[Thập Niên 70] Ngón Tay Gây Nghiện

Chương 21: Co Rút (H)

Trước Sau
Ở bên ngoài, Vương Quế Hoa vẫn còn chưa đi, bà nói vào trong với Hàn Kiến Hoằng: “Kiến Hoằng, con ngủ rồi à? Mẹ vừa đến Trần gia, nghe người trong thôn nói có một cô gái bên thôn Khê Lưu rất thích hợp với con, muốn giới thiệu cô ấy với con.”

Trong phòng, Hàn Kiến Hoằng vừa mới cởi quần lót của Triệu Bảo Châu xuống, anh dùng sức dang hai chân cô ra, để nửa thân trên của Triệu Bảo Châu tựa vào chăn, tư thế nửa ngồi, thân dưới không chút che đậy lộ rõ dưới tầm mắt anh.

Cô bị Hàn Kiến Hoằng nhìn chăm chú nơi riêng tư nhất như vậy, toàn thân Triệu Bảo Châu nổi da gà, theo bản năng muốn kẹp hai chân lại, lại bị Hàn Kiến Hoằng hung hăng dang rộng ra, mị thịt trong âm đạo điên cuồng co rút khiến cô tê dại, nước lại càng chảy ra nhiều hơn.

Quá xấu hổ đi.

Hai chân Triệu Bảo Châu điên cuồng run rẩy, cô ngượng ngùng khi phải đối diện với Hàn Kiến Hoằng, liền nhắm mắt quay mặt đi.

m đạo của cô vẫn không ngừng co rút, môi âm đạo ướt đẫm dâm dịch.

Hàn Kiến Hoằng nghẹn họng, âm hộ của cô vậy mà không có lông, thậm chí còn hồng hơn núm vú.

Phụ nữ ai cũng có nhiều lông nên rất khó tìm được “bạch hổ” như thế này.

Anh duỗi ngón tay ấn lên môi âm hộ ướt nhẹp: “Em ướt rồi.”

Lại còn rất nhiều nước.



Tay chân cô bây giờ như có lửa thiêu đốt, Triệu Bảo Châu bị kích thích kẹp chặt hai chân, nhưng bị Hàn Kiến Hoằng phát hiện trước, bàn tay to lớn của anh liền nhanh chóng cố định hai chân cô lại.

Cô sinh ra đã có thể chất mẫn cảm, không chịu được một chút động chạm nào, cô vặn vẹo hông, hai tay nắm chặt ga trải giường.

Khó chịu quá.

Hàn Kiến Hoằng biết cô đang sướng nên dùng ngón tay vẽ một vòng tròn lớn quanh môi âm hộ sau đó chậm rãi ấn vào trong.

"Ừm..." m hộ cô nóng như lửa đốt, một loại cảm giác không biết là khó chịu hay thoải mái xông lên trên đầu khiến Triệu Bảo Châu muốn hét lên. Cô cắn môi dưới, cố gắng hết sức kìm nén tiếng kêu, nhưng vẫn không thể khống chế được bản thân.

Cơ thể Triệu Bảo Châu dường như không còn thuộc về cô nữa, ngứa ngáy như thể có bàn tay cào lên tim phổi, gào thét bên trong muốn được giải tỏa phóng thích. Hàn Kiến Hoằng nhìn khuôn mặt vừa đau khổ vừa thích thú của cô, anh tăng thêm lực ngón tay ấn mạnh môi âm hộ, hy vọng khơi dậy thêm càng nhiều khoái cảm cho cô.

Kiểu người thiếu kinh nghiệm thế này rất dễ đạt được khoái cảm, đợi sau khi cô nếm thử được mùi vị rồi thì sau này sẽ chủ động cầu xin anh đụ cô.

Triệu Bảo Châu ngửa đầu ra sau, gương mặt nhuốm màu nhục dục mà đỏ bừng, eo nhỏ lắc qua lắc lại, cố gắng làm cho cảm giác kỳ lạ kia nhanh biến mất, vô tình phát ra một chút âm thanh.

Vương Quế Hoa nghi ngờ hỏi: “Kiến Hoằng, con đang làm gì trong phòng vậy?”

Hàn Kiến Hoằng ngẩng đầu liếc mắt nhìn Triệu Bảo Châu, cô đang sống chết cắn lên cổ tay để ngăn bản thân phát ra tiếng, thân thể càng lúc càng vặn vẹo mãnh liệt, nhịn đến mức cần cổ trắng nõn đỏ bừng.

Cảnh tượng trước mặt khiến Hàn Kiến Hoằng không khỏi liếm cánh môi khô khốc, trầm giọng đáp lại Vương Quế Hoa: “Người giới thiệu nói gì về cô gái đó?”



Vương Quế Hoa vui vẻ đáp: “Cô gái đó còn rất trẻ, năm nay mới hai mươi tuổi, dáng người đầy đặn, mông to rất dễ sinh con, rất thích hợp với con, gia đình con bé cũng không tệ, không quá nghèo, bố mẹ đều là những người chăm chỉ có năng lực."

Triệu Bảo Châu nghe mẹ chồng không ngừng lảm nhảm bên ngoài mà đầu cô muốn nổ tung. Sao mà mẹ chồng mãi không chịu rời đi? Còn bản thân cô đang trong tình huống bị cưỡng dâm thế này, đối diện với anh chồng mà cơ thể lại sinh ra phản ứng.

Cô cảm thấy bản thân quả thật quá lẳng lơ.

Nỗi sợ hãi khi ngoại tình và vi phạm luân thường đạo đức cùng với ham muốn tình dục nguyên thủy hoang dã nhất bị kìm nén bên trong đồng thời xuất hiện, cảm xúc của Triệu Bảo Châu bị khơi dậy lên đến đỉnh điểm, âm hộ ngày lúc càng nóng bỏng.

Cô cố chịu đựng xấu hổ liếc nhìn Hàn Kiến Hoằng, đôi mắt anh sâu thẳm đen như mực, như muốn hút cả cô vào trong.

Ánh mắt hai người chạm nhau, trong mắt Hàn Kiến Hoằng chợt xoẹt qua ý cười ranh mãnh, những đốt ngón tay thô ráp của anh cọ qua lại trong khe âm hộ của cô khiến toàn thân Triệu Bảo Châu run rẩy vì chịu kích thích.

Vừa tê vừa đau và hơn cả là cảm giác ngứa ngáy, cơn ngứa ảnh hưởng đến các dây thần kinh xung quanh khiến cô chỉ muốn gãi.

Vừa quan sát phản ứng của cô, Hàn Kiến Hoằng vừa dùng lực móc vào bên trong, cảm giác ngứa ngáy truyền đến các dây thần kinh trong cơ thể khiến Triệu Bảo Châu điên cuồng lắc đầu cố gắng trốn tránh ngón tay xấu xa của anh.

"Đừng..."

Các giác quan đang dần trỗi dậy, khoái cảm dễ chịu tụ tập quanh tiểu huyệt, chỉ trong chốc lát, trong đầu Triệu Bảo Châu lóe lên một luồng ánh sáng trắng, thân thể co rút đến cuộn tròn lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau