Mang Tiệm Vàng Xuyên Tn 70 Nữ Phụ Chỉ Muốn Nằm Không
Chương 44:
Người gọi Thẩm Dao là người phụ nữ kia.
Thẩm Dao nhìn nửa ngày mới nhớ ra, đây là bạn học cấp ba của nguyên chủ - Hứa Mỹ Hà.
Hứa Mỹ Hà là kiểu người có cảm giác tồn tại rất mạnh mẽ, gia đình giàu có, lại còn xinh đẹp.
Hứa Mỹ Hà và nguyên chủ không thân thiết gì cho cam.
Mãi cho đến tháng mười năm ngoái, một bạn nam lớp bên cạnh vì sắp phải đi lính nên trước khi đi đã tỏ tình với nguyên chủ, nguyên chủ không thích anh ta nên từ chối.
Hứa Mỹ Hà thích anh chàng kia, người cô ta thích lại đi tỏ tình với nguyên chủ, thế mà Thẩm Dao lại từ chối!
Vậy là cô ta bắt đầu thấy khó chịu với nguyên chủ, ngày nào cũng trừng mắt lạnh lùng, còn kêu gọi các bạn nữ trong lớp không chơi với nguyên chủ.
Nguyên chủ cũng chẳng thèm quan tâm, các người không chơi với tôi thì thôi, tôi cũng chẳng thèm nịnh nọt các người.
Nguyên chủ và Tiền Oánh trở thành bạn bè cũng là vào lúc này.
Nguyên nhân khiến nguyên chủ kết bạn với Tiền Oánh là vì Tiền Oánh đã nói đỡ cho cô ấy.
Sau khi nguyên chủ từ chối chàng trai kia, có người nói cô ấy "giả vờ cự tuyệt để câu dẫn".
Với tính cách của nguyên chủ, đương nhiên sẽ không để yên cho người ta nói bậy, cô ấy liền cãi nhau một trận với mấy người kia.
Nhưng lời đồn đại thì biết bao giờ mới dập tắt được, Tiền Oánh đã mắng mấy người nói xấu nguyên chủ sau lưng, lúc này nguyên chủ mới bắt đầu thân thiết với cô ta.
Tiền Oánh rất giỏi giả vờ hiểu chuyện, thi thoảng lại than vãn về việc bị chị dâu bắt nạt, bố mẹ thiên vị, nói là hâm mộ nguyên chủ được bố mẹ yêu thương.
Nhưng rất nhanh sau đó, cô ta sẽ kìm nén cảm xúc tiêu cực, tỏ ra lạc quan, vui vẻ, không để tâm đến mọi chuyện.
Đôi khi, Tiền Oánh lại giả vờ như vô tình khen quần áo của nguyên chủ đẹp, sau đó lại nói không biết đến bao giờ cô ta mới được mặc quần áo đẹp như vậy.
Nhưng nguyên chủ rất thích làm đẹp, không muốn cho người khác mượn quần áo, dù là bạn thân cũng không, thế là Tiền Oánh không thực hiện được ý đồ.
Nguyên chủ luôn cảm thấy giữa bạn bè với nhau không nên có sự ban ơn, huống hồ Tiền Oánh lại là người lạc quan, cầu tiến như vậy, cô ấy sợ làm tổn thương lòng tự trọng của Tiền Oánh.
Vì vậy, cô ấy chưa từng cho Tiền Oánh tiền, sợ Tiền Oánh nghĩ mình coi thường cô ta, chỉ thường xuyên chia đồ ăn vặt cho Tiền Oánh.
Nếu như không phải lần này thanh niên tri thức xuống nông thôn, có lẽ Tiền Oánh sẽ không để lộ bộ mặt thật nhanh như vậy.
Cô ta biết gia đình sẽ không bỏ tiền ra mua việc cho mình, mẹ cô ta cũng sẽ không để cô ta tiếp quản công việc của bà.
Trong khi đó, nguyên chủ không cần xuống nông thôn, gia đình cũng đã chuẩn bị công việc ổn định cho cô ấy.
Vừa hay, nguyên chủ lại thích Lương Quốc Đống, thế là cô ta liền lên kế hoạch hãm hại Thẩm Dao.
Thẩm Dao cảm thấy nguyên chủ là một cô gái rất ngây thơ, đơn thuần, Tiền Oánh giúp đỡ cô ấy, cô ấy liền kết bạn với Tiền Oánh (cũng có thể là do những người khác không thèm chơi với cô ấy).
Ngay cả Lương Quốc Đống, cũng là vì giúp đỡ nguyên chủ vài lần mà nguyên chủ đã phải lòng anh ta, thậm chí còn vì anh ta mà xuống nông thôn!
"Là cậu à, đến mua xe đạp sao?" Thẩm Dao tự nhận mình không đến mức người ta phải cất công đến tìm.
Bạch Điềm Điềm nhận ra sắc mặt của Thẩm Dao có vẻ không ưa hai người này, cô ấy liền đứng bên cạnh, nhìn chằm chằm hai người họ, đề phòng bọn họ gây sự với Thẩm Dao.
Hứa Mỹ Hà thấy Thẩm Dao nửa ngày không nói gì, còn tưởng rằng Thẩm Dao giả vờ không quen mình: "Tôi còn tưởng cậu quên mất tôi là ai rồi chứ."
"Trí nhớ của tôi tốt lắm."
Hứa Mỹ Hà cười ngại ngùng, nhớ đến chuyện mình từng dẫn đầu tẩy chay Thẩm Dao.
Hứa Mỹ Hà kéo bạn trai đến giới thiệu với Thẩm Dao: "Đây là đối tượng của tôi, là cán sự công đoàn của nhà máy dệt. Chúng tôi sắp kết hôn rồi, anh ấy dẫn tôi đến mua xe đạp và đồng hồ."
Sau đó, cô ta lại quay sang giới thiệu Thẩm Dao với bạn trai: "Đây là bạn học cấp ba của em, Thẩm Dao, mẹ cô ấy là chủ nhiệm hội liên hiệp phụ nữ của nhà máy dệt đấy."
Bạn trai của Hứa Mỹ Hà nghe vậy, nồng nhiệt nói: "Chào đồng chí Thẩm Dao, tôi thường xuyên nghe Mỹ Hà nhắc đến cô."
Thẩm Dao nghe anh ta nói hươu nói vượn lôi kéo làm quen, cười nhạo một tiếng. Cô không cho rằng Hứa Mỹ Hà sẽ nhắc đến mình với người yêu.
Hứa Mỹ Hà thấy vậy vội vàng kéo bạn trai: "Thẩm Dao, cô dẫn chúng tôi đi xem xe đạp nhé?".
Thẩm Dao nhìn nửa ngày mới nhớ ra, đây là bạn học cấp ba của nguyên chủ - Hứa Mỹ Hà.
Hứa Mỹ Hà là kiểu người có cảm giác tồn tại rất mạnh mẽ, gia đình giàu có, lại còn xinh đẹp.
Hứa Mỹ Hà và nguyên chủ không thân thiết gì cho cam.
Mãi cho đến tháng mười năm ngoái, một bạn nam lớp bên cạnh vì sắp phải đi lính nên trước khi đi đã tỏ tình với nguyên chủ, nguyên chủ không thích anh ta nên từ chối.
Hứa Mỹ Hà thích anh chàng kia, người cô ta thích lại đi tỏ tình với nguyên chủ, thế mà Thẩm Dao lại từ chối!
Vậy là cô ta bắt đầu thấy khó chịu với nguyên chủ, ngày nào cũng trừng mắt lạnh lùng, còn kêu gọi các bạn nữ trong lớp không chơi với nguyên chủ.
Nguyên chủ cũng chẳng thèm quan tâm, các người không chơi với tôi thì thôi, tôi cũng chẳng thèm nịnh nọt các người.
Nguyên chủ và Tiền Oánh trở thành bạn bè cũng là vào lúc này.
Nguyên nhân khiến nguyên chủ kết bạn với Tiền Oánh là vì Tiền Oánh đã nói đỡ cho cô ấy.
Sau khi nguyên chủ từ chối chàng trai kia, có người nói cô ấy "giả vờ cự tuyệt để câu dẫn".
Với tính cách của nguyên chủ, đương nhiên sẽ không để yên cho người ta nói bậy, cô ấy liền cãi nhau một trận với mấy người kia.
Nhưng lời đồn đại thì biết bao giờ mới dập tắt được, Tiền Oánh đã mắng mấy người nói xấu nguyên chủ sau lưng, lúc này nguyên chủ mới bắt đầu thân thiết với cô ta.
Tiền Oánh rất giỏi giả vờ hiểu chuyện, thi thoảng lại than vãn về việc bị chị dâu bắt nạt, bố mẹ thiên vị, nói là hâm mộ nguyên chủ được bố mẹ yêu thương.
Nhưng rất nhanh sau đó, cô ta sẽ kìm nén cảm xúc tiêu cực, tỏ ra lạc quan, vui vẻ, không để tâm đến mọi chuyện.
Đôi khi, Tiền Oánh lại giả vờ như vô tình khen quần áo của nguyên chủ đẹp, sau đó lại nói không biết đến bao giờ cô ta mới được mặc quần áo đẹp như vậy.
Nhưng nguyên chủ rất thích làm đẹp, không muốn cho người khác mượn quần áo, dù là bạn thân cũng không, thế là Tiền Oánh không thực hiện được ý đồ.
Nguyên chủ luôn cảm thấy giữa bạn bè với nhau không nên có sự ban ơn, huống hồ Tiền Oánh lại là người lạc quan, cầu tiến như vậy, cô ấy sợ làm tổn thương lòng tự trọng của Tiền Oánh.
Vì vậy, cô ấy chưa từng cho Tiền Oánh tiền, sợ Tiền Oánh nghĩ mình coi thường cô ta, chỉ thường xuyên chia đồ ăn vặt cho Tiền Oánh.
Nếu như không phải lần này thanh niên tri thức xuống nông thôn, có lẽ Tiền Oánh sẽ không để lộ bộ mặt thật nhanh như vậy.
Cô ta biết gia đình sẽ không bỏ tiền ra mua việc cho mình, mẹ cô ta cũng sẽ không để cô ta tiếp quản công việc của bà.
Trong khi đó, nguyên chủ không cần xuống nông thôn, gia đình cũng đã chuẩn bị công việc ổn định cho cô ấy.
Vừa hay, nguyên chủ lại thích Lương Quốc Đống, thế là cô ta liền lên kế hoạch hãm hại Thẩm Dao.
Thẩm Dao cảm thấy nguyên chủ là một cô gái rất ngây thơ, đơn thuần, Tiền Oánh giúp đỡ cô ấy, cô ấy liền kết bạn với Tiền Oánh (cũng có thể là do những người khác không thèm chơi với cô ấy).
Ngay cả Lương Quốc Đống, cũng là vì giúp đỡ nguyên chủ vài lần mà nguyên chủ đã phải lòng anh ta, thậm chí còn vì anh ta mà xuống nông thôn!
"Là cậu à, đến mua xe đạp sao?" Thẩm Dao tự nhận mình không đến mức người ta phải cất công đến tìm.
Bạch Điềm Điềm nhận ra sắc mặt của Thẩm Dao có vẻ không ưa hai người này, cô ấy liền đứng bên cạnh, nhìn chằm chằm hai người họ, đề phòng bọn họ gây sự với Thẩm Dao.
Hứa Mỹ Hà thấy Thẩm Dao nửa ngày không nói gì, còn tưởng rằng Thẩm Dao giả vờ không quen mình: "Tôi còn tưởng cậu quên mất tôi là ai rồi chứ."
"Trí nhớ của tôi tốt lắm."
Hứa Mỹ Hà cười ngại ngùng, nhớ đến chuyện mình từng dẫn đầu tẩy chay Thẩm Dao.
Hứa Mỹ Hà kéo bạn trai đến giới thiệu với Thẩm Dao: "Đây là đối tượng của tôi, là cán sự công đoàn của nhà máy dệt. Chúng tôi sắp kết hôn rồi, anh ấy dẫn tôi đến mua xe đạp và đồng hồ."
Sau đó, cô ta lại quay sang giới thiệu Thẩm Dao với bạn trai: "Đây là bạn học cấp ba của em, Thẩm Dao, mẹ cô ấy là chủ nhiệm hội liên hiệp phụ nữ của nhà máy dệt đấy."
Bạn trai của Hứa Mỹ Hà nghe vậy, nồng nhiệt nói: "Chào đồng chí Thẩm Dao, tôi thường xuyên nghe Mỹ Hà nhắc đến cô."
Thẩm Dao nghe anh ta nói hươu nói vượn lôi kéo làm quen, cười nhạo một tiếng. Cô không cho rằng Hứa Mỹ Hà sẽ nhắc đến mình với người yêu.
Hứa Mỹ Hà thấy vậy vội vàng kéo bạn trai: "Thẩm Dao, cô dẫn chúng tôi đi xem xe đạp nhé?".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất