Cho Dù Là Thiên Kim Giả Cũng Phải Dũng Cảm Buông Thả Kệ Đời

Chương 29: Tôi Chính Là Phế Vật (Tự Tin)

Trước Sau
Thẩm Dật Trần trong lúc nhất thời cũng có chút hoảng hốt, đổi lại là hơn mười ngày trước, anh làm thế nào cũng sẽ không nghĩ tới, mình có thể cùng em gái giống như người xa lạ kia thân thiết đến loại trình độ này.

"Ừ, có thích gì thì cứ nói."

"Được!" Thẩm Nguyệt đáp ứng rất tốt, nhưng nhìn một vòng, cuối cùng cô chọn một bộ váy trắng kiểu dáng đơn giản lại lưu loát.

Là kiểu dáng không tệ, nhưng Thẩm Dật Trần luôn cảm thấy quá mộc mạc.

"Anh cả, em chọn xong rồi."

"Chỉ một món?"

"Vâng, em thích váy này! Mua một món là được rồi."

Thẩm Dật Trần nhíu mày, người Thẩm gia bọn họ mua quần áo không có cách nào chỉ mua một món, "Quá ít."

Thẩm Nguyệt có chút xấu hổ, từ sau khi biết mình không phải con gái Thẩm gia tiêu tiền cũng cảm thấy có chút không được tự nhiên, theo bản năng không dám mua nhiều.

Nhưng cô không thể nói thật với Thẩm Dật Trần, nhớ tới chị đại ngục giam dạy mình không được nói dối, bắt đầu lôi kéo Thẩm Dật Trần làm nũng: "Không ít đâu, lần sau chúng ta còn có thể tới mua."

Thẩm Dật Trần vốn đang chuẩn bị mua thêm vài món nữa đột nhiên dừng lại, lĩnh ngộ được "ý đồ" của Thẩm Nguyệt, đây là muốn sau này cũng đi ra ngoài mua quần áo cùng anh.

Cô em gái này thật đúng là một tay tính toán rất tốt, mỗi ngày anh phải quản lý một tập đoàn lớn như vậy, phải đóng dấu giám sát hợp đồng hơn trăm triệu, làm sao có thời giờ thường xuyên đi cùng cô, thật sự là cho chút sắc mặt tốt liền không biết chừng mực...

Nhưng mà, so với dáng vẻ nằm trên giường vừa rồi, Thẩm Nguyệt bây giờ trông sinh động hơn nhiều.



"Vậy lần sau mua nhiều một chút."

Thẩm Nguyệt thấy Thẩm Dật Trần buông tha, cười hắc hắc một tiếng, thầm nghĩ chị đại ngục giam thật sự là không gì không làm được, dạy kỹ xảo nhỏ quá thực dụng.

Cô muốn tìm cơ hội ghi lại toàn bộ "kiến thức" của chị đại dạy dỗ ngục giam trong trí nhớ!

Quản lý bán hàng vẫn luôn ở bên cạnh nhận ra Thẩm Dật Trần, vốn tưởng rằng là đơn lớn, tạm thời dùng nhiều tiền mời người mẫu nhỏ, còn cầm tất cả quần áo trong tiệm tới đây để chọn lựa, không nghĩ tới cuối cùng chỉ bán ra một chiếc váy trắng bình thường?

Đây không phải là đánh vào mặt của cô ta sao?

Không được, cô ta phải kiếm lại phí ra sân của người mẫu vừa rồi.

Nghĩ đến đây, cô ta tiến đến trước mặt Thẩm Dật Trần và Thẩm Nguyệt, duy trì khoảng cách không khiến người khác cảm thấy không vui, cười đề nghị: "Tiểu thư thật sự là có mắt nhìn, đây là mẫu mới mùa này, toàn thành phố cũng chỉ có một chiếc trong tiệm chúng ta. Dựa theo ý niệm của nhà thiết kế trước đó, chiếc váy trắng này có tạo hình đơn giản, đường cong mượt mà, hơn nữa thông qua phân giải lại ghép lại với nhau, mỗi một bộ phận trang phục đều là một cá thể hoàn chỉnh mà lại có thể tồn tại độc lập, dùng trang sức khác nhau tiến hành phối hợp một lần nữa, là có thể đạt tới hiệu quả khác nhau, cô có cần tôi giới thiệu cụ thể cho cô một chút không?"

Một chuỗi dài lời nói đột nhiên được nói ra với ngữ điệu nhẹ nhàng khiến Thẩm Nguyệt nghe mà sửng sốt. Oa, chị gái này thật có khí chất, thật xinh đẹp, giọng nói rất êm tai, nếu như cô có tiền, nhất định sẽ lập tức bảo! Mua mua mua! Nhưng bây giờ cô không có tiền, cho nên cô chỉ có thể từ chối.

Trong tù, cô phải dũng cảm từ chối một số chuyện không hợp lý, nếu không sẽ trở nên rất bi thảm, Thẩm Nguyệt có được những ký ức này, đã có được năng lực từ chối người khác mà không áy náy.

Thẩm Nguyệt đang định nói không cần, chợt nghe Thẩm Dật Trần đã hứng thú đồng ý: "Đưa lên xem."

Quản lý bán hàng lập tức cười càng thêm xán lạn, cô ta vỗ vỗ tay, từng dãy hộp nhung tinh xảo được bày biện trang sức cũng được đưa tới trước mặt Thẩm Nguyệt.

"Cái nút thắt này có gắn kim cương hồng tự nhiên, có thể dùng để thu lại cổ áo, phối hợp với hai dây thắt cổ tay áo này có thể cải tạo kiểu dáng văn nhã thành kiểu dáng cao nhã tinh xảo."

Quản lý bán hàng vừa giới thiệu vừa kéo người mẫu mặc váy này lên người cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau