Mang Thai Chạy Trốn, Cả Nhà Chồng Độc Ác Phải Hối Hận

Chương 14: Hệ Thống Lên Sàn (3)

Trước Sau
Nhưng lúc này xây nhà lớn, bếp, nhà vệ sinh, nhà kho đều chiếm diện tích.

Cô chỉ định xây hai phòng, thêm một nhà bếp là đủ.

Ăn uống một mình mùa đông có thể ăn ở bếp, hoặc trong phòng, mùa hè thì tùy tiện, nên không cần phòng ăn.

Như vậy, một trăm mét vuông là đủ.

Phần dư sẽ để làm hậu viện.

Sau này nuôi gà, trồng rau ở hậu viện.

Chờ tiền viện thu hoạch xong sẽ dùng để trồng ngũ cốc.

Một mình ăn là đủ rồi.

Lên kế hoạch xong, Bạch Đào Đào cảm thán.

"Đây có thể coi là chuẩn bị cho cuộc sống về hưu sớm rồi!"

"Chỉ tiếc bây giờ không có nhiều tiền, nếu không xuyên không liền có thể hưởng thụ, thật tốt biết bao."

[Ký chủ đã nghĩ cách kiếm tiền tiếp theo chưa?]



"Cái đó còn cần hỏi sao, nghề của mình đương nhiên phải làm, còn việc khác thì đi từng bước một xem sao."

[Nhưng nguyên thân không biết y thuật.]

"Lo gì, ta đã nghĩ xong rồi, đợi xây xong nhà ta sẽ đi tìm Trịnh lang trung mượn ít sách y học từ các đại phu ở huyện để học. Sau đó từ từ thể hiện khả năng."

[Cách này cũng tốt. Nhưng hệ thống vẫn đề nghị ký chủ thử kiếm tiền từ ẩm thực trước, dù sao nguyên thân cũng biết nấu ăn.]

Hệ thống vừa nói xong, lúc này Trần Đức Phúc mồ hôi đầm đìa chạy tới.

"Thê tử của Hữu Nghị, việc xây nhà ta đã hỏi rồi, bao công bao vật liệu, không bao gồm kèo cột, giá ba lượng.”

“Nếu đồng ý thì ngày mai họ sẽ đến làm, khoảng năm sáu ngày là xong. Kèo cột để đại bá giúp con tìm."

Bạch Đào Đào: "Xây nhà nhanh vậy ạ?"

Trần Đức Phúc cười.

"Còn nhanh nữa. Vì con chỉ cần hai phòng, phải đào lại móng. Nếu xây trên móng cũ, thì khoảng ba ngày là xong.”

“Con chỉ cần hai phòng, thêm bếp thôi. Gạch đất đã có sẵn, xếp nhanh lắm."

Bạch Đào Đào: "Vậy có phải lo cơm không ạ?"

"Chỉ lo một bữa trưa, sáng tối không cần, đến lúc đó để đại tẩu con nấu mang qua, con đang mang bầu đừng vất vả."



Trần Đức Phúc vừa nói xong, thì Bạch Đào Đào nghe thấy có người gọi cô từ xa.

"Đào Nhi, Đào Nhi!"

Ban đầu Bạch Đào Đào không nhận ra, đến khi Trần Đức Phúc lên tiếng.

"Hình như là cha nương và huynh trưởng của con đến."

Lúc này Bạch Đào Đào mới phản ứng.

"Cha nương, đại ca, sao mọi người lại đến đây?"

Trong ký ức của nguyên thân, gia đình rất yêu thương nguyên thân.

Nguyên thân có ba anh trai, cha mẹ già mới có con gái nên rất cưng chiều cô, ba anh trai cũng vậy.

May mà nhà mẹ đẻ đều tốt, nếu không Bạch Đào Đào đã hận nguyên thân rồi.

"Hài tử ngốc, xảy ra chuyện lớn như vậy sao không cho người báo cha nương. Con có sao không?”

“Con vẫn ổn chứ? Để nương xem có ai đánh con không?"

Bạch Chu Thị vừa nói vừa xoay quanh Bạch Đào Đào kiểm tra, thấy con gái bình an vô sự mới yên tâm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau