Trọng Sinh Năm 90 Gặp Sĩ Quan Bá Đạo Lạnh Lùng Cưng Chiều
Chương 3: Trùng Sinh 1998 3
Mãi cho tới giờ, Trình Dao vẫn nhớ như in cảm giác đau xé ruột xé gan khi bị nồi nước sôi tạt lên mặt.
Từ đó trở đi, Trình Dao hoàn toàn bị hủy đi dung mạo.
Ngày hôm sau, Trình Phú Quý và Mã Lan bán Trình Dao đã bị hủy hoại dung mạo tới Miến Điện.
Mãi tới giờ, Trình Dao nghĩ mãi cũng không hiểu tại sao Trình Phú Quý và Mã Lan đã quyết định bán cô tới Miến Điện rồi mà còn tốn công hủy hoại gương mặt cô bằng nước sôi.
Chẳng lẽ khuôn mặt của cô uy hiếp gì đến vợ chồng Trình Phú Quý hay sao?
Rốt cuộc bọn họ đang sợ điều gì?
Nếu bọn họ đã sợ hãi khuôn mặt này của mình như vậy, vậy thì suốt đời này cô cứ phải sống một cuộc sống thuận lợi với khuôn mặt xinh đẹp và phô trương này mới được!
Tháo gỡ tất cả những bí ẩn của kiếp trước từng chút một.
Nguyện vọng lớn nhất của Trình Dao trong kiếp trước chính là trở về năm 1998, trở về lúc mọi thứ còn chưa bắt đầu, cô muốn được sống một cuộc sống tốt đẹp cùng với ba mẹ, sống những ngày tháng khiến người người phải ngưỡng mộ.
Thuận tiện khiến toàn bộ những người từng bắt nạt gia đình bọn họ phải trả giá!
Hôm nay là ngày 2 tháng 4, theo ký ức của kiếp trước thì ngày mai chính là ngày mà ba xảy ra chuyện, nghĩ tới đây Trình Dao lập tức nhìn về phía Lý Thục Phân: “Mẹ, ba đâu rồi?”
“Ngày mai ba con được nghỉ, chắc là sáng mai là có thể về nhà.”
Lý Thục Phân nhìn con gái với ánh mắt ngập vẻ hoài nghi, người chưa từng trải sự đời như bà ấy không biết đến cái gọi là “khí chất” này.
Bà ấy chỉ biết rõ ràng cùng là một khuôn mặt, nhưng bà ấy đột nhiên cảm thấy con gái mình hình như xinh xắn hơn rất nhiều, đến cả đôi mắt cũng trở nên sáng hơn nhiều.
Nghe thấy vậy, Trình Dao thở phào, xem ra sự trùng sinh của cô không kéo theo bất cứ sự thay đổi nào.
Trình Quang Huy làm việc ở hầm mỏ quặng than gần thôn, theo hồi ức của kiếp trước thì đúng là phải tới sáng ngày mai thì ông ấy mới được nghỉ, nhưng Trình Dao nhớ rõ là mỏ than mà ba đang làm bởi vì đột nhiên có lãnh đạo tới kiểm tra, nên sẽ được nghỉ trước từ tối hôm nay.
Nghĩ tới việc sắp được gặp người ba mà bao nhiêu năm rồi cô không được gặp, Trình Dao bật khóc như mưa vì vui sướng.
Kiếp này, cô tuyệt đối sẽ không để ba phải chết oan uổng nữa!
Con gái đột nhiên khóc thút thít, điều này khiến Lý Thục Phân vô cùng lo lắng: “A Dao, có phải có thấy không thoải mái ở đâu không? Mẹ đưa cho con đến trạm y tế xem thế nào nhé!”
“Con ổn, không có chỗ nào không thoải mái.” Trình Dao lau nước mắt: “Chỉ là mơ một cơn ác mộng thôi.”
Từ đó trở đi, Trình Dao hoàn toàn bị hủy đi dung mạo.
Ngày hôm sau, Trình Phú Quý và Mã Lan bán Trình Dao đã bị hủy hoại dung mạo tới Miến Điện.
Mãi tới giờ, Trình Dao nghĩ mãi cũng không hiểu tại sao Trình Phú Quý và Mã Lan đã quyết định bán cô tới Miến Điện rồi mà còn tốn công hủy hoại gương mặt cô bằng nước sôi.
Chẳng lẽ khuôn mặt của cô uy hiếp gì đến vợ chồng Trình Phú Quý hay sao?
Rốt cuộc bọn họ đang sợ điều gì?
Nếu bọn họ đã sợ hãi khuôn mặt này của mình như vậy, vậy thì suốt đời này cô cứ phải sống một cuộc sống thuận lợi với khuôn mặt xinh đẹp và phô trương này mới được!
Tháo gỡ tất cả những bí ẩn của kiếp trước từng chút một.
Nguyện vọng lớn nhất của Trình Dao trong kiếp trước chính là trở về năm 1998, trở về lúc mọi thứ còn chưa bắt đầu, cô muốn được sống một cuộc sống tốt đẹp cùng với ba mẹ, sống những ngày tháng khiến người người phải ngưỡng mộ.
Thuận tiện khiến toàn bộ những người từng bắt nạt gia đình bọn họ phải trả giá!
Hôm nay là ngày 2 tháng 4, theo ký ức của kiếp trước thì ngày mai chính là ngày mà ba xảy ra chuyện, nghĩ tới đây Trình Dao lập tức nhìn về phía Lý Thục Phân: “Mẹ, ba đâu rồi?”
“Ngày mai ba con được nghỉ, chắc là sáng mai là có thể về nhà.”
Lý Thục Phân nhìn con gái với ánh mắt ngập vẻ hoài nghi, người chưa từng trải sự đời như bà ấy không biết đến cái gọi là “khí chất” này.
Bà ấy chỉ biết rõ ràng cùng là một khuôn mặt, nhưng bà ấy đột nhiên cảm thấy con gái mình hình như xinh xắn hơn rất nhiều, đến cả đôi mắt cũng trở nên sáng hơn nhiều.
Nghe thấy vậy, Trình Dao thở phào, xem ra sự trùng sinh của cô không kéo theo bất cứ sự thay đổi nào.
Trình Quang Huy làm việc ở hầm mỏ quặng than gần thôn, theo hồi ức của kiếp trước thì đúng là phải tới sáng ngày mai thì ông ấy mới được nghỉ, nhưng Trình Dao nhớ rõ là mỏ than mà ba đang làm bởi vì đột nhiên có lãnh đạo tới kiểm tra, nên sẽ được nghỉ trước từ tối hôm nay.
Nghĩ tới việc sắp được gặp người ba mà bao nhiêu năm rồi cô không được gặp, Trình Dao bật khóc như mưa vì vui sướng.
Kiếp này, cô tuyệt đối sẽ không để ba phải chết oan uổng nữa!
Con gái đột nhiên khóc thút thít, điều này khiến Lý Thục Phân vô cùng lo lắng: “A Dao, có phải có thấy không thoải mái ở đâu không? Mẹ đưa cho con đến trạm y tế xem thế nào nhé!”
“Con ổn, không có chỗ nào không thoải mái.” Trình Dao lau nước mắt: “Chỉ là mơ một cơn ác mộng thôi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất