dịu dàng nói: "Không sao con cũng lớn rồi uống một chút cũng được nhưng mà lần sau vẫn nên về nhà. "
Bác Linh gật đầu: " Vâng ạ."
" Thế đã ăn sáng chưa?"
" Con ăn với bạn rồi."
" Thế à, vậy vào phòng gọi Bác Minh giúp mẹ. Con đi nghỉ ngơi đi."
Lục Thế Nam khi thức dậy trong người khó chịu vô cùng, đầu anh đau nhức, lông mày nhíu chặt lại vào nhau. Anh đưa tay lên xoa hai bên thái dương, trong lòng nghĩ ít khi bản thân lại uống không kiểm soát đến như vậy.
Ngồi trên giường một lúc anh kéo chăn ra bước xuống đi vào phòng tắm sửa soạn.
Bước ra khỏi phòng tắm, tinh thần cũng sảng khoái hơn, gương mặt Lục Thế Nam trở về với vẻ lạnh lùng khó gần như lúc đầu.
Lục Thế Nam thay đồ rồi đi xuống nhà, bà quản gia cũng đã chuẩn bị xong bữa sáng chỉ cần chờ anh vào ăn.
Anh ăn không có khấu vị nên chỉ ăn một ít rồi đứng lên đến công ty.
A Sênh đã ở công ty trước chờ Lục Thế Nam đến.
Như mọi ngày, anh bắt đầu thông báo lịch trình công việc cho Lục Thế Nam, đang báo cáo dở chừng Lục Thế Nam cắt ngang kêu anh dừng lại hỏi.
A Sênh nhìn sếp mình thắc mắc: " Giám đốc anh có phân phó gì sao?"
"Con gái thường thích được tặng gì? "
"Dạ.?" - A Sênh bất ngờ hỏi lại, đây không phải trong phạm trù công việc..
" Tôi hỏi con gái thường thích tặng gì? "- Lục Thế Nam lặp lại câu hỏi.
A Sênh suy nghĩ sau đó liệt kê một số thứ: " Đồ hiệu, trang sức, túi xách,.."
Lục Thế Nam lắc đầu nói: " Không phải, cái gì thiết thực hơn gần gũi hơn một chút. "
"Nếu vậy chỉ có thể tặng hoa, người phụ nữ nào lại chẳng thích hoa chứ."
Mắt Lục Thế Nam sáng lên, đúng là có thể tặng hoa cho Y Noãn.
Lục Thế Nam hài lòng nói: " Không cần báo cáo công việc nữa cậu bây giờ đến tiệm hoa giúp tôi gói một bó hoa hồng cho Y Noãn, nhờ người đem đến cửa hàng cho cô ấy. " - Vừa hay Lục Thế Nam cũng mới biết được Ý Noãn rất thích hoa hồng.
A Sênh chỉ có thể nhìn sếp mình không tin vào mắt, trước giờ Lục Thế Nam đối với công việc luôn rõ ràng không để chuyện khác làm ảnh hưởng, vậy mà hiện tại chỉ chăm chăm lấy lòng cô Y Noãn. Chuyện này đúng thật rất khó thích ứng, trước đây cô Tố Giai Tuệ cũng chưa từng được đãi ngộ như này.
Như cũng chỉ nghĩ trong lòng, ngoài mặt A Sênh vẫn gật đầu lập tức đi đến tiệm hoa theo phân phó của Lục Thế Nam.
Đây là lần đầu tiên anh suy nghĩ thật lòng để tặng quà cho người khác, trong lòng không khỏi bồi hồi liệu Ý Noãn có thích món quà đó không?
Ý Noãn đang kiểm hàng trong quán thì một bạn nhân viên gọi cô: " Ý Noãn cô ra đây đi. "
Y Noãn nghe vậy cất gọn đồ vào khay tủ rồi đi ra ngoài: " Gọi tôi có chuyện gì sao? "
Cậu bạn nhân viên đó nói: "Có người gặp cô. "
Y Noãn nheo mày, ai lại muốn gặp cô?
Chỉ thấy một người đàn ông trung niên vui vẻ nói: " Chào cô, có người nhờ tiệm chúng tôi gói cho cô một bó hoa.
Chúng tôi gói xong rồi nên theo địa chỉ đến đây đưa cho cô. "
Lông mày Ý Noãn không thể dãn ra, cô hỏi: "Ai là người nhờ tiệm anh gói hoa cho tôi?"
" Xin lỗi cái này tôi không tiết lộ được, nhưng có một bức thư tay ở đây. Cô nhận đi rồi đọc có thể sẽ biết người gửi."
Thật lòng Y Noãn không muốn nhận, nhưng nghĩ lại anh giao hàng này cũng chỉ làm đúng nhiệm vụ của mình. Cô cũng không thể làm khó người ta được.
Ý Noãn chỉ đành nhận bó hoa hồng này, rồi cảm ơn anh nhân viên đó một tiếng.
Cậu bạn nhân viên đó thấy bó hoa đoán chắc cũng không rẻ, anh ta nhìn Ý Noãn nói: "Ý Noãn cô thật có phúc lại được tặng bó hoa to như vậy, xem ra là bạn trai cô tặng sao? "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất