Y Phi Kinh Thế – Mị Vương Sủng Thê – Quỷ Y Hoàn Khố Phi
Chương 19: Khai Trương Thần Y Phường
Bảy ngày sau.
Đó là một ngày nắng đẹp, bầu trời trong vắt.
Đường phố Hoàng Thành náo nhiệt hơn bao giờ hết, tiếng rao bán hàng vang vọng từ đầu đường đến cuối phố, sự khác biệt chính là hôm nay, Thần Y Phường khai trương!
Những quả pháo đỏ vang vọng, hấp dẫn ánh mắt mọi người, Bách Lý Hồng Trang cũng sắp xếp vũ sư biểu diễn nhảy rồng và múa sư tử, thu hút lượng người trong Hoàng Thành tới trước Thần Y Phường.
Trong một khoảng thời gian ngắn, trước cửa Thần Y Phường đã bị vây chật như nêm cối, tất cả mọi người đều tò mò đánh giá y quán mới mở này.
“Thần Y Phường?” Một nam tử kinh ngạc nhìn ký tự trên bảng hiệu, tên này không khỏi có chút kiêu ngạo.
“Đây vốn là y quán của Thẩm y sư, sau đó Thẩm y sư cáo lão hồi hương nên đã chuyển nhượng y quán, người mới tiếp nhận đã mở ra Thần Y Phường.”
“Không biết là người nào đã tiếp quản nó, chỉ là nghe tên này là cảm thấy không hề đơn giản!”
Từng tiếng thảo luận quay quanh Thần Y Phường truyền ra bên ngoài. Cái tên này thật sự chính là một đề tài, nếu đó thật sự là một thần y, tất nhiên bọn họ cảm thấy vui sướng, nhưng nếu không phải thần y, vậy đây chính là một sự chê cười.
Trong y quán, Quý Văn Bân cũng bất lực nhìn Bách Lý Hồng Trang: "Hồng Trang cô nương, tên y quán này của ngươi có hơi quá…”
Lúc trước hắn ta chưa từng hỏi về tên y quán của Bách Lý Hồng Trang, hôm nay nhìn thấy tên y quán, hắn ta cũng không giấu được sự xấu hổ. Người khác không rõ lắm, nhưng hắn ta biết y quán này chỉ có một mình Bách Lý Hồng Trang là y sư!
Tuy rằng hắn ta tin tưởng Bách Lý Hồng Trang nhất định biết y thuật, nhưng để trở thành thần y còn có một khoảng cách cực xa!
Đúng thật là nghé con mới sinh không sợ cọp, vừa mới mở một y quán đã kiêu ngạo như thế, nếu như ngày sau mọi thứ không ổn, nó sẽ trở chê cười của toàn bộ Hoàng Thành!
“Gì vậy?” Bách Lý Hồng Trang mỉm cười: "Quá kiêu ngạo à?”
Quý Văn Bân thở dài một hơi: "Hồng Trang cô nương, chính ngươi cũng hiểu rất rõ, bộc lộ tài năng quá mức cũng không phải chuyện tốt.”
Lúc trước từng tiếp xúc với Bách Lý Hồng Trang, hắn ta cảm thấy Bách Lý Hồng Trang tuổi còn trẻ nhưng rất trưởng thành và sâu sắc. Hiện giờ xem ra tuổi còn nhỏ, tóm lại không phải lúc nào cũng hiểu rõ về đạo lý làm người.
Nhìn bộ dạng thở dài của Quý Văn Bân, đáy mắt Bách Lý Hồng Trang mang ý cười nhàn nhạt. Cho tới bây giờ, nàng thật sự cảm thấy Quý Văn Bân là một người tốt.
“Quý đại ca, ngươi yên tâm đi, ta tự có chừng mực mà.”
Nàng không phải là nha đầu mới ra đời, sở dĩ lấy tên Thần Y Phường, vì danh hiệu đó xứng với hiệu quả của nó.
Không có năng lực nhất định, lấy tên như vậy thì chính là trò cười, nhưng có đủ năng lực và lấy tên như vậy, đó chính là danh xứng với thực!
Thấy biểu cảm của Bách Lý Hồng Trang rất kiên định, Quý Văn Bân cũng không cần phải nhiều lời nữa, y quán là của Bách Lý Hồng Trang, nếu Bách Lý Hồng Trang muốn làm như vậy thì là tự do của nàng.
Biểu diễn kết thúc, bá tánh vây xem sôi nổi đánh giá Thần Y Phường, y quán to như vậy được bao phủ toàn màu trắng, trang trí thêm bồn cây cảnh màu xanh, thoạt nhìn khiến người trước mắt sáng ngời.
“Hôm nay là ngày khai trương Thần Y Phường, ba vị khách đầu tiên sẽ được khám bệnh miễn phí, những khách nhân còn lại được giảm nửa giá như nhau!”
Sắc mặt Bách Lý Hồng Trang rất bình thản, tuyên bố Thần Y Phường sẽ bắt đầu từ hoạt động kể từ ngày hôm nay.
“Ngươi là y sư của Thần Y Phường sao?”
Mọi người nhìn cô nương trước mắt cùng lắm chỉ 15-16 tuổi, khuôn mặt hiện lên đầy vẻ ngạc nhiên.
Bách Lý Hồng Trang khẽ gật đầu: "Tại hạ xuất thân từ thế gia y dược, từ nhỏ đã nghiên cứu về y thuật, có kỹ năng đối với y thuật, mọi người cứ việc yên tâm!”
Tuy nhiên, ngay cả khi Bách Lý Hồng Trang nói rất có chứng cứ, mọi người vẫn cảm thấy khó có thể tin. Dù sao, tuổi của Bách Lý Hồng Trang thật sự không có sức thuyết phục lắm!
Nếu như bị Bách Lý Hồng Trang khám sai bệnh, chẳng phải bọn họ là người sẽ chịu đau khổ hay sao?
Đó là một ngày nắng đẹp, bầu trời trong vắt.
Đường phố Hoàng Thành náo nhiệt hơn bao giờ hết, tiếng rao bán hàng vang vọng từ đầu đường đến cuối phố, sự khác biệt chính là hôm nay, Thần Y Phường khai trương!
Những quả pháo đỏ vang vọng, hấp dẫn ánh mắt mọi người, Bách Lý Hồng Trang cũng sắp xếp vũ sư biểu diễn nhảy rồng và múa sư tử, thu hút lượng người trong Hoàng Thành tới trước Thần Y Phường.
Trong một khoảng thời gian ngắn, trước cửa Thần Y Phường đã bị vây chật như nêm cối, tất cả mọi người đều tò mò đánh giá y quán mới mở này.
“Thần Y Phường?” Một nam tử kinh ngạc nhìn ký tự trên bảng hiệu, tên này không khỏi có chút kiêu ngạo.
“Đây vốn là y quán của Thẩm y sư, sau đó Thẩm y sư cáo lão hồi hương nên đã chuyển nhượng y quán, người mới tiếp nhận đã mở ra Thần Y Phường.”
“Không biết là người nào đã tiếp quản nó, chỉ là nghe tên này là cảm thấy không hề đơn giản!”
Từng tiếng thảo luận quay quanh Thần Y Phường truyền ra bên ngoài. Cái tên này thật sự chính là một đề tài, nếu đó thật sự là một thần y, tất nhiên bọn họ cảm thấy vui sướng, nhưng nếu không phải thần y, vậy đây chính là một sự chê cười.
Trong y quán, Quý Văn Bân cũng bất lực nhìn Bách Lý Hồng Trang: "Hồng Trang cô nương, tên y quán này của ngươi có hơi quá…”
Lúc trước hắn ta chưa từng hỏi về tên y quán của Bách Lý Hồng Trang, hôm nay nhìn thấy tên y quán, hắn ta cũng không giấu được sự xấu hổ. Người khác không rõ lắm, nhưng hắn ta biết y quán này chỉ có một mình Bách Lý Hồng Trang là y sư!
Tuy rằng hắn ta tin tưởng Bách Lý Hồng Trang nhất định biết y thuật, nhưng để trở thành thần y còn có một khoảng cách cực xa!
Đúng thật là nghé con mới sinh không sợ cọp, vừa mới mở một y quán đã kiêu ngạo như thế, nếu như ngày sau mọi thứ không ổn, nó sẽ trở chê cười của toàn bộ Hoàng Thành!
“Gì vậy?” Bách Lý Hồng Trang mỉm cười: "Quá kiêu ngạo à?”
Quý Văn Bân thở dài một hơi: "Hồng Trang cô nương, chính ngươi cũng hiểu rất rõ, bộc lộ tài năng quá mức cũng không phải chuyện tốt.”
Lúc trước từng tiếp xúc với Bách Lý Hồng Trang, hắn ta cảm thấy Bách Lý Hồng Trang tuổi còn trẻ nhưng rất trưởng thành và sâu sắc. Hiện giờ xem ra tuổi còn nhỏ, tóm lại không phải lúc nào cũng hiểu rõ về đạo lý làm người.
Nhìn bộ dạng thở dài của Quý Văn Bân, đáy mắt Bách Lý Hồng Trang mang ý cười nhàn nhạt. Cho tới bây giờ, nàng thật sự cảm thấy Quý Văn Bân là một người tốt.
“Quý đại ca, ngươi yên tâm đi, ta tự có chừng mực mà.”
Nàng không phải là nha đầu mới ra đời, sở dĩ lấy tên Thần Y Phường, vì danh hiệu đó xứng với hiệu quả của nó.
Không có năng lực nhất định, lấy tên như vậy thì chính là trò cười, nhưng có đủ năng lực và lấy tên như vậy, đó chính là danh xứng với thực!
Thấy biểu cảm của Bách Lý Hồng Trang rất kiên định, Quý Văn Bân cũng không cần phải nhiều lời nữa, y quán là của Bách Lý Hồng Trang, nếu Bách Lý Hồng Trang muốn làm như vậy thì là tự do của nàng.
Biểu diễn kết thúc, bá tánh vây xem sôi nổi đánh giá Thần Y Phường, y quán to như vậy được bao phủ toàn màu trắng, trang trí thêm bồn cây cảnh màu xanh, thoạt nhìn khiến người trước mắt sáng ngời.
“Hôm nay là ngày khai trương Thần Y Phường, ba vị khách đầu tiên sẽ được khám bệnh miễn phí, những khách nhân còn lại được giảm nửa giá như nhau!”
Sắc mặt Bách Lý Hồng Trang rất bình thản, tuyên bố Thần Y Phường sẽ bắt đầu từ hoạt động kể từ ngày hôm nay.
“Ngươi là y sư của Thần Y Phường sao?”
Mọi người nhìn cô nương trước mắt cùng lắm chỉ 15-16 tuổi, khuôn mặt hiện lên đầy vẻ ngạc nhiên.
Bách Lý Hồng Trang khẽ gật đầu: "Tại hạ xuất thân từ thế gia y dược, từ nhỏ đã nghiên cứu về y thuật, có kỹ năng đối với y thuật, mọi người cứ việc yên tâm!”
Tuy nhiên, ngay cả khi Bách Lý Hồng Trang nói rất có chứng cứ, mọi người vẫn cảm thấy khó có thể tin. Dù sao, tuổi của Bách Lý Hồng Trang thật sự không có sức thuyết phục lắm!
Nếu như bị Bách Lý Hồng Trang khám sai bệnh, chẳng phải bọn họ là người sẽ chịu đau khổ hay sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất