Xuyên Tới Cổ Đại, Ta Dựa Không Gian Nhà Bếp Kéo Cả Nhà Làm Giàu
Chương 14:
"Mấy cọng rau dại sao có thể so sánh với trứng gà được? Trứng gà quý giá như vậy, không phải nó tìm được sao có thể lấy?"
Giản nương cũng hiểu rõ sự việc, tuy rằng cảm khái con gái mình hào phóng, nhưng chuyện trẻ con người lớn không nên xen vào, vì vậy bà ấy đem số trứng gà đẩy trở lại.
"Đại tỷ nhi nói đúng, ba đứa trẻ cùng nhau ra ngoài, thứ tìm được đương nhiên là cùng nhau chia, chuyện của bọn trẻ chúng ta không cần quản, chẳng lẽ sau này chúng nó đi tìm đồ còn phải phân chia rõ ràng như vậy sao? Quan hệ chẳng phải sẽ xa cách sao?"
Liễu tẩu tử càng thêm ngại ngùng, "Tuy là nói như vậy, nhưng năm nay nhà nào cũng khó khăn, trứng gà sao có thể tùy tiện chia sẻ?"
Giản Thanh Thanh cười tinh quái, "Thẩm thẩm, trứng gà ngươi cứ cầm về đi, nghe Tiểu Vinh nói dưa muối ngươi làm rất ngon, nếu người áy náy, chi bằng lấy một ít cho chúng ta nếm thử tay nghề của ngươi?"
" y, được! Ngày mai ta sẽ bảo Tiểu Vinh mang sang cho các ngươi!"
Liễu tẩu tử kỳ thật là muốn lấy đồ vật gì đó để đổi lấy số trứng gà, thân thể bà bà nhà bà ta không tốt, cần bồi bổ thân thể, nhưng nhà bà ta nghèo rớt mồng trời, thứ gì có thể mang ra được cũng không có, sao bà ta có thể không biết Giản Thanh Thanh đang rộng lượng với bà ta, dưa muối nhà nhà đều có, dưa muối nhà ai mà chẳng phải một vị?
Liễu tẩu tử vô cùng cảm động, nhà Giản Thanh Thanh quả là người tốt nên kết giao, trong lòng nghĩ bụng về nhà phải dạy bảo nhi tử nhiều lần kết giao với Giản gia.
"Được, vậy ta về trước đây, Thanh Thanh, sau này dẫn Tiểu Hổ đến nhà ta tìm Tiểu Vinh chơi nhé."
Liễu tẩu tử đi rồi, Giản nương ấn ấn lên trán Giản Thanh Thanh.
"Con bé này!"
Giản Thanh Thanh nịnh nọt cười, "Nương, ngày mai ta lại nhặt trứng gà cho nương ăn!"
……
Ngày hôm sau, Giản Thanh Thanh y như cũ lại lấy được một ổ trứng gà, lần này nàng còn cầm theo mấy củ khoai lang.
Trở về nhà nhìn thấy Giản Đại Lang ở sau nhà đang cuốc đất, nàng vội vàng chạy tới.
"Cha, cha có thể giúp ta cuốc nốt mảnh đất này được không ạ?"
Giản Thanh Thanh đã quan sát qua, mảnh đất sau nhà này ước chừng rộng bốn phần, nối liền với sườn núi phía sau, đất cũng bình thường, trồng rau dưa thì không được, nhưng nếu cải tạo một chút để trồng những thứ khác thì rất tốt.
"Mảnh đất lớn như vậy ngươi muốn làm gì? Cũng chẳng trồng được gì tốt đẹp."
"Ấy cha à, người cứ cuốc giúp ta đi, ta muốn trồng vài thứ."
Nếu không phải cả nhà chỉ có duy nhất một cái cuốc sắt, còn phải mang ra ruộng, thì nàng cũng muốn tự mình làm.
Giản Đại Lang nhìn mảnh đất, không lớn lắm, đất cũng khá mềm, cuốc lên cũng không phải khó khăn lắm, làm xong ông ấy qua đây cuốc hai ngày là xong.
"Được, hai ngày nay ta sẽ cuốc cho ngươi."
"Tuyệt quá cha ơi, cảm ơn cha!"
Giản Thanh Thanh reo lên.
Giản Đại Lang có chút ngại ngùng, trước đây con gái nhà ông ấy rất trầm tĩnh, nhìn thấy ông ấy liền trốn, cũng không thích nói chuyện với ông ấy, không ngờ hiện tại không chỉ nói nhiều hơn, miệng lưỡi lại ngày càng ngọt ngào.
Giản nương cũng hiểu rõ sự việc, tuy rằng cảm khái con gái mình hào phóng, nhưng chuyện trẻ con người lớn không nên xen vào, vì vậy bà ấy đem số trứng gà đẩy trở lại.
"Đại tỷ nhi nói đúng, ba đứa trẻ cùng nhau ra ngoài, thứ tìm được đương nhiên là cùng nhau chia, chuyện của bọn trẻ chúng ta không cần quản, chẳng lẽ sau này chúng nó đi tìm đồ còn phải phân chia rõ ràng như vậy sao? Quan hệ chẳng phải sẽ xa cách sao?"
Liễu tẩu tử càng thêm ngại ngùng, "Tuy là nói như vậy, nhưng năm nay nhà nào cũng khó khăn, trứng gà sao có thể tùy tiện chia sẻ?"
Giản Thanh Thanh cười tinh quái, "Thẩm thẩm, trứng gà ngươi cứ cầm về đi, nghe Tiểu Vinh nói dưa muối ngươi làm rất ngon, nếu người áy náy, chi bằng lấy một ít cho chúng ta nếm thử tay nghề của ngươi?"
" y, được! Ngày mai ta sẽ bảo Tiểu Vinh mang sang cho các ngươi!"
Liễu tẩu tử kỳ thật là muốn lấy đồ vật gì đó để đổi lấy số trứng gà, thân thể bà bà nhà bà ta không tốt, cần bồi bổ thân thể, nhưng nhà bà ta nghèo rớt mồng trời, thứ gì có thể mang ra được cũng không có, sao bà ta có thể không biết Giản Thanh Thanh đang rộng lượng với bà ta, dưa muối nhà nhà đều có, dưa muối nhà ai mà chẳng phải một vị?
Liễu tẩu tử vô cùng cảm động, nhà Giản Thanh Thanh quả là người tốt nên kết giao, trong lòng nghĩ bụng về nhà phải dạy bảo nhi tử nhiều lần kết giao với Giản gia.
"Được, vậy ta về trước đây, Thanh Thanh, sau này dẫn Tiểu Hổ đến nhà ta tìm Tiểu Vinh chơi nhé."
Liễu tẩu tử đi rồi, Giản nương ấn ấn lên trán Giản Thanh Thanh.
"Con bé này!"
Giản Thanh Thanh nịnh nọt cười, "Nương, ngày mai ta lại nhặt trứng gà cho nương ăn!"
……
Ngày hôm sau, Giản Thanh Thanh y như cũ lại lấy được một ổ trứng gà, lần này nàng còn cầm theo mấy củ khoai lang.
Trở về nhà nhìn thấy Giản Đại Lang ở sau nhà đang cuốc đất, nàng vội vàng chạy tới.
"Cha, cha có thể giúp ta cuốc nốt mảnh đất này được không ạ?"
Giản Thanh Thanh đã quan sát qua, mảnh đất sau nhà này ước chừng rộng bốn phần, nối liền với sườn núi phía sau, đất cũng bình thường, trồng rau dưa thì không được, nhưng nếu cải tạo một chút để trồng những thứ khác thì rất tốt.
"Mảnh đất lớn như vậy ngươi muốn làm gì? Cũng chẳng trồng được gì tốt đẹp."
"Ấy cha à, người cứ cuốc giúp ta đi, ta muốn trồng vài thứ."
Nếu không phải cả nhà chỉ có duy nhất một cái cuốc sắt, còn phải mang ra ruộng, thì nàng cũng muốn tự mình làm.
Giản Đại Lang nhìn mảnh đất, không lớn lắm, đất cũng khá mềm, cuốc lên cũng không phải khó khăn lắm, làm xong ông ấy qua đây cuốc hai ngày là xong.
"Được, hai ngày nay ta sẽ cuốc cho ngươi."
"Tuyệt quá cha ơi, cảm ơn cha!"
Giản Thanh Thanh reo lên.
Giản Đại Lang có chút ngại ngùng, trước đây con gái nhà ông ấy rất trầm tĩnh, nhìn thấy ông ấy liền trốn, cũng không thích nói chuyện với ông ấy, không ngờ hiện tại không chỉ nói nhiều hơn, miệng lưỡi lại ngày càng ngọt ngào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất