Thiên Kim Giả Không Muốn Trạch Đấu, Một Lòng Trầm Mê Huyền Học

Chương 41:

Trước Sau
Mặc dù không đội mũ cao, nhưng trang phục của người này và pháp khí trong tay đúng là Vô Thường không sai.

Chỉ là không phải quỷ Vô Thường chân chính trong địa phủ, mà là Vô Thường Sống hành tẩu nhân gian.

Vô Thường Sống, người sống ở dương gian, nhưng lại làm âm sai cho địa phủ, câu hồn bắt quỷ, là người dẫn đường cho người sống khi hết thọ, cũng là khắc tinh của những đại quỷ tiểu quỷ lang thang trên nhân gian như bọn họ.

Người áo đen đứng trên mặt đất, tuy địa thế thấp, nhưng khí thế lại cực kỳ mạnh mẽ, giọng nói trầm thấp: “Cậu được ai giúp đỡ, mà có được tu vi như vậy?”

Nghe giọng điệu, hình như là nhận ra cậu ta, Tịch Khiên khẽ nhướng mày, giọng nói âm trầm: “Danh hiệu của chủ nhân nhà tôi không phải ai cũng có thể tùy tiện dò hỏi.”

Người áo đen không hỏi thêm nữa, chỉ nói: “Tuy cậu là du hồn, nhưng luôn an phận thủ thường, vốn dĩ tôi không muốn quản cậu, nhưng cậu được người khác giúp đỡ, bị người ta sai khiến, làm tổn thương tính mạng người sống, như vậy là không được, đi theo tôi.”

Lời còn chưa dứt, tay anh ta giơ lên, sợi xích trong tay như con rắn lao vun vút về phía Tịch Khiên!

Dây câu hồn trong tay Vô Thường, chuyên dùng để trói âm hồn, nếu như bị nó trói chặt, gần như không có khả năng thoát khỏi.

Tịch Khiên không dám liều lĩnh chống cự, thân hình lại bay lên, bộ đồ máu biến thành áo giáp nhẹ, mái tóc dài xõa tung nhanh chóng búi gọn thành đuôi ngựa cao, giơ tay lên, hai thanh trường kiếm ánh sáng xanh biếc xuất hiện trong tay cậu ta, mũi kiếm khẽ nhấc, đánh bật sợi xích, thân hình mượn lực bay ngược ra sau!

Trang phục thay đổi, khí thế của cả người cậu ta hoàn toàn khác hẳn so với lúc trước, vẻ mặt kiêu ngạo, sát khí toàn thân bốc lên, như biến thành một người khác.

Thân pháp của cậu ta nhanh như điện, bước đi nhẹ nhàng linh hoạt, ánh kiếm song kiếm trong tay tựa như tuyết trắng, giống hệt một cao thủ võ lâm trong truyền thuyết.

Binh khí hai bên giao nhau, gió lạnh gào thét!

Mấy con chim đậu trên cành cây gần đó hoảng sợ bay tán loạn, chỉ còn lại vài tiếng kêu thê lương.

Người áo đen nheo mắt sau lớp mặt nạ.



Lúc tên này còn sống e rằng là đồ tể giết ngàn người, vậy mà trước đó lại bị dáng vẻ hại của cậu ta lừa gạt.

Tiếng động âm ty do quỷ sai và lão quỷ gây ra, người sống không thể nghe thấy, nhưng lại đủ để khiến Nguyễn Miên giật mình.

Cô nhíu mày, mũi chân đạp mạnh bệ cửa sổ, toàn thân bay vọt lên, gần như chân không chạm đất lao về phía phát ra âm khí.

Tuy rằng Tịch Khiên đã được Nguyễn Miên trợ giúp, khôi phục lại chút hào quang năm xưa, nhưng khi đối mặt với quỷ sai vẫn không phải là đối thủ, cậu ta nhanh chóng rơi vào thế yếu.

Từ xa Nguyễn Miên đã nhìn thấy đàn em mới thu nhận của mình gần như bị người ta đánh túi bụi.

Trong nháy mắt, bản tính che chở thuộc hạ của cô bị kích thích, quát lên một tiếng, hai tay đồng thời đánh ra, linh lực hóa thành bùa chú, người chưa đến, tiếng nói đã đến trước: “Tịch Khiên lui xuống!”

Tịch Khiên nghe thấy tiếng của cô, dồn lực vào hai tay, song kiếm giao nhau, phát ra một tiếng “keng” va chạm với sợi xích đang căng ra, thân hình giống như một làn khói nhẹ mượn lực bay ngược ra sau!

Vô Thường run lên, quay đầu lại đã thấy một lá bùa Khốn Long và một lá bùa Lôi Quang bay vụt về phía mình!

“Ầm ầm.” Tiếng sấm sét vang lên, Vô Thường bị bùa Khốn Long trói chặt trong nháy mắt bị sấm sét đánh trúng.

Thiên lôi chí dương, chuyên phá âm tà, cho dù Vô Thường là quỷ sai cũng không thay đổi được thuộc tính âm ty, đương nhiên cũng sợ sét đánh.

Chỉ là linh lực của Nguyễn Miên còn quá yếu, sấm sét triệu hồi ra có sức mạnh hạn chế, dù sao Vô Thường cũng không phải âm quỷ bình thường, không thể thật sự làm anh ta bị thương, chỉ là trông có vẻ hơi thảm hại một chút.

Đỉnh đầu Vô Thường bốc khói, tay cầm xích sắt nhìn người phụ nữ vừa mới đứng vững, anh ta hơi sững sờ, hạ tay xuống.

Nguyễn Miên liếc nhìn Khưu Trạch đang nằm im bất động ở phía xa, sắc mặt lạnh lùng: “Anh chính là cứu binh tên tà sư kia phái đến?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau