Dị Năng Điền Văn Đô thị Hiện Đại Ngôn Tình Tiểu thuyết Truyện Sủng Xuyên Không
Dịch giả: Quýt Đại Tiên
Đang cập nhật
56 năm trước
Thập Niên 70: Mang Theo Không Gian Xuyên Thành Góa Phụ Yếu Ớt
Bị một cơn sóng cuốn về thập niên 70, Lý Thính Vân hoàn toàn bối rối. Thiếu quần áo, thiếu lương thực ư, chẳng cần lo! Có không gian trong tay, cả thế gian đều là của cô!
Cái gì? Thân phận của cô lại là một góa phụ sao? Dưới còn có ba đứa trẻ đói khát cần chăm sóc? Không sao, trong không gian của cô có vật tư vô hạn!
Dẫn theo ba đứa trẻ, cô tận hưởng những ngày tháng yên bình của mình. Nhưng người đàn ông đã gặp nạn khi làm nhiệm vụ, lại bất ngờ trở về?
Nhìn ba đứa trẻ mang theo ánh mắt tội nghiệp, cô đành miễn cưỡng nhận lấy mà chăm sóc.
Dịch Dương: “Vợ ơi, em nuôi con, anh nuôi em.”
Lý Thính Vân: “…Có lẽ anh không biết, vật tư trong không gian của em nhiều thế nào đâu.”