[Xuyên Không] Mạt Thế Sinh Tồn
Chương 27: Chap 25: Ngày diệt vong bắt đầu!!
Sáng sớm hôm sau, Lưu Tước đến siêu thị, càn quyét một lượt đồ ở khu vực thực phẩm ướp lạnh, sữa bò, đồ ăn nhanh, mua thêm bột mì, gạo, thịt mua đến khi đầy xe chứa mới thôi. Dù gì thì vật tư trong không gian còn nhiều, đợi lúc mọi người hôn mê cậu lén ra ngoài lấy thêm cũng được
Khí hậu đang tốt đẹp chợt xấu đi, cuồng phong nổi lên, ánh mặt trời gay gắt, ai cũng nghĩ rằng trời sắp bão lớn, riêng cậu thì không nghĩ như vậy, mày cậu nhăn một đoàn \_ bắt đầu rồi sao!!
Lúc này điện thoại cậu vang lên
"alo, chị"
"tiểu Bảo đấy à"
"vâng, chị gọi có việc gì không ạ"
"ừm..cái đó, thật ra thì..."
"xảy ra chuyện gì sao?" \_ cậu nghi hoặc, giọng của chị ấy nghe khá kì lạ
Tần Tình Vân hít sâu một hơi, nói \_ "xin lỗi tiểu Bảo nhé, chắc tụi chị không đến chỗ em được rồi"
"rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi, anh hai đâu rồi?"
"anh ấy đang đứng cạnh chị nè, tụi chị đang ở sân bay"
"vậy thì tại sao..."
"chị vừa nhận được thông báo chuyến bay đến H thị bị hủy do khí hậu thay đổi thất thường, nên là....chắc tụi chị không đến kịp rồi"
"...thôi được rồi, hai người không cần qua nữa, nếu...có xảy ra chuyện gì cũng đừng lo cho em"
"ừm, vậy đợi chuyến bay được lập trình lại, chị với anh hai đến chỗ em sau nhé"
"vâng, hai người mau về nghỉ đi"
Lưu Tước thở dài, cúp máy, hazz vẫn là không kịp lúc. Cậu lấy mấy thùng nhựa đã mua trước đó xả đầy nước máy rồi thu vào không gian, lôi nguyên liệu trong tủ lạnh ra, nấu hết suất cơm này đến suất khác rồi thu vào tầng hầm
Cậu vào không gian tiếp tục tu luyện thuật trị liệu, tu luyện công pháp trường đao, cho tiểu hắc ăn, mấy đàn gia súc cũng đến giờ cho ăn rồi và thu hoạch rau quả trong không gian
Hơn 2 tháng vừa qua, rau quả cậu trồng đều chín hết rồi, chỉ đợi thu hoạch rồi bỏ vào tầng hầm là xong. Mấy con gà, vịt, lợn, bò bây giờ sinh sôi nảy nở rất nhiều, con nào con nấy cũng béo mượt, nhìn mà thèm á
Đàn tôm, cá cậu nuôi dưới hồ cũng phát triển rất nhanh, cả hồ bây giờ đầy ắp tôm, cá mà chúng vẫn không ngừng gia tăng số lượng, hại cậu với hệ thống phải mở rộng hồ, đổ thêm nước suối vào.
May mà không gian có khả năng tự tiêu hủy chất thải, nếu không cậu cũng không dám nuôi nhiều gia súc thế này
00:00 phút ngày 27/8\_\_\_\_\_\_\_\_
\[ kí chủ, bắt đầu rồi \]
"đến giờ rồi sao" \_ cậu ôm tiểu hắc đang say ngủ ra khỏi không gian
Bật chức năng quyét hình của hệ thống lên, ngay lập tức mắt phải cậu hiện lên hình ảnh trong phạm vi quyét của hệ thống, lí do là vì hệ thống đã cài đặt một con chip điện tử vào trung tâm thần kinh mắt phải của cậu
Sau khi cậu biết chuyện này, hệ thống nhi tội nghiệp bị cậu bắt lao động khổ sai thêm một tuần, mặc dù con chip này rất có lợi đối với cậu nhưng mà...trận đau mắt hôm đấy cậu vẫn chưa quên đâu \(đọc lại chap 2\)
Cậu nhìn thấy những tảng thiên thạch dùng tốc độ kinh người lao xuống mặt đất, đến khi chạm đất nó vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ, những mảnh vụn đấy phân tán khắp nơi trong không khí, cậu có thể nhìn thấy được những luồng khí đỏ đen xoay quanh đá vụn, có lẽ đây là luồng khí chứa vi rút, rồi mấy mảnh đá vụn tiếp tục rơi xuống nền đất, vỡ thành bột mịn rồi tan biến, luồng khí đỏ đen thì tràn ngập trong không khí
Mọi người đang bất ngờ khi tuyết rơi tháng tám thì có vài người đột nhiên ngất xỉu, tiếng xe cứu thương vang vọng khắp nẻo đường
Cậu tắt máy quyét đi, đến sô pha ngồi, ôm tiểu hắc rồi mở TV lên xem, tin tức đều xoay quanh những thiên tai xảy ra gần đây, cả hiện tượng người dân ngất xỉu mới nhất, họ quay trực tiếp cảnh tượng bận rộn trong bệnh viện, bây giờ mới có 00:15 phút mà bệnh viện đã quá tải đến nỗi thiếu giường cho bệnh nhân, sau đó là màn trấn an của các lãnh đạo cấp cao, họ nói đây chỉ là một đại dịch mới, các nhà khoa học sẽ nhanh chóng tìm ra vacxin đặc trị, vậy nên trong thời gian này người dân nên hạn chế ra đường...
Lưu Tước tắt TV, gọi cho Tần Hạo, Tần Tình Vân nhắc nhở bọn họ nên tránh xa những bệnh nhân kia ra, tích trữ nhiều lương thực, nước uống một chút, hai vị kia mặc dù không hiểu sao em trai yêu quý lại kêu họ làm vậy nhưng vẫn răm rắp làm theo, không hỏi thừa câu nào
"hệ thống"
\[ sao thế kí chủ \]
"ta liệu có biến thành tang thi không?"
\[ đương nhiên là không a, tinh thần lực ngài mạnh mẽ như vậy, chút bệnh độc này sao chống không lại chứ \]
"ừm, thế ngươi có cách nào giúp người khác giảm đi tác động của bệnh độc không?"
\[ có, ngài muốn sử dụng cho Tần Hạo với Tần Tình Vân \]
"ừm"
\[ ngài muốn sử dụng ngay không? \]
"muốn, làm luôn đi"
\[ vâng, hệ thống sẽ tạo một lớp chắn bảo vệ cho hai người họ, trừ 1000 tích phân \]
\[ tổng số tích phân hiện tại là 1800 tích phân \]
\( Au: sau khi Lưu Tước cứu Sở Mặc Thiên thì tổng tích phân là 2300, trong 2 tháng tu luyện: 2 lần đột phá thuật trị liệu \[tầng 5\] \+ tu luyện đến tầng 3 công pháp trường đao nên tổng tích phân là 2800 \=\> 2800 \- 1000 \= 1800 tích phân\)
\_\_\_\_\_**end chap 25**\_\_\_\_\_
Khí hậu đang tốt đẹp chợt xấu đi, cuồng phong nổi lên, ánh mặt trời gay gắt, ai cũng nghĩ rằng trời sắp bão lớn, riêng cậu thì không nghĩ như vậy, mày cậu nhăn một đoàn \_ bắt đầu rồi sao!!
Lúc này điện thoại cậu vang lên
"alo, chị"
"tiểu Bảo đấy à"
"vâng, chị gọi có việc gì không ạ"
"ừm..cái đó, thật ra thì..."
"xảy ra chuyện gì sao?" \_ cậu nghi hoặc, giọng của chị ấy nghe khá kì lạ
Tần Tình Vân hít sâu một hơi, nói \_ "xin lỗi tiểu Bảo nhé, chắc tụi chị không đến chỗ em được rồi"
"rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi, anh hai đâu rồi?"
"anh ấy đang đứng cạnh chị nè, tụi chị đang ở sân bay"
"vậy thì tại sao..."
"chị vừa nhận được thông báo chuyến bay đến H thị bị hủy do khí hậu thay đổi thất thường, nên là....chắc tụi chị không đến kịp rồi"
"...thôi được rồi, hai người không cần qua nữa, nếu...có xảy ra chuyện gì cũng đừng lo cho em"
"ừm, vậy đợi chuyến bay được lập trình lại, chị với anh hai đến chỗ em sau nhé"
"vâng, hai người mau về nghỉ đi"
Lưu Tước thở dài, cúp máy, hazz vẫn là không kịp lúc. Cậu lấy mấy thùng nhựa đã mua trước đó xả đầy nước máy rồi thu vào không gian, lôi nguyên liệu trong tủ lạnh ra, nấu hết suất cơm này đến suất khác rồi thu vào tầng hầm
Cậu vào không gian tiếp tục tu luyện thuật trị liệu, tu luyện công pháp trường đao, cho tiểu hắc ăn, mấy đàn gia súc cũng đến giờ cho ăn rồi và thu hoạch rau quả trong không gian
Hơn 2 tháng vừa qua, rau quả cậu trồng đều chín hết rồi, chỉ đợi thu hoạch rồi bỏ vào tầng hầm là xong. Mấy con gà, vịt, lợn, bò bây giờ sinh sôi nảy nở rất nhiều, con nào con nấy cũng béo mượt, nhìn mà thèm á
Đàn tôm, cá cậu nuôi dưới hồ cũng phát triển rất nhanh, cả hồ bây giờ đầy ắp tôm, cá mà chúng vẫn không ngừng gia tăng số lượng, hại cậu với hệ thống phải mở rộng hồ, đổ thêm nước suối vào.
May mà không gian có khả năng tự tiêu hủy chất thải, nếu không cậu cũng không dám nuôi nhiều gia súc thế này
00:00 phút ngày 27/8\_\_\_\_\_\_\_\_
\[ kí chủ, bắt đầu rồi \]
"đến giờ rồi sao" \_ cậu ôm tiểu hắc đang say ngủ ra khỏi không gian
Bật chức năng quyét hình của hệ thống lên, ngay lập tức mắt phải cậu hiện lên hình ảnh trong phạm vi quyét của hệ thống, lí do là vì hệ thống đã cài đặt một con chip điện tử vào trung tâm thần kinh mắt phải của cậu
Sau khi cậu biết chuyện này, hệ thống nhi tội nghiệp bị cậu bắt lao động khổ sai thêm một tuần, mặc dù con chip này rất có lợi đối với cậu nhưng mà...trận đau mắt hôm đấy cậu vẫn chưa quên đâu \(đọc lại chap 2\)
Cậu nhìn thấy những tảng thiên thạch dùng tốc độ kinh người lao xuống mặt đất, đến khi chạm đất nó vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ, những mảnh vụn đấy phân tán khắp nơi trong không khí, cậu có thể nhìn thấy được những luồng khí đỏ đen xoay quanh đá vụn, có lẽ đây là luồng khí chứa vi rút, rồi mấy mảnh đá vụn tiếp tục rơi xuống nền đất, vỡ thành bột mịn rồi tan biến, luồng khí đỏ đen thì tràn ngập trong không khí
Mọi người đang bất ngờ khi tuyết rơi tháng tám thì có vài người đột nhiên ngất xỉu, tiếng xe cứu thương vang vọng khắp nẻo đường
Cậu tắt máy quyét đi, đến sô pha ngồi, ôm tiểu hắc rồi mở TV lên xem, tin tức đều xoay quanh những thiên tai xảy ra gần đây, cả hiện tượng người dân ngất xỉu mới nhất, họ quay trực tiếp cảnh tượng bận rộn trong bệnh viện, bây giờ mới có 00:15 phút mà bệnh viện đã quá tải đến nỗi thiếu giường cho bệnh nhân, sau đó là màn trấn an của các lãnh đạo cấp cao, họ nói đây chỉ là một đại dịch mới, các nhà khoa học sẽ nhanh chóng tìm ra vacxin đặc trị, vậy nên trong thời gian này người dân nên hạn chế ra đường...
Lưu Tước tắt TV, gọi cho Tần Hạo, Tần Tình Vân nhắc nhở bọn họ nên tránh xa những bệnh nhân kia ra, tích trữ nhiều lương thực, nước uống một chút, hai vị kia mặc dù không hiểu sao em trai yêu quý lại kêu họ làm vậy nhưng vẫn răm rắp làm theo, không hỏi thừa câu nào
"hệ thống"
\[ sao thế kí chủ \]
"ta liệu có biến thành tang thi không?"
\[ đương nhiên là không a, tinh thần lực ngài mạnh mẽ như vậy, chút bệnh độc này sao chống không lại chứ \]
"ừm, thế ngươi có cách nào giúp người khác giảm đi tác động của bệnh độc không?"
\[ có, ngài muốn sử dụng cho Tần Hạo với Tần Tình Vân \]
"ừm"
\[ ngài muốn sử dụng ngay không? \]
"muốn, làm luôn đi"
\[ vâng, hệ thống sẽ tạo một lớp chắn bảo vệ cho hai người họ, trừ 1000 tích phân \]
\[ tổng số tích phân hiện tại là 1800 tích phân \]
\( Au: sau khi Lưu Tước cứu Sở Mặc Thiên thì tổng tích phân là 2300, trong 2 tháng tu luyện: 2 lần đột phá thuật trị liệu \[tầng 5\] \+ tu luyện đến tầng 3 công pháp trường đao nên tổng tích phân là 2800 \=\> 2800 \- 1000 \= 1800 tích phân\)
\_\_\_\_\_**end chap 25**\_\_\_\_\_
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất