Long Huyết Chiến Thần

Chương 218: Nguyện chết bên nhau​

Trước Sau
"Thiên tài."

Triệu Huyền nói thầm, sở dĩ nàng biết vị trí Mạc Tiểu Lang là vì tên này biểu hiện thiên phú quá mức yêu nghiệt. Từ đó mới để tâm lưu ý đến hắn.

Sau khi Tiểu Lang giết chết đối thủ, Long Thần mới đứng lên rời khỏi chỗ nấp, lúc này tâm tình hắn có chút kích động.

Hai người bọn họ đã nửa năm không gặp, vào giờ khắc này ánh mắt bọn họ đột nhiên chạm vào nhau, cõi lòng tràn đầy rung động. Một người thu hồi Thiên Lang yêu nhận, người kia cầm lấy Thanh Long chiến kích bước tới.

Ánh mắt Mạc Tiểu Lang lạnh như băng lập tức phát sinh biến hóa. Thiên Lang yêu nhận rời tay cắm xuống đất từ lúc nào không biết.

"Long Thần?"

Thế giới này đôi khi vẫn xuất hiện những chuyện tình cờ, nhưng hắn không tin Long Thần vô tình có mặt ở nơi này.

"Không sai, ngươi nhất định không nghĩ tới ta xuất hiện ở đây đúng không? Lúc ban đầu gặp ngươi tại Bạch Dương trấn, ta đã biết ngươi là thiên tài mà, ha ha !"

Thấy Tiểu Lang trợn mắt ngây người, Long Thần vô cùng hưởng thụ cảm giác này. Đây chính là thành quả nửa năm cố gắng hết mình mới có được.

"Làm sao có thể? Ta đang nằm mơ hay sao?"

Mạc Tiểu Lang dụi dụi mắt, nhưng khi nhìn lại vẫn phát hiện Long Thần đứng yên tại chỗ. Hắn nói một cách khó nhọc:

"Ngươi cũng bị lưu đày tới đây? Không đúng, đây là Thanh Long chiến kích ?"

"Chuyện này nói rất dài dòng, ta chỉ nói ngắn gọn thôi. Hôm nay ta tới cứu ngươi ra ngoài, thời gian cấp bách, chúng ta phải mau chóng chạy tới Thiết tỏa liên, ta sẽ dẫn ngươi thoát khỏi Tinh Ma ngục. Trên đường đi, chúng ta từ từ nói chuyện."

Long Thần nói.

"Ừ !"

Mạc Tiểu Lang biết điều gật đầu, ba người không phải là hạng người lề mề, dựa vào Linh Hi cảm giác đề phòng bốn phía nhanh chóng chạy trở về Thiết tỏa liên, trong lúc đó bọn họ lần lượt né tránh một số tù phạm. Nếu như những người này thoát ra ngoài sẽ gây ra chấn động rất lớn, cho nên Long Thần trực tiếp bỏ qua bọn họ.

Trong lúc vội vàng di chuyển, Long Thần tường thuật lại kinh nghiệm của mình từ Bạch Dương trấn đến Linh Vũ gia tộc cho Mạc Tiểu Lang nghe.

Về phần Mạc Tiểu Lang nghe xong cũng chắc lưỡi hít hà không dứt, ánh mắt tràn ngập cảm động và ấm áp.

"Long Thần, cám ơn ngươi, ban đầu cho ngươi Tinh Thần chiến thể chỉ là cảm thấy ngươi làm người lương thiện, hay bị áp bức nên nhất thời cao hứng mà thôi. Không ngờ lại được ngươi hồi báo to lớn như thế, sau này ngươi có cái gì khó khăn nhất định phải nói cho ta biết. Mạc Tiểu Lang ta sẽ bất chấp gian nguy, cho dù tan xương nát thịt cũng không chối từ."

Mạc Tiểu Lang không dễ kích động, chỉ là Long Thần hành động đã kích thích nhiệt huyết trong lòng hắn. Xem như thật tâm kết giao với bằng hữu này rồi.

Long Thần biết nội tâm tên này ngoài lạnh trong nóng, lúc nãy từ hành vi giết người dứt khoát đã có thể thấy được tinh thần kiên định của hắn.

"Bây giờ Mộng Dao là tỷ tỷ của ta, ngươi định xưng hô vớita thế nào đây?"

Long Thần thấy tên này im lặng ngây ngô liền giở trò vô lại.

"Cũng tốt, dù sao ngươi rất giống ca ca Tiểu Long của ta, ngay cả tên cũng giống. Cộng thêm ngươi có ân cứu mạng, ta gọi ngươi một tiếng đại ca hiển nhiên không thành vấn đề, ha ha ha !"

Cảm giác được một siêu cấp thiên tài gọi là đại ca thật sự mới lạ, Long Thần biết mình thiên phú nghịch thiên, tuyệt đối có thể đi ngang một cõi. Thế nhưng, hắn chợt nghĩ tới mình có thêm một gã tiểu đệ cường đại, sau này hẳn là dư sức hoành hành tứ phương rồi.

"Đại ca, ngươi tu luyện nửa năm từ Long Mạch cảnh đệ nhị trọng đề thăng lên tới cảnh giới này đúng là khó tin. Tốc độ tu luyện thậm chí nhanh hơn ta gấp năm lần, không bao lâu nữa sợ rằng ngươi sẽ hoàn toàn vượt qua ta, cho nên ta nhận thức vị đại ca này khẳng định đúng rồi, trong tương lai thế nào cũng có chỗ dựa cường đại."

Mạc Tiểu Lang mỉm cười rạng rỡ, để lộ ra hàm răng trắng đều như bắp. Tính cách hắn tương đối kiên cường, một khi đã xác định kết giao bằng hữu nhất định sẽ đối đãi chân thành.

Long Thần nhìn sang Triệu Huyền, lúc này nàng cũng nở nụ cười đối với hai người bọn họ.

"Cười cái gì? Nghĩa mẫu đại nhân?"

Thế là tất cả mọi người sắp được đoàn viên rồi, tâm tình Long Thần thật sự rất tốt. Sau khi hoàn thành đại sự, hắn đã khẳng định được giá trị của mình, xem như không phụ tấm chân tình của nghĩa phụ Huyền Tiêu.

Một tiếng nghĩa mẫu khiến cho Triệu Huyền sợ run, hồi lâu sau nàng mới gắt gỏng:

"Ngươi… cái tên giảo hoạt này. Ta là thật tâm chúc mừng huynh đệ các ngươi."

"Chỉ cần giao ra chân tình nhất định sẽ thành thân thuộc, ta cũng rất hâm mộ nghĩa mẫu a...aa !"

Long Thần cười cười nói.

"Nếu đại ca của ta đã gọi nghĩa mẫu, ta đành phải gọi theo một tiếng nghĩa mẫu rồi, ha ha !"

Mạc Tiểu Lang cũng cười phụ họa. Nụ cười của hắn hồn nhiên hơn Long Thần nhiều lắm.

Hơn hai mươi năm trôi qua như gió thoảng, Triệu Huyền lần đầu tiên cười nói nhiều như vậy, đồng thời trong lòng cảm thấy vô cùng xấu hổ.

"Các ngươi, ta muốn hỏi một vấn đề."

Trên mặt Triệu Huyền hiện lên vẻ lo lắng.

"Chuyện gì?"

Long Thần gật đầu nói.



"Các ngươi cảm thấy có phải là ta đã già rồi không?"

Lúc nói lời này, Triệu Huyền vuốt ve khuôn mặt của mình, động tác lộ rõ sự không tự tin. Hai mươi năm trước, nàng là mỹ nhân điên đảo chúng sinh, hai mươi năm sau, nàng không biết mình biến thành bộ dáng ra sao. Huyền Tiêu có thể mê muội vì nàng hay không?

Bởi vì quan tâm mới thiếu tự tin. Đây là thường tình trong đời, chỉ là người trong cuộc ít khi tự ý thức được điều đó.

Long Thần và Mạc Tiểu Lang liếc mắt nhìn nhau, sau đó nói rất chân thành:

"Ta tin tưởng nghĩa phụ gặp lại ngươi nhất định sẽ hạnh phúc muốn ngất. Một mỹ nhân như vậy thích hắn, hắn tự hào còn chưa đủ. Ta đây rất là hâm mộ hắn a…aa! Ngươi không biết, hắn đã hơn bốn mươi rồi nhưng vẫn chưa chịu cưới vợ sinh con, đây là vì sao?"

"Ta biết, thời điểm ngươi nói mình là nghĩa tử, ta đã biết."

Triệu Huyền nhẹ giọng nỉ non.

Rất nhanh, Thiết tỏa liên đã xuất hiện trong tầm mắt bọn họ. Long Thần bảo Triệu Huyền và Mạc Tiểu Lang đi bên cạnh mình, sau đó tăng tốc xông lên Thiết tỏa liên, ánh mắt mọi người theo đó dần dần kích động.

Rốt cuộc đã có thể rời khỏi địa phương quỷ quái này rồi.

Dựa vào Thanh Long chiến kích, ba người bọn họ không hề bị trọng lực ảnh hưởng, chỉ lát sau đã hoàn toàn rời khỏi phạm vi Thanh Long Tinh. Một đường dọc theo Thiết tỏa liên, tâm tình Triệu Huyền sinh cũng bình ổn lại, về phần Long Thần đã hoàn thành nhiệm vụ hiển nhiên là vô cùng mừng rỡ.

Triệu Huyền và Mạc Tiểu Lang ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng đã tràn đầy cảm kích đối với hắn.

"Sắp tới rồi, hắn ở phía trước."

Long Thần nói một câu thu hút sự chú ý của Triệu Huyền, mắt nàng lại bắt đầu ướt át. Chờ đợi hai mươi năm rốt cuộc mơ ước trở thành sự thật, nội tâm nàng kích động không thể nào tả xiết.

Khi bọn họ chạy tới chỗ rẽ, đột nhiên phía trước mặt truyền tới một tiếng cười già nua khàn khàn. Sắc mặt Long Thần đại biến, thanh âm này rõ ràng là Thanh Long lão tổ.

"Thanh Long lão tổ ở trong Tinh Ma ngục?

Ý nghĩ này hù dọa Long Thần sợ hết hồn. Điều này đã nói lên kế hoạch đã xuất hiện chỗ sơ hở, nguyên bản đã thành công phân nửa rất có thể sẽ thất bại trong gang tấc. Hai người Mạc Tiểu Lang và Triệu Huyền sẽ trốn không thoát, ngay cả Long Thần và Đông Phương Huyền Tiêu cũng có thể bị trách phạt nặng nề.

Ngay lúc này, sắc mặt tất cả mọi người lập tức thay đổi.

"Trước tiên xông ra !"

Long Thần quyết định thật nhanh, ở đây chỉ có một mình Đông Phương Huyền Tiêu đủ sức đối kháng Thanh Long lão tổ. Về phần Long Thần và hai người kia thật sự nguy hiểm, đó là chưa nói tới lão tổ có đi cùng ai hay không?

Đoàn người vội vàng chạy ra khỏi Thanh Long Tinh, áp lực biến mất, tốc độ mọi người lập tức khôi phục lại bình thường. Nhất là Mạc Tiểu Lang bắt lấy Long Thần kéo đi, ba người tăng tốc chạy về phía Đông Phương Huyền Tiêu.

Một lát sau, trước mắt bọn họ là Đông Phương Huyền Tiêu sắc mặt tái nhợt, nửa quỳ dưới đất giống như bị thương. Chỉ là vẻ mặt hắn rất điên cuồng, ánh mắt đỏ máu nhìn chằm chằm Thanh Long lão tổ.

Đám người Long Thần xuất hiện dẫn đến sự chú ý của bọn họ. Đông Phương Huyền Tiêu quay đầu lại nhìn thấy nữ tử áo đen cách đó không xa, vẻ mặt hắn lập tức ngây dại, kế tiếp là nước mắt giàn dụa. Thời gian đã qua hai mươi năm rồi, bất kể gặp phải nguy hiểm hay đau khổ cỡ nào, hắn chưa từng nhỏ xuống một giọt nước mắt. Thế mà ngay khi nhìn thấy nữ tử này, hắn rốt cuộc nhịn không nổi cảm xúc trong lòng.

"Huyền Tiêu ca ca."

Triệu Huyền cứng đờ người như bị sét đánh, thân thể run rẩy từng đợt, Long Thần vội vàng đỡ lấy nàng, thiếu chút nữa là bước hụt rớt xuống Thiết tỏa liên. Phía dưới chính là vực sâu vô tận, một khi té xuống xem như chết chắc rồi.

"Huyền nhi !"

Đông Phương Huyền Tiêu gầm rú điên cuồng, cố gắng nhẫn nhịn thương thế xông tới Triệu Huyền. Cánh tay hắn vòng qua ôm lấy nàng, ôm thật chặt. Mà Triệu Huyền cũng dùng sức ôm lấy hắn, giống như lo sợ buông tay là hắn sẽ biến mất khỏi mắt nàng.

Tình cảm hai người giờ phút này biểu hiện vô cùng rõ ràng, bọn họ dùng phương thức đơn thuần nhất bày tỏ nỗi nhớ nhung của mình. Hai mươi năm không thấy, tình cảm không hề sụt giảm chút nào, thậm chí ngọn lửa tình yêu vẫn bốc cháy mạnh mẽ. Long Thần nhìn bọn họ mà trong lòng chua xót, hắn đồng tình, thương cảm với bọn họ. Bởi vì trước mắt đây còn có một cửa ải khó, một cửa ải cơ hồ không có cách nào vượt qua.

Bên trong Linh Hi kiếm, một thiếu nữ đã khóc không thành tiếng.

"Nếu như ta hắn cách biệt hai mươi năm, hắn vẫn có thể nhớ ta sao?"

Lúc này trong lòng Linh Hi sinh ra ý nghĩ hoang đường, làm sao cũng vứt không đi. Nghi vấn này sinh sôi khắc vào trong linh hồn nàng, sợ rằng mấy chục năm cũng khó thể tiêu tán.

"Làm sao bây giờ?"

Mạc Tiểu Lang kéo nhẹ cánh tay Long Thần, thanh âm hắn run rẩy chứng tỏ nỗi lo sợ trong lòng. Bởi vì người đưa hắn vào Thanh Long Tinh chính là Thanh Long lão tổ, bây giờ lão gia hỏa kia đang đứng trước mặt, hắn có thể bình tĩnh được sao?

"Hành sự theo hoàn cảnh, giữ bình tĩnh !"

Thành thật mà nói, lúc này Long Thần cũng phải lắc đầu bất lực, hắn ở chỗ này chính là nhân vật yếu đuối nhất, căn bản không giúp đỡ được cái gì. Giờ phút này, nội tâm hắn khát vọng mãnh liệt đối với thực lực. Chỉ cần hắn đủ mạnh, chuyện ngày hôm nay sẽ giải quyết dễ dàng, cần gì phải lo trước sợ sau chứ?

Hai mươi năm chờ đợi rốt cuộc mơ ước trở thành sự thật, nhưng mà giấc mộng sẽ có thể tan biến trong chốc lát. Long Thần càng thêm lo lắng, cho dù hắn không nguyện ý khi gọi một tiếng nghĩa phụ. Trong lòng hắn chỉ có một phụ thân duy nhất, đó là Long Thanh Lan, người giúp hắn quay trở lại con đường võ giả. Thế nhưng, Huyền Tiêu đã chiếu cố hắn rất nhiều, ít nhất hắn cũng có lòng tôn kính đối với trưởng bối.

Mà bây giờ người này đang đối mặt với nỗi thống khổ lớn nhất trong cuộc đời.

Không thể bảo vệ người mình yêu chính là nỗi đau lớn nhất đối với nam nhân.

Thanh Long lão tổ làm như không hề thông cảm, hắn chỉ mỉm cười lạnh lùng:

"Huyền Tiêu, chỉ bằng đầu óc của ngươi cũng muốn đấu với ta? Ngươi nhẫn nhịn hai mươi năm, cho rằng ta đã quên lãng chuyện này rồi sao? Nhưng mà ngươi quên mất một việc, đó là ta hiểu ngươi còn hơn cả cái tên phụ thân kia. Từ nhỏ ngươi đã chấp nhất và nhẫn nại vượt xa đám bạn cùng lứa. Ngươi chưa bao giờ nhận thua, tính cách này đã bán đứng ngươi. Trong hai mươi năm qua, ta biết ngươi tuyển nghĩa tử, nghĩa nữ, sau đó để cho bọn họ tham gia tranh đoạt chiến Thanh Long chiến kích, ta đã biết ngươi muốn làm gì rồi. Chỉ là ngươi quá ngây thơ, cho rằng lừa gạt được ta mà thôi."

Đông Phương Huyền Tiêu nghe mà chấn động, nhưng hắn không quay đầu lại, chỉ nhẹ nhàng vỗ về nữ nhân trong ngực, ngữ khí lộ vẻ tiếc hận:



"Huyền nhi, thật xin lỗi, ta lại thất bại một lần nữa. Thế nhưng, ngươi yên tâm, ngày hôm nay ta bỏ mạng lại cũng không để ngươi trở về địa phương quỷ quái kia."

"Huyền Tiêu ca ca, chúng ta được chết cùng một chỗ cũng tốt lắm rồi."

Giọng nói Triệu Huyền vô cùng kiên định.

Đông Phương Huyền Tiêu khẽ gật đầu, sau đó dứt khoát xoay người lại đối mặt với Thanh Long lão tổ.

Thanh Long lão tổ cười phá lên chế giễu, chỉ là ánh mắt hắn nhìn về phía Mạc Tiểu Lang có vẻ kinh ngạc:

"Đạt tới Thiên đan cảnh đại thành rồi? Thật là khiến ta kinh ngạc a…aa! Mạc Tiểu Lang, chỉ cần ngươi đáp ứng ta một chuyện, bản thân ta có thể cho ngươi rời khỏi. Hiện tại đợi ta thu thập đôi cẩu nam nữ rồi lại nói !"

Vừa mới dứt lời, ánh mắt hắn dần dần lạnh băng.

"Tiểu ma nữ, nghe nói phụ thân ngươi tu vi thông thiên triệt địa, tính cả Thương Ương quốc cũng là cường giả số một số hai. Năm đó ta không dám giết ngươi, bây giờ phụ thân ngươi đã sớm quên lãng ngươi rồi nhỉ? Về phần Huyền Tiêu, trên thực tế ta rất kỳ vọng đối với ngươi, nghĩ ngươi có thể trở thành cao thủ chống đỡ gia tộc giống như phụ thân ngươi. Nhưng mà hai mươi năm trôi qua, ngươi vẫn bị tâm ma ám ảnh, đột phá không nổi cảnh giới Thiên Hà cảnh. Cho dù ngươi đột phá thành công, ta đoán chừng cũng không thể tiến triển nửa bước. Lần này ta tiễn các ngươi lên đường, tránh cho các ngươi làm phiền ta. Các ngươi nên biết, người già vốn sợ nhất là hành hạ tinh thần."

Thanh Long lão tổ nói vậy chẳng khác gì tuyên bố Đông Phương Huyền Tiêu và Triệu Huyền lãnh án tử hình. Long Thần nghe xong liền sợ hãi, hai tay nắm chặt thành quyền.

"Thanh Long lão tổ."

Đối với lão nhân này, Long Thần chỉ có sát ý nồng đậm. Hắn một đường đi tới đã gặp phải rất nhiều kẻ địch nằm mộng cũng muốn giết chết. Nói thí dụ như Xích Huyết giáo chủ, mà Thanh Long lão tổ chính là một trong số đó.

"Thần ca ca, ta không muốn bọn họ chết, bọn họ không được chết."

Linh Hi vốn đang cảm động vì tấm chân tình của hai người Huyền Tiêu, lúc này nghe thế cũng sợ hãi chí cực.

"Nhưng mà tiểu Hi, ta cũng vô pháp a...aa !"

Ngữ khí Long Thần tràn đầy cảm giác vô lực.

"Lực lượng, lại là vấn đề lực lượng. Ta một mực tiến bộ, không ngừng tăng cường thực lực, thế mà vẫn luôn nhỏ yếu trong mắt người khác. Nếu như có một ngày, ta gặp phải tình huống giống như Huyền Tiêu, ta lấy cái gì chống đỡ đây?"

Nội tâm Long Thần dâng trào muôn ngàn cơn sóng dữ.

"Huyền nhi, thật xin lỗi, là ta làm khổ ngươi. Ta rất hối hận, ban đầu nếu không gặp ngươi, có lẽ ngươi sẽ không gặp nhiều khổ nạn như vậy."

Đôi mắt Huyền Tiêu trợn trừng nhìn sang Thanh Long lão tổ, thanh âm đau đớn khiến cho người ta muốn tan nát cõi lòng.

"Ta không hối hận, trực giác của ta sẽ không sai, Huyền Tiêu ca ca, hai người ở chung một chỗ, nếu như thừa nhận khổ nạn, vậy thì cùng nhau gánh chịu đi. Ta không sợ, cho dù phải chết, có ngươi ở bên, ta sẽ không sợ."

Hai tay bọn họ nắm lại với nhau.

Bọn họ tâm tình như mật khiến cho Thanh Long lão tổ giận dữ:

"Đừng lãng phí thời gian của ta, các ngươi tự mình động thủ hay để ta giúp một tay ?"

Đông Phương Huyền Tiêu và Triệu Huyền đã chuẩn bị kỹ càng, lúc này Huyền Tiêu quay đầu lại nói với Long Thần:

"Tiểu tử, lần này liên lụy ngươi. Khi chúng ta động thủ, các ngươi tìm một cơ hội chuồn đi. Không nên trở về Linh Vũ gia tộc, sau này nếu ngươi có thành tựu nhớ giết lão thất phu này giúp ta."

Nói xong câu đó, hắn không để ý Long Thần có đồng ý hay không, lập tức dẫn Triệu Huyền tiến lên đối mặt với Thanh Long lão tổ. Trong lúc nhất thời năng lượng song phương va chạm dẫn phát khí tràng cường đại, Thiết tỏa liên lắc lư kịch liệt.

Chiến đấu trên Thiết tỏa liên chính là một môn học vấn thâm sâu, hễ sai lầm một bước thế nào cũng chết thảm không thể nghi ngờ.

"Đại ca, ngươi lưu lại đây. Ta đi hỗ trợ."

Mạc Tiểu Lang lấy Thiên Lang yêu nhận ra, không nói hai lời lao tới Thanh Long lão tổ.

Nhờ có Mạc Tiểu Lang gia nhập vòng chiến, hai người Đông Phương Huyền Tiêu vốn đang tràn ngập nguy cơ nhanh chóng lấy lại thế quân bình. Thế nhưng đây chỉ là nhất thời mà thôi.

"Ba võ giả Thiên đan cảnh đại thành đã muốn chạy trốn trong tay ta? Nằm mơ đi, lực lượng Thiên Hà cảnh không phải các ngươi có thể đo lường nổi. Võ giả Thiên Hà cảnh hấp thu lực lượng trăng sao, ở trong người mở ra hai cực âm dương tạo thành Thiên Hà. Hiện tại ta sẽ cho các ngươi kiến thức thế nào là lực lượng Thiên Hà cảnh chân chính."

“Ầm ầm ầm !”

Sau khi nói xong, hai tay Thanh Long lão tổ nắm lại thành quyền, mỗi một quyền đánh ra có lực sát thương cực kỳ khủng khiếp.

Mỗi lần kình khí nổ tung, Thiết tỏa liên lại rung động dữ dội, lực lượng cường đại vượt xa Thần Đan cảnh. Trong ba người chỉ có duy nhất Đông Phương Huyền Tiêu đủ sức đón đỡ trực diện, nhưng mới đối chiến nửa khắc, hắn đã hai lần hộc máu, mắt thấy tình thế không hề lạc quan.

Huyền Tiêu đã chiến đấu với Thanh Long lão tổ không ít lần, nhưng mà thực lực đối phương vẫn làm hắn kinh hãi không dứt. Lúc này Huyền Tiêu đang sử dụng là một thanh chiến kích Huyền giai cao đẳng.

"Thanh Long chiến pháp, Long Chiến tinh dã."

Một tiếng quát lớn vang dội thiên địa, Thiết tỏa liên chấn động càng thêm lợi hại, trước mắt Long Thần hiện ra vô số tinh quang. Mỗi mũi thương đâm tới lập tức biến thành Long ảnh bắn tới Thanh Long lão tổ.

"Ngươi thi triển Long Chiến tinh dã không tệ, đã sắp chạm tới trình độ Thiên Hà cảnh rồi. Chỉ có điều ngươi không có lĩnh ngộ cảnh giới Thiên Hà cảnh, có hình không ruột, vô dụng."

Thanh Long lão tổ cười phá lên nhạo báng.

Long Thần ngơ ngác nhìn một màn này.

"Đây chính là Long Chiến tinh dã sao? Tiểu Hi, ngươi nói ta nên làm gì đây?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau