Chương 18: Lên Xe Anh (1)
Mọi người đều cho rằng Thẩm Gia nhập vai quá sâu, đến nỗi Lâm Mộng lo lắng tiến hành tư vấn tâm lý cho cô trong thời gian dài.
Quay xong bộ phim này, cô lập tức nhận vai phụ trong bộ phim chiếu mạng khác.
Đây là một bộ phim chuyển thể tình cảm lãng mạn, trong đó Thẩm Gia đóng vai nữ phụ độc ác, phân cảnh cũng không nhiều lắm, cô nhận vai này là do đạo diễn và Lâm Mộng có quen biết, nên nhờ Thẩm Gia đến giúp đỡ.
Nhưng lần đầu tiên nhìn thấy Thẩm Gia, ông đã thay đổi suy nghĩ.
Gương mặt của cô rất thích hợp để diễn vai nữ chính ngây thơ thuần khiết.
Đạo diễn lập tức oán giận Lâm Mộng: "Sao cô không gửi trước ảnh cho tôi?"
"Không phải muốn nhờ giúp đỡ sao?"
Lâm Mộng vô tội nói: "Gia Gia nhà chúng tôi chưa có nhiều cơ hội, tuy khí chất hơi khác so với nữ phụ độc ác, ông có thể nhận không?"
Mặc dù là giúp đỡ, nhưng cũng phải xem có phù hợp hay không.
Các vai diễn đều đã được định sẵn, không thể đổi Thẩm Gia thành nhân vật khác, đạo diễn đành thở dài, nhưng ông vẫn tăng thêm phân cảnh cho cô.
Phân cảnh của nhân vật Thẩm Gia về cơ bản đều là hợp tác với nam chính, vì thế tăng lên tương đối dễ dàng, đạo diễn lại còn kiêm luôn nhà đầu tư lớn thứ hai chỉ sau nữ chính, cho nên vẫn có năng lực sửa lại kịch bản.
Không còn cách nào khác, ai bảo đoàn phim của bọn họ nghèo, mời diễn viên đều là những người mới vào nghề chưa có tên tuổi, giá trị nhan sắc đương nhiên là thua kém so với ngôi sao lớn.
Trong phút chốc, Thẩm Gia chỉ đến giúp đỡ lại trở thành người có giá trị nhan sắc cao nhất, không thêm cảnh cho cô thì để cho ai.
Càng quay, lòng đạo diễn càng vỡ vụn.
Tất nhiên người mới vào nghề thì kỹ năng diễn xuất có thể chưa ổn, nhưng không ngờ đến hơn nửa dàn diễn viên của đoàn phim đều dính phải nhược điểm này.
Vì thế phân cảnh của Thẩm Gia tăng thêm càng lúc càng nhiều, từ vai trò khách mời hỗ trợ trực tiếp được đẩy lên vị trí nữ hai.
Kinh phí phim chiếu mạng rất ít nên giai đoạn đầu chỉ có thể gây chú ý với khán giả bằng cách tung các đoạn phim ngắn, mà thu hút người hâm mộ nhất vẫn là giá trị nhan sắc.
Không ngoài dự đoán khi trừ nam nữ chính, Thẩm Gia trở thành người có thời gian xuất hiện nhiều nhất trong các đoạn ngắn được tung ra.
Dần dần, Thẩm Gia tích lũy được nhóm fan hâm mộ đầu tiên, người theo dõi trên weibo tăng từ 0 lên 1,000.
Cô gái nhỏ chưa từng thấy thế giới xinh đẹp như vậy, vội vàng chụp lại, mở weibo tìm kiếm tài khoản của Phó Minh Viễn, gửi cho anh một tin nhắn riêng.
Ừm, cô bị chặn wechat và điện thoại, thứ duy nhất mà Thẩm Gia có thể nghĩ đến chỉ có weibo, tuy rằng anh chưa từng trả lời một tin nhắn nào của cô.
Lần này cũng không ngoài dự liệu, vẫn chỉ là một mảng yên lặng.
Thẩm Gia đã quá quen mà cất điện thoại đi, tiếp tục cảnh quay tiếp theo.
Đầu kia thành phố, trên tầng cao nhất, một người đàn ông mặc âu phục lộ vẻ khó xử đối với tin nhắn riêng mà nghệ sĩ dưới quyền bà chủ gửi cho ông chủ.
Anh có nên cho ông chủ xem hay không?
Weibo của Phó Minh Viễn vẫn luôn do trợ lý Trần Khách quản lý.
Quay xong bộ phim này, cô lập tức nhận vai phụ trong bộ phim chiếu mạng khác.
Đây là một bộ phim chuyển thể tình cảm lãng mạn, trong đó Thẩm Gia đóng vai nữ phụ độc ác, phân cảnh cũng không nhiều lắm, cô nhận vai này là do đạo diễn và Lâm Mộng có quen biết, nên nhờ Thẩm Gia đến giúp đỡ.
Nhưng lần đầu tiên nhìn thấy Thẩm Gia, ông đã thay đổi suy nghĩ.
Gương mặt của cô rất thích hợp để diễn vai nữ chính ngây thơ thuần khiết.
Đạo diễn lập tức oán giận Lâm Mộng: "Sao cô không gửi trước ảnh cho tôi?"
"Không phải muốn nhờ giúp đỡ sao?"
Lâm Mộng vô tội nói: "Gia Gia nhà chúng tôi chưa có nhiều cơ hội, tuy khí chất hơi khác so với nữ phụ độc ác, ông có thể nhận không?"
Mặc dù là giúp đỡ, nhưng cũng phải xem có phù hợp hay không.
Các vai diễn đều đã được định sẵn, không thể đổi Thẩm Gia thành nhân vật khác, đạo diễn đành thở dài, nhưng ông vẫn tăng thêm phân cảnh cho cô.
Phân cảnh của nhân vật Thẩm Gia về cơ bản đều là hợp tác với nam chính, vì thế tăng lên tương đối dễ dàng, đạo diễn lại còn kiêm luôn nhà đầu tư lớn thứ hai chỉ sau nữ chính, cho nên vẫn có năng lực sửa lại kịch bản.
Không còn cách nào khác, ai bảo đoàn phim của bọn họ nghèo, mời diễn viên đều là những người mới vào nghề chưa có tên tuổi, giá trị nhan sắc đương nhiên là thua kém so với ngôi sao lớn.
Trong phút chốc, Thẩm Gia chỉ đến giúp đỡ lại trở thành người có giá trị nhan sắc cao nhất, không thêm cảnh cho cô thì để cho ai.
Càng quay, lòng đạo diễn càng vỡ vụn.
Tất nhiên người mới vào nghề thì kỹ năng diễn xuất có thể chưa ổn, nhưng không ngờ đến hơn nửa dàn diễn viên của đoàn phim đều dính phải nhược điểm này.
Vì thế phân cảnh của Thẩm Gia tăng thêm càng lúc càng nhiều, từ vai trò khách mời hỗ trợ trực tiếp được đẩy lên vị trí nữ hai.
Kinh phí phim chiếu mạng rất ít nên giai đoạn đầu chỉ có thể gây chú ý với khán giả bằng cách tung các đoạn phim ngắn, mà thu hút người hâm mộ nhất vẫn là giá trị nhan sắc.
Không ngoài dự đoán khi trừ nam nữ chính, Thẩm Gia trở thành người có thời gian xuất hiện nhiều nhất trong các đoạn ngắn được tung ra.
Dần dần, Thẩm Gia tích lũy được nhóm fan hâm mộ đầu tiên, người theo dõi trên weibo tăng từ 0 lên 1,000.
Cô gái nhỏ chưa từng thấy thế giới xinh đẹp như vậy, vội vàng chụp lại, mở weibo tìm kiếm tài khoản của Phó Minh Viễn, gửi cho anh một tin nhắn riêng.
Ừm, cô bị chặn wechat và điện thoại, thứ duy nhất mà Thẩm Gia có thể nghĩ đến chỉ có weibo, tuy rằng anh chưa từng trả lời một tin nhắn nào của cô.
Lần này cũng không ngoài dự liệu, vẫn chỉ là một mảng yên lặng.
Thẩm Gia đã quá quen mà cất điện thoại đi, tiếp tục cảnh quay tiếp theo.
Đầu kia thành phố, trên tầng cao nhất, một người đàn ông mặc âu phục lộ vẻ khó xử đối với tin nhắn riêng mà nghệ sĩ dưới quyền bà chủ gửi cho ông chủ.
Anh có nên cho ông chủ xem hay không?
Weibo của Phó Minh Viễn vẫn luôn do trợ lý Trần Khách quản lý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất