Chương 39: Đại ma vương
Qua mấy ngày sau đó cả hai cùng nhau trở về nước, sau đó liền tách ra ai làm việc nấy.
Mấy hôm nay Chu Minh Lãng đi vắng mọi việc đều do thư ký Ninh làm thay, thế là hôm nay vừa xuống sân bay là thư ký Ninh đã đứng ngoài sảnh đợi anh liền nhanh chóng báo cáo công việc. Còn Mộc Miên và thư ký Hàn bên cạnh cũng không quan tâm lắm, dẫu sao cũng chả liên quan gì đến nhau nên lời nói nghe được cũng tự động bỏ ngoài tai.
Ra tới xe thì Chu Minh Lãng cũng đề nghị sẽ đưa cô về nhưng Mộc Miên đã từ chối. Anh đã bận việc như vậy rồi còn lãng phí thời gian với cô mấy ngày qua, đúng là không biết anh đang nghĩ gì nữa.
Thế là hai người tách, mạnh ai nấy về chỗ vốn thuộc về mình. Nhưng trước khi đi Chu Minh Lãng còn kịp nói vài câu nữa.
“ Chiều anh sẽ đến đón em, nhớ chờ ” Chu Minh Lãng đây là ra lệnh cho cô chứ không còn là hỏi ý kiến nữa rồi.
Mộc Miên cũng không từ chối cô liền gật đầu xem như đã đồng ý. Cứ dằn co mãi thì sẽ không ai được đi mất.
Về đến công ty, Chu Minh Lãng liền bắt tay vào việc. Hiệu suất làm việc của thư ký Ninh rất tốt nên đại đa số công việc đều được giải quyết ổn thỏa, chỉ có vài hạn mục dự án quan trọng phải cần đến đích thân Chu Minh Lãng đồng ý rồi ký tên mới được.
Mấy ngày nay đi vắng nên công việc cũng khá nhiều, Chu Minh Lãng giải quyết xong cũng đã tới giờ ăn trưa. Thiết nghĩ cô nhóc đó chắc chắn sẽ làm việc mà quên mất thời gian cũng không chừng, nên anh kêu thư ký Ninh chuẩn bị một phần ăn trưa gửi qua đó cho cô.
“ Sao bây giờ mới nghe máy? ” đây đã là cuộc gọi thứ 3 rồi đấy.
“ Khi nãy có chút việc không tiện nghe
Mộc Miên nhìn hình ảnh người đàn ông trong điện thoại đang nói chuyện với
mình. Tự nhiên hôm nay Chu Minh Lãng lại gọi điện thoại bằng video call chứ, anh cũng biết xài chức năng này à.
“ Anh điện em có gì không? ”
Thấy Mộc Miên thay đổi cách xưng hô với mình không còn gọi là tôi – anh nữa Chu Minh Lãng liền cảm thấy ngọt ngào hẳn trong tim.
“ Chỉ là gọi hỏi em đã ăn trưa chưa? ” giọng anh vô cùng dịu dàng, còn có chút sủng nịnh.
“ Vẫn chưa, còn rất nhiều việc không có thời gian ăn đâu ” công việc đúng là làm quài không hết là có thiệt.
“ Nghỉ ngơi một xíu đi, anh kêu người đêm thức ăn qua cho em rồi. Lát nữa nhớ ăn đấy ”
Chu Minh Lãng chính là quá hiểu rõ Mộc Miên, nên đã chuẩn bị sẵn hết rồi mới điện thoại cho cô.
“ Em biết rồi, anh cũng ăn gì đi ” nhìn người ta đối xử tốt với mình cũng có chút không quen, chắc kiểu là được sủng nhưng lại có cảm giác sợ sợ.
‘ Anh ăn rồi"
Em nghỉ ngơi một lát đi, anh có cuộc họp cúp máy đây”
Được cô quan tâm Chu Minh Lãng đương nhiên rất vui cũng muốn nói chuyện với cô thêm lát nữa, nhưng nhìn lại đồng hồ thì sắp đến giờ họp rồi nên đành cúp máy.
Rời khỏi phòng họp thì cũng đã 5h chiều, mọi người trong phòng họp đã bị giày vò suốt 3 tiếng đồng hồ rồi.
Cũng không biết tâm trạng của tổng giám đốc hôm nay như thế nào, mà lại sát phạt không chừa một ai. Tuy hôm nay không còn bộ mặt cau có, thái độ cũng hòa hoãn nhưng dường như Chu Minh Lãng vẫn là đại ma vương đòi mang của từng người một.
Hiện tại công ty Gia Hành đang trong giai đoạn mở rộng thị trường, còn làm thêm một số hạng mục ở lĩnh vực thiết kế. Nên đại đa số nhân viên trong công ty đều làm việc hết công suất để có thể đáp ứng được yêu cầu mà tổng giám đốc của họ đặt ra. Nhưng mà như vậy cũng quá là ngột ngạt đi.
Cũng như buổi họp hôm nay, lại có thông báo mới rằng công ty sẽ tuyển thêm nhân sự. Mọi người ai cũng nghĩ tổng giám đốc sẽ tuyển thêm thư ký mới để thế chỗ người cũ nhưng không phải như vậy.
Tuyển nhân viên mới ở đây là sẽ mở thêm một phòng ban nữa là phòng chuyên viên thiết kế sau đó sẽ tổ chức buổi tuyển chọn để chọn ra những nhân tài có tay nghề cao về làm việc cho công ty.
Còn về vị trí kia thì vẫn để trống. Dường như từ khi thư ký cũ nghỉ việc đến nay cũng đã gần nửa năm nhưng bên cạnh tổng giám đốc vẫn chưa xuất hiện thêm một người nào nữa. Chẳng hay là chưa tìm được người thích hợp hay là không muốn tuyển thư ký để tránh tình huống như lúc trước hay nói cách khác là không có ai thay thế được thư ký Mộc kia.
Dường như mọi người trong công ty ai cũng đều thắc mắc việc này, họ biết việc bơi móc chuyện đời tư của cấp trên là không tốt nên cũng kín miệng không bàn tán xôn xao.
Nhưng sau cái lần mà cô nhân viên kia bị đuổi việc vì dám xúc phạm một thư ký đã nghỉ việc thì lại làm mọi người vấy lên một làn sóng ngầm. Ai cũng tò mò về mối quan hệ giữa tổng giám đốc của họ và vị thư ký cũ kia bây giờ lại là phó chủ tịch của Mộc thị.
Ra khỏi phòng họp mọi người ai về chỗ nấy tiếp tục làm việc, Chu Minh Lãng cũng xử lý nốt công việc còn lại rồi nhanh chóng rời đi.
Trước khi đi cũng ghé ngang thư ký Ninh một lát.
‘Thông báo với mọi người hôm nay không cần tăng ca có thể về sớm, tiền lương vẫn tính bình thường ”
Chu Minh Lãng nói xong thì liền đi mất bỏ lại thư ký Ninh dường như còn chưa kịp nhập hồn về xác.
“ Tổng giám đốc vừa mới nói là không cần tăng ca lại còn lương tính bình thường ”
“ Chắc chắn là kì tích rồi haha
Thư ký Ninh mừng như trẫy hội, sau đó lấy điện thoại ra gửi tin nhắn vào trong nhóm nội bộ của công ty, lời văn y như của Chu Minh Lãng vừa nói.
Thế là cả nhóm nội bộ đó đều muốn nổ tung, vì không tin được đại ma vương vậy mà hôm nay lại tốt đến thế.
Mấy hôm nay Chu Minh Lãng đi vắng mọi việc đều do thư ký Ninh làm thay, thế là hôm nay vừa xuống sân bay là thư ký Ninh đã đứng ngoài sảnh đợi anh liền nhanh chóng báo cáo công việc. Còn Mộc Miên và thư ký Hàn bên cạnh cũng không quan tâm lắm, dẫu sao cũng chả liên quan gì đến nhau nên lời nói nghe được cũng tự động bỏ ngoài tai.
Ra tới xe thì Chu Minh Lãng cũng đề nghị sẽ đưa cô về nhưng Mộc Miên đã từ chối. Anh đã bận việc như vậy rồi còn lãng phí thời gian với cô mấy ngày qua, đúng là không biết anh đang nghĩ gì nữa.
Thế là hai người tách, mạnh ai nấy về chỗ vốn thuộc về mình. Nhưng trước khi đi Chu Minh Lãng còn kịp nói vài câu nữa.
“ Chiều anh sẽ đến đón em, nhớ chờ ” Chu Minh Lãng đây là ra lệnh cho cô chứ không còn là hỏi ý kiến nữa rồi.
Mộc Miên cũng không từ chối cô liền gật đầu xem như đã đồng ý. Cứ dằn co mãi thì sẽ không ai được đi mất.
Về đến công ty, Chu Minh Lãng liền bắt tay vào việc. Hiệu suất làm việc của thư ký Ninh rất tốt nên đại đa số công việc đều được giải quyết ổn thỏa, chỉ có vài hạn mục dự án quan trọng phải cần đến đích thân Chu Minh Lãng đồng ý rồi ký tên mới được.
Mấy ngày nay đi vắng nên công việc cũng khá nhiều, Chu Minh Lãng giải quyết xong cũng đã tới giờ ăn trưa. Thiết nghĩ cô nhóc đó chắc chắn sẽ làm việc mà quên mất thời gian cũng không chừng, nên anh kêu thư ký Ninh chuẩn bị một phần ăn trưa gửi qua đó cho cô.
“ Sao bây giờ mới nghe máy? ” đây đã là cuộc gọi thứ 3 rồi đấy.
“ Khi nãy có chút việc không tiện nghe
Mộc Miên nhìn hình ảnh người đàn ông trong điện thoại đang nói chuyện với
mình. Tự nhiên hôm nay Chu Minh Lãng lại gọi điện thoại bằng video call chứ, anh cũng biết xài chức năng này à.
“ Anh điện em có gì không? ”
Thấy Mộc Miên thay đổi cách xưng hô với mình không còn gọi là tôi – anh nữa Chu Minh Lãng liền cảm thấy ngọt ngào hẳn trong tim.
“ Chỉ là gọi hỏi em đã ăn trưa chưa? ” giọng anh vô cùng dịu dàng, còn có chút sủng nịnh.
“ Vẫn chưa, còn rất nhiều việc không có thời gian ăn đâu ” công việc đúng là làm quài không hết là có thiệt.
“ Nghỉ ngơi một xíu đi, anh kêu người đêm thức ăn qua cho em rồi. Lát nữa nhớ ăn đấy ”
Chu Minh Lãng chính là quá hiểu rõ Mộc Miên, nên đã chuẩn bị sẵn hết rồi mới điện thoại cho cô.
“ Em biết rồi, anh cũng ăn gì đi ” nhìn người ta đối xử tốt với mình cũng có chút không quen, chắc kiểu là được sủng nhưng lại có cảm giác sợ sợ.
‘ Anh ăn rồi"
Em nghỉ ngơi một lát đi, anh có cuộc họp cúp máy đây”
Được cô quan tâm Chu Minh Lãng đương nhiên rất vui cũng muốn nói chuyện với cô thêm lát nữa, nhưng nhìn lại đồng hồ thì sắp đến giờ họp rồi nên đành cúp máy.
Rời khỏi phòng họp thì cũng đã 5h chiều, mọi người trong phòng họp đã bị giày vò suốt 3 tiếng đồng hồ rồi.
Cũng không biết tâm trạng của tổng giám đốc hôm nay như thế nào, mà lại sát phạt không chừa một ai. Tuy hôm nay không còn bộ mặt cau có, thái độ cũng hòa hoãn nhưng dường như Chu Minh Lãng vẫn là đại ma vương đòi mang của từng người một.
Hiện tại công ty Gia Hành đang trong giai đoạn mở rộng thị trường, còn làm thêm một số hạng mục ở lĩnh vực thiết kế. Nên đại đa số nhân viên trong công ty đều làm việc hết công suất để có thể đáp ứng được yêu cầu mà tổng giám đốc của họ đặt ra. Nhưng mà như vậy cũng quá là ngột ngạt đi.
Cũng như buổi họp hôm nay, lại có thông báo mới rằng công ty sẽ tuyển thêm nhân sự. Mọi người ai cũng nghĩ tổng giám đốc sẽ tuyển thêm thư ký mới để thế chỗ người cũ nhưng không phải như vậy.
Tuyển nhân viên mới ở đây là sẽ mở thêm một phòng ban nữa là phòng chuyên viên thiết kế sau đó sẽ tổ chức buổi tuyển chọn để chọn ra những nhân tài có tay nghề cao về làm việc cho công ty.
Còn về vị trí kia thì vẫn để trống. Dường như từ khi thư ký cũ nghỉ việc đến nay cũng đã gần nửa năm nhưng bên cạnh tổng giám đốc vẫn chưa xuất hiện thêm một người nào nữa. Chẳng hay là chưa tìm được người thích hợp hay là không muốn tuyển thư ký để tránh tình huống như lúc trước hay nói cách khác là không có ai thay thế được thư ký Mộc kia.
Dường như mọi người trong công ty ai cũng đều thắc mắc việc này, họ biết việc bơi móc chuyện đời tư của cấp trên là không tốt nên cũng kín miệng không bàn tán xôn xao.
Nhưng sau cái lần mà cô nhân viên kia bị đuổi việc vì dám xúc phạm một thư ký đã nghỉ việc thì lại làm mọi người vấy lên một làn sóng ngầm. Ai cũng tò mò về mối quan hệ giữa tổng giám đốc của họ và vị thư ký cũ kia bây giờ lại là phó chủ tịch của Mộc thị.
Ra khỏi phòng họp mọi người ai về chỗ nấy tiếp tục làm việc, Chu Minh Lãng cũng xử lý nốt công việc còn lại rồi nhanh chóng rời đi.
Trước khi đi cũng ghé ngang thư ký Ninh một lát.
‘Thông báo với mọi người hôm nay không cần tăng ca có thể về sớm, tiền lương vẫn tính bình thường ”
Chu Minh Lãng nói xong thì liền đi mất bỏ lại thư ký Ninh dường như còn chưa kịp nhập hồn về xác.
“ Tổng giám đốc vừa mới nói là không cần tăng ca lại còn lương tính bình thường ”
“ Chắc chắn là kì tích rồi haha
Thư ký Ninh mừng như trẫy hội, sau đó lấy điện thoại ra gửi tin nhắn vào trong nhóm nội bộ của công ty, lời văn y như của Chu Minh Lãng vừa nói.
Thế là cả nhóm nội bộ đó đều muốn nổ tung, vì không tin được đại ma vương vậy mà hôm nay lại tốt đến thế.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất