Xuyên Thư Giải Trí: Mỹ Nhân Ngốc Nghếch Bạo Hồng Nhờ Sửa Bug

Chương 7:

Trước Sau
Tang Đồ vừa xuống xe, Cơm Nắm lập tức lên tiếng nhắc nhở.

[Đập cửa xe!]

[Phải dữ tợn một chút, kiểu gào lên như "Grrr…" ấy.]

Quả cầu cơ khí màu trắng đột nhiên biến thành một chú hổ con, gầm lên một tiếng dữ dằn.

Tang Đồ ngoan ngoãn mở cửa xe lại. Sau đó đứng trước mặt tài xế, cô căng khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi mắt hạnh mở to.

"Rầm!"

Cánh cửa xe phát ra một tiếng động lớn. Cơ thể tài xế theo bản năng run lên một cái nhưng trên mặt lại nở một nụ cười mãn nguyện.

Đúng là như vậy! Khí thế dọa chết người này, mới đúng là phong cách của đại tiểu thư.

Tài xế thở phào, tim trở về chỗ cũ. Nhưng vừa rồi anh ta lại cảm thấy đại tiểu thư có chút dễ thương? Xì... Thật là tội lỗi!

【Yeah, nhiệm vụ hoàn thành~】

Cơm Nắm vui vẻ tung hoa.



Tang Đồ xoa xoa má mình, có chút đắc ý. Cô cũng biết làm người khác sợ rồi! Đợi về sau, biết đâu lại đi ứng tuyển làm NPC dọa người chơi.

Nghĩ vậy, bước chân Tang Đồ nhanh hơn.

Trong tiết trời đông lạnh buốt, Doãn Bắc Bắc mặc một chiếc váy ngắn thiết kế cao cấp, đôi chân thon dài đi đôi bốt cao đến đầu gối màu hồng, tinh tế như búp bê đắt nhất trong tủ kính.

Cơm Nắm nhắc nhở:【Cô ấy chính là bạn thân của cậu.】

Doãn Bắc Bắc cũng nhìn thấy Tang Đồ.

"Cô mặc cái gì thế này? Xấu chết đi được." Doãn Bắc Bắc khó chịu nhìn Tang Đồ từ đầu đến chân. Bỗng đổi sắc mặt, hả hê nói: "Cô đập đầu hỏng rồi à?"

Tang Đồ lắc đầu, thành thật trả lời: "Chỉ khâu hai mũi thôi."

Bạn thân đồng nghĩa với bạn tốt. Chó luôn trung thực và trung thành với bạn tốt của mình.

Đang nói chuyện thì một cơn gió lạnh thổi qua, Doãn Bắc Bắc lạnh run lên, bất giác co người lại.

"Cậu lạnh à?" Tang Đồ khoác chiếc áo lông mềm mại, nghiêng đầu hỏi.

Nhìn cô ấy có vẻ không thoải mái lắm.

"Sao mà tôi lạnh được!" Doãn Bắc Bắc không cần suy nghĩ đã phản bác.



Hai người họ lớn lên cùng nhau, từ nhỏ đến lớn không ngừng cạnh tranh. Từ việc tã ai màu hồng có viền ren đẹp hơn, đến việc túi ai là phiên bản giới hạn duy nhất trên thế giới, cái gì cũng phải tranh đấu, so bì.

"Thời tiết thế này với tôi chẳng là gì. Tang Đồ cô đúng là không ổn!" Doãn Bắc Bắc như nắm được thóp của Tang Đồ, tinh thần phấn chấn: "Cô sinh sau tôi hai mươi tám ngày bảy giờ, thân thể còn kém hơn tôi. Cô yếu quá!"

Người đi đường vừa đi ngang qua: "..."

Đây là kiểu so sánh gì vậy?

Chưa kịp để Doãn Bắc Bắc đắc ý xong, trên người bỗng nhiên thấy ấm lên. Cô bị Tang Đồ quấn trọn trong áo khoác.

Bên tai còn nghe thấy một câu lẩm bẩm.

"Tôi quả thực không ổn."

Tang Đồ không chịu được lỗi. Còn trên người Doãn Bắc Bắc thì đầy những lỗi màu đỏ, rõ ràng.

【Cơ thể không thoải mái】, 【Đau bụng kinh】, 【Tay chân lạnh buốt】, 【Đau lưng đau eo】, 【Trời lạnh thế này chết người mất】

Những chữ màu đỏ như vậy treo trên người Doãn Bắc Bắc. Cô ấy khó chịu cực độ nhưng vẫn sĩ diện.

Nhưng Tang Đồ thì không có chút nghi ngờ nào về lời cô ấy nói. Bạn tốt sẽ không nói dối. Vậy thì chỉ có thể là cơ thể cô ấy gặp vấn đề.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau