[Thập Niên 70] Ngón Tay Gây Nghiện
Chương 23: Đâm Vào 1 (H)
Hàn Kiến Hoằng phớt lờ sự vùng vẫy của Triệu Bảo Châu, kéo cô về phía mình, khóa chặt hai chân cô, ngón tay lấy ít dâm thủy bôi lên dương vật vuốt ve thật nhanh vài cái, cho đến khi gậy thịt hoàn toàn ướt đẫm dâm dịch, anh mới chậm rãi đỡ lấy gậy thịt, chống quy đầu lên miệng huyệt rồi thẳng hông đâm vào bên trong.
Tiểu huyệt lần đầu tiên bị một vật thô to như vậy cắm vào, theo bản năng bài xích đẩy cự vật ra, mị thịt điên cuồng co rút khiến quy đầu kẹt ở bên ngoài.
"Không được..." Triệu Bảo Châu thật sự sợ hãi, cô chống hai tay lên giường cố gắng ngồi dậy. Hàn Kiến Hoằng cảm giác được cô sắp chạy, anh liền giữ vai cô lại, đem người đẩy trở lại giường.
"Đừng di chuyển."
Mặt Triệu Bảo Châu đỏ bừng, cô đẩy cánh tay Hàn Kiến Hoằng ra, nhưng anh quá khỏe, mọi sự phản kháng của cô đều như châu chấu đá xe.
“Anh không thể làm như vậy được.” Cô chống cự quyết liệt.
Quy đầu có thế nào cũng không nhét vào được, động tác của Triệu Bảo Châu lại càng ngăn trở anh, Hàn Kiến Hoằng bị ép đến khó chịu: "Sợ cái gì? Đợi lát nữa em sẽ sướng chết thôi."
Sự kiên nhẫn của anh sớm đã tới cực hạn, bịt miệng cô lại ra sức cắn mút.
"Ưm..." Triệu Bảo Châu rên rỉ xoay mặt đi, môi Hàn Kiến Hoằng lập tức đuổi theo cô, cắn môi ép cô mở miệng ra đón nhận anh.
Triệu Bảo Châu nghiến răng không chịu cho anh vào.
Môi và răng hai người dán sát, Hàn Kiến Hoằng giữ cằm không cho cô cử động, ngậm môi dưới của cô vào miệng anh cắn.
Hơi thở của Triệu Bảo Châu cơ hồ bị anh nuốt chửng toàn bộ.
Lợi dụng sự phân tâm của cô, Hàn Kiến Hoằng siết chặt chân cô treo lên eo anh, chống gậy thịt lên cửa động hung hăng cọ sát.
Chiếc giường dưới thân không chịu được lực rung lắc nhẹ.
Côn thịt vừa dày vừa cứng cọ xát lên môi âm hộ mỏng manh, truyền tới từng đợt ngứa ran, khoái cảm quen thuộc lần nữa xuất hiện. Trong quá trình bị cự vật nóng rực kia điên cuồng ma sát, Triệu Bảo Châu cảm giác khoái cảm khó hình dung kia không ngừng lan ra khắp người cô.
Miệng từ chối nhưng cơ thể lại mê mẩn, dâm dịch từng dòng từng dòng tuôn ra như suối nước ướt dầm dề.
Mặt cô đỏ bừng, hơi thở trở nên nặng nề hỗn loạn.
Tại sao chuyện lại thành ra thế này?
Cảm thấy cô không còn phản kháng nữa, Hàn Kiến Hoằng dùng tay chạm lên âm đạo của cô, ấn quy đầu vào, thắt lưng nhân cơ hội đẩy về phía trước, hung hăng đâm sâu vào hoa huyệt.
Triệu Bảo Châu đau đớn khóc thét, cảm giác hạ thân bị xé toạc đau đến mức nước mắt trào ra, tiếng hét nháy mắt xuyên qua cổ họng lại bị Hàn Kiến Hoằng giữ lại trong miệng, biến thành tiếng rên rỉ nỉ non.
Không phải tiểu huyệt cô chưa từng bị gậy thịt xâm nhập, trước đây Hàn Kiến Hà cũng nóng lòng muốn làm chuyện này, nhiều lần nhét cả dương vật ra ngón tay cắm vào trong.
Đáng tiếc dương vật của Hàn Kiến Hà quá nhỏ lại dễ mềm, một khi tiến vào liền không cách nào tiến hành bước tiếp theo, hơn nữa cắm cũng không sâu.
Tiểu huyệt lần đầu tiên bị một vật thô to như vậy cắm vào, theo bản năng bài xích đẩy cự vật ra, mị thịt điên cuồng co rút khiến quy đầu kẹt ở bên ngoài.
"Không được..." Triệu Bảo Châu thật sự sợ hãi, cô chống hai tay lên giường cố gắng ngồi dậy. Hàn Kiến Hoằng cảm giác được cô sắp chạy, anh liền giữ vai cô lại, đem người đẩy trở lại giường.
"Đừng di chuyển."
Mặt Triệu Bảo Châu đỏ bừng, cô đẩy cánh tay Hàn Kiến Hoằng ra, nhưng anh quá khỏe, mọi sự phản kháng của cô đều như châu chấu đá xe.
“Anh không thể làm như vậy được.” Cô chống cự quyết liệt.
Quy đầu có thế nào cũng không nhét vào được, động tác của Triệu Bảo Châu lại càng ngăn trở anh, Hàn Kiến Hoằng bị ép đến khó chịu: "Sợ cái gì? Đợi lát nữa em sẽ sướng chết thôi."
Sự kiên nhẫn của anh sớm đã tới cực hạn, bịt miệng cô lại ra sức cắn mút.
"Ưm..." Triệu Bảo Châu rên rỉ xoay mặt đi, môi Hàn Kiến Hoằng lập tức đuổi theo cô, cắn môi ép cô mở miệng ra đón nhận anh.
Triệu Bảo Châu nghiến răng không chịu cho anh vào.
Môi và răng hai người dán sát, Hàn Kiến Hoằng giữ cằm không cho cô cử động, ngậm môi dưới của cô vào miệng anh cắn.
Hơi thở của Triệu Bảo Châu cơ hồ bị anh nuốt chửng toàn bộ.
Lợi dụng sự phân tâm của cô, Hàn Kiến Hoằng siết chặt chân cô treo lên eo anh, chống gậy thịt lên cửa động hung hăng cọ sát.
Chiếc giường dưới thân không chịu được lực rung lắc nhẹ.
Côn thịt vừa dày vừa cứng cọ xát lên môi âm hộ mỏng manh, truyền tới từng đợt ngứa ran, khoái cảm quen thuộc lần nữa xuất hiện. Trong quá trình bị cự vật nóng rực kia điên cuồng ma sát, Triệu Bảo Châu cảm giác khoái cảm khó hình dung kia không ngừng lan ra khắp người cô.
Miệng từ chối nhưng cơ thể lại mê mẩn, dâm dịch từng dòng từng dòng tuôn ra như suối nước ướt dầm dề.
Mặt cô đỏ bừng, hơi thở trở nên nặng nề hỗn loạn.
Tại sao chuyện lại thành ra thế này?
Cảm thấy cô không còn phản kháng nữa, Hàn Kiến Hoằng dùng tay chạm lên âm đạo của cô, ấn quy đầu vào, thắt lưng nhân cơ hội đẩy về phía trước, hung hăng đâm sâu vào hoa huyệt.
Triệu Bảo Châu đau đớn khóc thét, cảm giác hạ thân bị xé toạc đau đến mức nước mắt trào ra, tiếng hét nháy mắt xuyên qua cổ họng lại bị Hàn Kiến Hoằng giữ lại trong miệng, biến thành tiếng rên rỉ nỉ non.
Không phải tiểu huyệt cô chưa từng bị gậy thịt xâm nhập, trước đây Hàn Kiến Hà cũng nóng lòng muốn làm chuyện này, nhiều lần nhét cả dương vật ra ngón tay cắm vào trong.
Đáng tiếc dương vật của Hàn Kiến Hà quá nhỏ lại dễ mềm, một khi tiến vào liền không cách nào tiến hành bước tiếp theo, hơn nữa cắm cũng không sâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất