Xuyên Về Những Năm 80: Thiên Kim Giả Và Quan Quân Thô Lỗ
Chương 30:
Cho nên, vào cuối thập niên 80 xuất hiện rất nhiều thương nhân buôn bán, thương nghiệp linh động phát triển, sau này sự nghiệp của Khang Chí Viễn phát triển lớn mạnh một cách nhanh chóng như vậy cũng bởi vì thiên thời địa lợi nhân hoà.
Đầu những năm 1980, trong thành phố có một ít quầy hàng nhỏ nhưng bán rất nhiều đồ. Nếu đây là khu vực lạc hậu, có thể xem như là đầu cơ trục lợi, là cái đuôi của tư bản.”
Cô biết mình hiện giờ cũng xem như là có bàn tay vàng, có thể đoán trước được tương lai, chỉ cần động não thì sẽ có rất nhiều cách kiếm được tiền, nhưng cô không quan tâm. Dù sau, sau này Khang Chí Viễn cũng sẽ kiếm được nhiều tiền, cô không cần phải suy nghĩ những thứ này làm gì, cứ vui vẻ làm cá muối sống qua ngày thôi.
Chỉ cần bắt trong tay Khang Chí Viễn là được rồi.
Trên đường xá tràn ngập không khí chợ búa, bán bánh mì, khoai nướng, đồ ăn vặt phong phú.
Chỉ có hai cửa hàng bách hoá bán quần áo, kiểu dáng tương đối đơn giản, vật dụng hàng ngày cũng không ít, nguyên liệu đều từ tự nhiên, so với thời hiện đại hay xuất hiện hàng giả thì tốt hơn.
Bên trong chợ cũng có khá nhiều đồ ăn, nhìn qua đều rất tươi mới.
Sau khi mua đồ ăn, cô mua thêm một chút đậu phộng rang, hạt dưa và ít bánh kẹo dùng để lấy lòng cậu nhóc 8 tuổi, xây dựng tình hữu nghị với cậu.
Đi một vòng quanh chợ, thời gian đã không còn sớm, Nguyễn Tinh Hà vội vã về nhà.
Về đến nhà, cô bắt tay ngay vào bếp, làm bữa trưa để đợi Khang Chí Tân về ăn.
Đầu thu, ánh nắng rực rỡ chiếu vào căn phòng yên tĩnh, trong nhà không có đồ trang trí, nội thất đơn sơ, không thể so được với bàn ghế hiện đại giống như kiếp trước.
Nhưng trên bàn có đồ ăn đang bốc khói, quần áo của ba người đang phơi trong sân.
Lúc này Nguyễn Tinh Hà mới bắt đầu bình tĩnh lại, suy nghĩ về những thay đổi trong cuộc đời mình.
Dù đã đọc rất nhiều thơ và sách nhưng cô vẫn không thể giải thích được tại sao một người đang bình thường lại có thể xuyên vào trong sách, tiếp theo cô nên làm gì? Làm thế nào để trở lại bây giờ? Bố mẹ cô chỉ có một cô con gái, nếu cô đột nhiên biến mất không rõ nguyên nhân thì họ phải làm sao?
Đầu những năm 1980, trong thành phố có một ít quầy hàng nhỏ nhưng bán rất nhiều đồ. Nếu đây là khu vực lạc hậu, có thể xem như là đầu cơ trục lợi, là cái đuôi của tư bản.”
Cô biết mình hiện giờ cũng xem như là có bàn tay vàng, có thể đoán trước được tương lai, chỉ cần động não thì sẽ có rất nhiều cách kiếm được tiền, nhưng cô không quan tâm. Dù sau, sau này Khang Chí Viễn cũng sẽ kiếm được nhiều tiền, cô không cần phải suy nghĩ những thứ này làm gì, cứ vui vẻ làm cá muối sống qua ngày thôi.
Chỉ cần bắt trong tay Khang Chí Viễn là được rồi.
Trên đường xá tràn ngập không khí chợ búa, bán bánh mì, khoai nướng, đồ ăn vặt phong phú.
Chỉ có hai cửa hàng bách hoá bán quần áo, kiểu dáng tương đối đơn giản, vật dụng hàng ngày cũng không ít, nguyên liệu đều từ tự nhiên, so với thời hiện đại hay xuất hiện hàng giả thì tốt hơn.
Bên trong chợ cũng có khá nhiều đồ ăn, nhìn qua đều rất tươi mới.
Sau khi mua đồ ăn, cô mua thêm một chút đậu phộng rang, hạt dưa và ít bánh kẹo dùng để lấy lòng cậu nhóc 8 tuổi, xây dựng tình hữu nghị với cậu.
Đi một vòng quanh chợ, thời gian đã không còn sớm, Nguyễn Tinh Hà vội vã về nhà.
Về đến nhà, cô bắt tay ngay vào bếp, làm bữa trưa để đợi Khang Chí Tân về ăn.
Đầu thu, ánh nắng rực rỡ chiếu vào căn phòng yên tĩnh, trong nhà không có đồ trang trí, nội thất đơn sơ, không thể so được với bàn ghế hiện đại giống như kiếp trước.
Nhưng trên bàn có đồ ăn đang bốc khói, quần áo của ba người đang phơi trong sân.
Lúc này Nguyễn Tinh Hà mới bắt đầu bình tĩnh lại, suy nghĩ về những thay đổi trong cuộc đời mình.
Dù đã đọc rất nhiều thơ và sách nhưng cô vẫn không thể giải thích được tại sao một người đang bình thường lại có thể xuyên vào trong sách, tiếp theo cô nên làm gì? Làm thế nào để trở lại bây giờ? Bố mẹ cô chỉ có một cô con gái, nếu cô đột nhiên biến mất không rõ nguyên nhân thì họ phải làm sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất