Tiêu Dao Đạo Chủ: Đại Mộng Bá Thiên

Chương 33: Hoàng Thiên Độ Kiếp

Trước Sau
Trên đỉnh Càn Nguyên Sơn, không gian tĩnh lặng đến kỳ lạ. Gió ngừng thổi, chim ngừng hót, cả thiên địa như nín thở chờ đợi. Ở trung tâm của đỉnh núi, Hoàng Thiên ngồi xếp bằng trên một tảng đá lớn, xung quanh trận pháp lưu động, ánh mắt kiên định, không chút dao động. Hắn đang chuẩn bị cho khoảnh khắc quan trọng nhất trong cuộc đời tu tiên của mình: Độ Kiếp Nguyên Anh kỳ.

Hoàng Thiên đã trải qua bao nhiêu hiểm nguy, đấu tranh với lão bạo hùng xém mất mạng, đại chiến với lão tổ

Nam Cung Hạo kém chút hắn lại đi tây thiên, và những thế lực thù địch như giang hồ bang phái. Nhưng hôm nay, hắn phải đối mặt với một thử thách còn khủng khiếp hơn tất cả: thất đạo lôi kiếp.

Trước mặt Hoàng Thiên, một đan điền vàng óng ánh, to bằng nắm tay, đang lơ lửng. Đây chính là kim đan, thành quả của bao năm tu luyện khổ cực. Giờ đây, hắn phải dùng kim đan để hóa Anh, bước vào cảnh giới Nguyên Anh kỳ.

Bầu trời bỗng tối sầm lại, những đám mây đen kịt tụ lại, cuộn xoáy như muốn nuốt chửng tất cả. Sấm chớp đùng đùng, từng tiếng nổ vang rền khắp núi rừng. Hoàng Thiên mở mắt, nhìn lên trời cao, biết rằng thời khắc đã đến.

Hắn bắt đầu quá trình hóa Anh, vận chuyển linh lực, tập trung toàn bộ tinh thần vào kim đan. Kim đan từ từ biến đổi, bề mặt bắt đầu xuất hiện những vết nứt nhỏ, phát ra ánh sáng rực rỡ. Đúng lúc này, một tiếng sấm vang dội, tia chớp đầu tiên xé toạc bầu trời, giáng xuống như một con rồng lửa hung bạo.

Hoàng Thiên lập tức vận chuyển toàn bộ linh lực hộ thể, đối mặt với đạo lôi kiếp đầu tiên. Tia chớp đập mạnh vào thân thể hắn, gây ra một cơn đau khủng khiếp, nhưng hắn không hề lùi bước. Ánh sáng chói lòa bao phủ lấy toàn thân hắn, xương cốt như muốn tan nát, nhưng hắn nghiễn răng, kiên trì chịu đựng.

Đạo lôi kiếp thứ nhất qua đi, cơ thể Hoàng Thiên bị tổn thương nặng nề, nhưng hắn không cho phép mình dừng lại. Hắn tiếp tục quá trình hóa Anh, kim đan tiếp tục nứt vỡ, ánh sáng càng thêm rực rỡ.

Lại một tiếng sấm nổ vang, đạo lôi kiếp thứ hai ập tới. Tia chớp này còn mạnh mẽ và hung bạo hơn trước, như muốn xé nát thân thể Hoàng Thiên. Hắn cố gắng vận chuyển linh lực, tạo ra một lớp bảo vệ vững chắc, nhưng tia chớp vẫn xuyên qua, đốt cháy từng thớ cơ.

Hoàng Thiên hét lên đau đớn, nhưng ánh mắt vẫn kiên định. Hắn biết rằng chỉ cần vượt qua được bảy đạo lôi kiếp này, hắn sẽ thành công hóa Anh, bước vào cảnh giới Nguyên Anh kỳ, đạt đến một cảnh giới mới của tu tiên.

Đạo lôi kiếp thứ ba, thứ tư, và thứ năm lần lượt giáng xuống, mỗi lần đều mạnh mẽ hơn trước. Cơ thể Hoàng Thiên đã gần như kiệt sức, máu chảy ra từ miệng, mắt, tai và mũi. Nhưng hắn vẫn không bỏ cuộc, tinh thần kiên định, quyết tâm vượt qua.

Đến đạo lôi kiếp thứ sáu, Hoàng Thiên đã gần như cạn kiệt linh lực. Hắn cảm nhận được từng tế bào trong cơ thể mình đang gào thét, nhưng hắn vẫn không dừng lại. Hắn vận chuyển những tia chân khí cuối cùng, tạo ra một lớp bảo vệ mỏng manh, đối mặt với tia chớp hung bạo.



Tia chớp giáng xuống, phá tan lớp bảo vệ của Hoàng Thiên, gây ra một cơn đau đớn khủng khiếp. Nhưng ngay khi tia chớp đi qua, Hoàng Thiên nhanh chóng tập trung toàn bộ ý chí, tiếp tục quá trình hóa Anh. Kim đan đã gần như hoàn toàn biến thành một hình nhân nhỏ bé, phát ra ánh sáng chói lòa.

Cuối cùng, đạo lôi kiếp thứ bảy ập tới. Đây là tia chớp mạnh mẽ nhất, hung bạo nhất, mang theo sức mạnh hủy diệt. Hoàng Thiên biết rằng nếu không vượt qua được, hắn sẽ bị tiêu diệt ngay lập tức. Hắn vận chuyển toàn bộ sức mạnh còn lại, tạo ra một lớp bảo vệ cuối cùng, đối mặt với lôi kiếp. Giờ phút này, hắn đang tranh giành mạng sống cuối cùng, không vượt qua được thì thân tử đạo tiêu.

Tia chớp giáng xuống, đập mạnh vào lớp bảo vệ của Hoàng Thiên. Hắn cảm nhận được lớp bảo vệ đang dần tan rã, cơ thế hắn đang bị xé toạc. Nhưng ngay khi tia chớp xuyên qua, Hoàng Thiên hét lên một tiếng lớn, dồn toàn bộ ý chí vào kim đan.

Kim đan vỡ tan, ánh sáng chói lòa, một hình nhân nhỏ bé xuất hiện. Đây chính là Nguyên Anh của Hoàng Thiên, thành quả của bao năm tu luyện khổ cực. Nguyên Anh bay lên, phát ra ánh sáng rực rỡ, đối mặt với lôi kiếp cuối cùng.

Lôi kiếp giáng xuống, nhưng lần này, Nguyên Anh không bị tổn thương. Hoàng Thiên cảm nhận được sức mạnh mới trong cơ thể, hắn đã thành công vượt qua Thiên Kiếp, bước vào cảnh giới Nguyên Anh kỳ.

Khi kiếp vân cuối cùng tan biến, bầu trời trở lại yên bình, ánh sáng mặt trời chiếu rọi xuống Càn Nguyên Sơn.

Hoàng Thiên ngồi đó, cơ thể đầy vết thương, nhưng ánh mắt rực sáng. Hắn đã thành công, đã vượt qua Thiên Kiếp, đạt đến cảnh giới mới. Những cơn đau đớn, những trận chiến sinh tử, tất cả đều không thể so sánh với khoảnh khắc này.

Hoàng Thiên đứng dậy, cảm nhận sức mạnh mới trong cơ thể. Hắn đã hiểu ý nghĩa của đạo, đến cảnh giới

Nguyên Anh đã bắt đầu tìm hiểu pháp tắc, mà hắn vừa sinh đã hiểu rõ luân hồi, hiểu được tầm quan trọng của đức, nếu không có đức sẽ bị tâm ma quấy nhiễu khó mà vượt qua lôi kiếp thành công.

Hoàng Thiên nhíu mày thật chặt, thần hồn hắn bây giờ đã mạnh đến mức chỉ cần lồng giam thiên địa giải tỏa hắn liền tự khắc bước vào cảnh giới Hóa Thần Kỳ. Lồng giam vô hình càng lúc càng chặt, hắn biết đây là phong tỏa không cho Nam Thiên đại lục có người hóa thần, hắn thấy càng ngày mình như ở trong chuồng bị nuôi nhốt, chăn thả.

Trên đỉnh Càn Nguyên Sơn, Hoàng Thiên đứng đó, ánh mắt kiên định, nhìn về phía chân trời xa xăm. Hắn lẩm bẩm nói: "Ta phải đến nơi đó, nơi đó như có gì đó đang gọi ta."

Lúc này, một cơn gió mạnh cuốn lên, mang theo hương thơm ngát từ những bông hoa dại, như báo hiệu một chặng đường mới đang chờ đợi. Hoàng Thiên không chần chừ, bước đi với quyết tâm và lòng nhiệt huyết cháy bỏng. Hắn đã vượt qua Thiên Kiếp.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau