Tôi Dựa Vào Đoán Mệnh Để Trở Thành Minh Tinh

Chương 17: Quỳ Gối Và Hát Chinh Phục 1

Trước Sau
Chương 17: Quỳ gối và hát Chinh phục 1

Gió thổi qua mông lạnh: “Chết tiệt, người anh em này, ta trước đó còn thông cảm với tao ngộ của ngươi, nói chuyện còn tính là khách khí, ngươi thật là mặt dày, không biết xấu hổ sao? “

Gọi ta là ba ba: “Đừng nói nhảm nữa, nói thẳng vào sự thật đi.”

Gió thổi qua mông lạnh: “Sự thật? Cái gì là sự thật? Ngươi là muốn nói cho ta biết, ngươi chính là một thành viên của đám người có siêu tinh thần lực cấp S sao? Nếu vậy, ta liền đem những lời ta vừa nói nuốt lại hết, nếu không, ngươi chính là cái tên thần côn, là kẻ lừa đảo!”

Gọi ta là ba ba: “Ếch ngồi đáy giếng nên không biết trời cao đất dày như thế nào, cỡ ngươi cũng chỉ có biết đến siêu tinh thần lực cấp S là hết?”

Gió thổi qua mông lạnh: “Được rồi! Ngươi cũng đừng oán ta khi dễ người, lời ta nói đặt xuống ở đây, nếu buổi chiều xảy ra đúng theo như những gì ngươi đã nói, phải đền hai vạn tinh tệ, ta liền ở trên mạng Tinh Võng phát một vạn tinh tệ hồng bao.”

Vân Mạt hừ lạnh một tiếng, tiếp tục gõ bàn phím: “Một vạn tính là cái gì? Ngươi có lòng tốt thì phát mười vạn đi?”

‘Gió thổi qua mông lạnh’ không nghĩ tới đối phương thật dám trả lời hắn. Hắn một quyền đấm mạnh vào cabin trước mặt, tức khắc dẫn đến một hồi chuông cảnh báo.

“Tam thiếu gia, ngài bị làm sao vậy?”

Lập tức có kỹ sư chế tạo cơ giáp xông lên hỏi hắn, người khác đều là ở nhà lên mạng, liền chỉ có vị này, thích ngồi trong khoang cabin của cơ giáp cùng bạn trên mạng cãi nhau. Đã thế còn là một người có bản tính nóng nảy, trong tháng này hắn cũng đã làm hỏng vài bộ bo mạch chủ.

Hoắc Xuyên phi thường tức giận, chính mình còn chưa kịp nói gì, bên kia đã thực sự lên tiếng cùng hắn giằng co.

Gọi ta là ba ba: “Chỉ sợ ngươi chơi không dậy nổi.”

Gió thổi qua mông lạnh: “Các bạn trên mạng cùng làm chứng, nếu ta thua ta phát mười vạn tinh tệ Hồng bao lì xì, nếu ngươi thua, ngươi cũng phát mười vạn!”



Gọi ta là ba ba: “Ông đây còn muốn ngươi quỳ xuống, hát bài chinh phục!”

Vụ cãi nhau đến rất đột ngột, một đống người vốn dĩ đang không chớp mắt để hóng chuyện, lại thấy vụ tiền đặt cược của hai tên nhà giàu này, liền phát hỏa lên.

Khiến cho những người khác trên mạng Tinh Võng không rõ nguyên do, cũng bị hấp dẫn lại đây.

Thậm chí trên mạng Tinh Võng, còn dẫn phát về việc Trung Ương Tinh phóng ra vũ khí sát thương vào Lam Tinh để thảo luận. Việc này đúng là ngoài dự đoán của Vân Mạt.

Vân Mạt đang trong cao trào cãi nhau, bỗng nhiên trước mắt tối sầm lại, lộ ra khuôn mặt của Tần Mộc.

“Ngươi có việc gì? “

Nhìn thấy hắn, khuôn mặt Vân Mạt có chút giật giật.

“Cái kia? Ngươi từ chỗ nào lấy ra được mười vạn tinh tệ?”

Tần Mộc có chút ngượng ngùng, chuyện này là do hắn làm không ổn thỏa.

“Để ta đem bài đăng xoá đi.”

“Ngươi không nghĩ rằng đã hơi muộn để nói điều này rồi sao?” Vân Mạt nói.

Tần Mộc nhìn bài đăng đã được chụp màn hình và chuyển tiếp khắp nơi, mới nhận ra quả thật đã quá muộn.

“Kia… nếu không buổi chiều ta thay ngươi phát ra số tiền này đi.”



Tuy rằng có chút đau lòng, nhưng Tần Mộc không muốn đẩy cô gái này vào tình cảnh tuyệt vọng.

Huống hồ, mục đích ban đầu của bài đăng này là để cứu vãn những giá trị bấp bênh của nàng ấy, nhưng trước mắt xem ra, chỉ sợ đã hoàn toàn ngược lại. Những người theo dõi sổ WB của Tần Mộc, đương nhiên có rất nhiều đồng nghiệp cùng trong bệnh viện.

Trong bài đăng của Tần Mộc, hắn đã cố gắng hết sức để bảo vệ sự riêng tư của Vân Mạt, chỉ nói nàng là bạn của bệnh nhân của mình.

Vương Minh Đào tự nhiên cũng chú ý đến hắn: “A Mộc, buổi chiều ta cũng sẽ đi cùng ngươi đến toà án.”

“Sao lại muốn đi? Sợ ta kết hợp với thần côn, lừa gạt các ngươi sao?” Tần Mộc rất không cao hứng.

“Đương nhiên không phải.” Lý Bằng Vân nói: “Hai người chúng ta tốt xấu gì cũng là nhân chứng, thêm một người lên tiếng, mức độ tin cậy càng cao, không phải sao? Đây chẳng phải sẽ giúp thần côn biện minh một cách danh chính hay sao.”

“Thật không? Các ngươi có thể cùng đi nếu muốn.”

Hai giờ chiều, toà án trung cấp tối cao Trung Ương Tinh.

“Về việc Hồng Hưng Văn kiện Tần Mộc, sau khi toà án xét xử, sự thật rõ ràng, chứng cứ vô cùng xác thực, phán xử Tần Mộc chi trả bồi thường phí tinh thần, cùng với công phí …. Tổng cộng hai vạn tinh tệ!”

Vương Minh Đào và Lý Bằng Vân:… “ngươi cấu ta một cái coi…!”

Tần Mộc cũng cảm thấy mình có chút hoa mắt, chóng mặt. Không thể nào đi? Đối phương trước đó không hề nhắc tới hạn mức, hai vạn tinh tệ vượt qua dự tính của hắn quá nhiều. Ban đầu, hắn cho rằng mức phạt cao nhất là khoảng 5000 tinh tệ mà thôi. Cái này, nàng dự đoán là quá chuẩn đi.

Vương Minh Đào và Lý Bằng Vân hai mặt nhìn nhau, trong mắt tất cả đều là hưng phấn.

“Ngươi…này, Ngươi… từ từ…”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau