Xuyên Về Những Năm 80: Thiên Kim Giả Và Quan Quân Thô Lỗ

Chương 5:

Trước Sau
Sau đó cô tuyệt vọng chạy ra đường, không biết liệu mình có thoát khỏi việc bị cưỡng hiếp rồi mang thai như trong nguyên tác hay không, nhưng không nghi ngờ gì nữa, số phận của cô chắc chắn đã thay đổi từ lúc này.

Cô hy vọng sự thay đổi nhỏ này có thể tạo ra hiệu ứng cánh bướm, để cuộc đời sau này của pháo hôi như cô sẽ không quá khốn khổ.

Cô chạy hết sức có thể, thở hổn hển, mái tóc đen tung bay trong gió, gió gào thét bên tai, chạy không biết mỏi mệt, chỉ nghĩ đến việc trốn thoát.

Lúc này trên trời bắt đầu có mưa phùn, mưa đầu thu tạt vào mặt và người cô, có chút lạnh lẽo.

Nguyễn Tinh Hà nhớ tới trong sách quả thực có nói, lúc Khang Trí Viễn tìm được cô trời đang mưa, cô có chút hưng phấn, chẳng lẽ cô sắp gặp được chồng tương lai của nguyên chủ hay sao?

Trong sách miêu tả anh là một người đàn ông thô lỗ có khuôn mặt lạnh lùng, rất hợp với sở thích của Nguyễn Tinh Hà, bởi vì kiếp trước cô cao to vạm vỡ, một thiếu niên bình thường sẽ giống như một hạt đậu khi đứng cạnh cô.

Cô chướng mắt loại con gái xinh đẹp yếu đuối, nhưng nguyên nhân không người đàn ông nào dám theo đuổi cô cũng vì dáng người của cô.



Nhưng hiện tại, cô có vòng eo thon gọn chỉ một bàn tay là ôm hết, gương mặt xinh đẹp động lòng người, ở thời đại này chẳng khác gì yêu nữ câu người.

Quả nhiên có một chiếc ô tô từ xa lao tới rồi ngừng chạy, nhất định là nam xứng tri kỷ đang lái xe đưa cô về nhà!

Nguyễn Tinh Hà vui vẻ lao về phía trước vẫy tay, không ngờ chiếc xe không hề dừng lại mà vì tránh né cô nên lao sang bên đường phóng đi mất.

Bị bùn tạt vào, Nguyễn Tinh Hà cứng đờ đứng trên đường, trong lòng lạnh lẽo.

Cô không biết con đường này không bằng phẳng, khi đi qua tài xế thường sẽ nhấn ga tăng tốc vì sợ gặp phải mấy kẻ ăn vạ hoặc lừa đảo cướp của.Nguyễn Tinh Hà lo lắng sau khi tỉnh lại hai tên lưu manh kia sẽ đi tìm cô, cô đã phá hỏng “chuyện tốt” của bọn chúng, nếu lại rơi vào tay bọn chúng lần nữa thì hậu quả không thể lường được.

Vì vậy, cô không dám lãng phí thời gian nữa mà phải đi bộ về phía tỉnh lỵ trong mưa gió.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau