Sai Lầm Yêu Anh

Chương 120: Tình nguyện bệnh suốt đời

Trước Sau
Lục Thế Nam nhìn thấy là Ý Noãn, anh kinh ngạc nhìn chằm chằm cô.

Ý Noãn thấy Lục Thế Nam đã tỉnh, cô thở phào một tiếng, nếu anh còn không tỉnh Ý Noãn định gọi xe cứu thương đến rồi.

Lấy nhiệt kế từ trong người Lục Thế Nam ra, tận 40 độ bảo sao lại nóng như thế, rồi cô nhìn Lục Thế Nam nói: “ Anh có muốn uống nước không?"

Lục Thế Nam vẫn chưa hết bất ngờ với sự xuất hiện của Ý Noãn, anh khó khăn ngồi dậy, Ý Noãn thấy thế liền giúp anh một tay, trong miệng đắng nhét Lục Thế Nam khó khăn mở miệng hỏi: “ Sao em ở đây?“Ý Noãn rũ mắt nói: “ A Sênh sáng nay đến nên tình cờ biết được. “

Sợ Lục Thế Nam hiểu lầm Ý Noãn nói thêm: “ Nhưng anh đừng hiểu lầm là do tôi muốn trả anh hộp cơm lần trước anh vẫn để nhà tôi. “

Lục Thế Nam không quan tâm, anh nhìn cô ánh mắt dịu dàng hỏi: “ Đồ ăn sáng A Sênh mang đến thế nào? Ngon không?

"

Ý Noãn nghĩ thầm trong lòng: “ Lúc này còn không lo cho bản thân, lo cho cô ăn sáng chưa làm gì? “

“ Vậy anh ăn sáng chưa? “ - Ý Noãn hỏi ngược lại.

Ánh mắt Lục Thế Nam mơ màng, đầu đau ê ẩm, anh nói: “ Từ hôm qua về đến giờ đều ngủ đến giờ này. “

“ Tức là chưa ăn gì? “

Lục Thế Nam gật đầu.

Ý Noãn không nghĩ Lục Thế Nam bỏ bê bản thân như vậy, cô nhìn anh trách móc nói: “ Anh biết mình bị sốt mà từ qua đến nay không ăn gì? Anh tự tin sức khoẻ của mình đến vậy sao? “



Thấy Ý Noãn cáu gắt vì lo cho mình, Lục Thế Nam đương nhiên rất vui, anh giải thích nói: “ Anh không phải muốn như thế, nhưng trong miệng không có khẩu vị liền mệt quá mới ngủ đến sáng nay, chỉ kịp dặn A Sênh lo việc ở công ty với đưa đồ ăn sáng đến cho em. “

Ý Noãn cũng không so đo với người bệnh, cô nhìn anh nói: “ Anh nghỉ ngơi đi tôi đi xuống nấu cháo cho anh. “Khoé miệng Lục Thế Nam càng tươi hơn, nếu để giữ được sự quan tâm này của Ý Noãn anh tình nguyện bệnh suốt đời cũng được: “ Được, cảm ơn em.

Ý Noãn đã quá quen với căn bếp này, cô lấy nguyên liệu mình đã mua ra, mở tủ lạnh Ý Noãn mới thấy quyết định mua đồ ăn của mình là đúng, dường như bà quản gia không có ở đây tủ lạnh cũng không ai dùng đến, bên trong chỉ có mấy lon nước, với ít hoa quả còn lại trống trơn.

Biết Lục Thế Nam chưa có khẩu vị, Ý Noãn nấu một nồi cháo thịt bằm rau củ thanh đạm cho anh, múc ra một bát lớn, Ý Noãn cầm thêm một ly nước ấm mang lên phòng cho Lục Thế Nam.

Vì còn mệt Ý Noãn xuống nhà không lâu Lục Thế Nam cũng chìm vào giấc ngủ, nhưng ngủ không sâu khi Ý Noãn bước vào phòng Lục Thế Nam đã tỉnh rồi.

Ý Noãn đặt bát cháo lên tủ đầu giường, rồi dìu Lục Thế Nam ngồi dậy, cô đưa bát cháo đến trước mặt anh rồi nói: “ Cháo thịt bằm rau củ anh nhanh ăn đi kẻo nguội. “

Nhìn tô cháo nghi ngút khói, Lục Thế Nam bỗng có khẩu vị đến lạ, anh nhìn Ý Noãn rồi nhận lấy tô cháo từ tay cô.

Ăn thử một miếng, lại thêm một miếng khác rất nhanh Lục Thế Nam đã xử lí hết tô cháo Ý Noãn nấu, nhìn anh ăn rất ngon miệng, Lục Thế Nam cầm bát cháo mà trân trọng cũng rất lâu rồi mới được nếm lại đồ ăn do Ý Noãn nấu, anh không muốn mình lãng phí nó.

Đợi Lục Thế Nam ăn xong, Ý Noãn nhìn anh hỏi: “ Anh có thuốc chưa? Tôi thấy anh vẫn nên uống thuốc. “

Lục Thế Nam lắc đầu nói: “ Em giúp anh gọi cho Hoàng Kì Văn đến đây được không? “Ý Noãn nhìn anh hỏi lại: “ Tôi? “

Lục Thế Nam gật đầu nói: “ Phải, điện thoại đây, em giúp anh nhé.

"



Không tình nguyện nhưng cũng đã lỡ giúp rồi Ý Noãn nghĩ vậy nên cũng không so đo mà gọi một cuộc điện thoại.

Bên kia rất nhanh đã bắt máy, ban đầu Hoàng Kì Văn còn kinh ngạc khi người cầm máy là Ý Noãn nhưng sau khi nghe rõ tình hình của Lục Thế Nam xong, anh chuyển qua lo lắng, dù gì sức khoẻ Lục Thế Nam trước giờ không được tốt cũng đều tại quá chăm chú vào công việc, tuy còn rất nhiều câu hỏi thắc mắc về hai người bọn họ tại sao đang ở cạnh nhau nhưng Hoàng Kì Văn vẫn gạt sang một bên, nhanh chóng đến biệt thự của Lục Thế Nam.

Nhìn thấy Ý Noãn, Hoàng Kì Văn lịch sự chào hỏi, rồi tiến đến khám cho Lục Thế Nam. Ý Noãn không rành mấy việc này trên chỉ đứng ở bên ngoài đợi.

Mạng cậu cũng lớn thật nhỉ? Sốt như thế mà vẫn chưa chết. “ - Hoàng Kì Văn mỉa mai nói.

Lục Thế Nam:

Thấy Lục Thế Nam không có ý định trả lời mình, Hoàng Kì Văn nhìn anh hỏi: Thế nào lại sốt mà ôm được người đẹp về nhà? '

"

“ Tôi cũng không rõ, khi nào khoẻ hơn chúng ta gặp mặt rồi nói tiếp. “

"

Hoàng Kì Văn nhìn Lục Thế Nam khó hiểu, nhưng Lục Thế Nam cũng chỉ nói đúng sự thật vì việc Ý Noãn ở đây là đều nhờ A Sênh.

Dọn lại dụng cụ khám bệnh, Hoàng Kì Văn cũng không ở lại thêm: “ Được rồi cậu nghỉ ngơi đi, tôi chỉ xin nghỉ hai tiếng để đến đây nên giờ phải về rồi. Lần sau nhớ chú ý sức khoẻ. “

“Được. “

Ý Noãn vẫn đợi sẵn ở cửa, nhìn thấy Hoàng Kì Văn đi ra cô nhường đường cho anh rồi nói: “ Anh ấy không sao rồi đúng chứ? Nếu không có chuyện gì tôi cũng xin phép về trước. “

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau