Sau Khi Bị Nghe Lén Tiếng Lòng, Ta Trở Thành Đoàn Sủng Hậu Cung
Chương 31:
Quý Cẩn Du thầm cho Kim Hạnh một dấu like trong lòng. Chẳng cần Như tần phải phân phó, Kim Hạnh có thể tự mình ứng đối như thế này, hoàn toàn xuất phát từ sự yêu thương thật lòng đối với nàng.
Tâm tư Như tần khá đơn giản, tính tình mềm mại, miệng lưỡi hơi vụng về, không thích hợp cãi nhau với người ta, càng không tranh nổi với người khác, cho dù gặp phải chuyện gì thì hướng giải quyết của bà cơ bản đều là kiểu việc lớn hoá nhỏ, còn việc nhỏ thì coi như không có.
Nhưng trong chốn hậu cung này, nơi đâu cũng là cảnh kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu, tranh đấu theo kiểu nâng cao đạp thấp, rất nhiều lúc giúp người cũng không có ích gì, xui xẻo thì còn bị người ta tính toán một trận.
Kim Hạnh là nô tỳ mà Như tần mang theo từ nhà mẹ đẻ, coi như là của hồi môn của bà, lớn lên bên cạnh Như tần từ tấm bé, đầu óc linh hoạt, tuy nói năng cũng chẳng phải là kiểu xuất chúng gì, nhưng mà may mắn, tính tình Kim Hạnh khá trầm ổn, rất nhiều lần Như tần bị làm khó, là nàng ấy dùng bốn lạng đẩy ngàn cân, chỉ nói mấy câu đã xoay chuyển được tình thế.
Đương nhiên, những chuyện này cũng không được viết vào trong sách.
Trong sách, Diệu Vân Hiên cũng chỉ có một chủ một tớ, đơn thuần là một quân cờ lót đường cho các chiến sĩ cung đấu cấp cao, một nhân vật nhỏ bé chỉ được miêu tả trong vài nét bút.
Mà loại nô tỳ bên cạnh vai phụ nhỏ bé như là Kim Hạnh thì càng chẳng có tí thông tin nào.
Nàng đã từng hỏi hệ thống, hệ thống cũng chỉ tìm được một câu duy nhất, nói rằng Như tần và Quý Cẩn Du sẽ chết trong cung yến Trùng Dương, tỳ nữ vô cùng trung thành và tận tâm của Như tần ôm thi thể của hai người khóc cực kỳ bi thương, chờ hai người họ được hạ táng rồi, tỳ nữ ấy cũng đi theo chủ, cả cuốn cùng dùng hai chữ tỳ nữ để gọi, đến một cái tên đàng hoàng cũng không có.
Những hiểu biết của nàng đối với Kim Hạnh đều có được từ sau khi nàng đi vào thế giới này, nhờ việc ở chung với nhau sớm chiều mà hiểu được.
Từ mẫu thân Như tần đến Kim Hạnh, đến các cung nữ khác trong Diệu Vân Hiên, thậm chí còn có cả hai tiểu thái giám, Quý Cẩn Du đểu rất yêu quý.
Đáng tiếc là Quý Cẩn Du không thay đổi được cốt truyện, cũng không thể làm được bất cứ thứ gì, nếu đã vậy thì cứ tiếp tục chung sống với bọn họ thì đã là một chuyện vui vẻ nhất trên đời.
Giữa dòng suy nghĩ hỗn loạn, cơn buồn ngủ lại ập đến, Quý Cẩn Du bắt đầu cảm thấy choáng váng, chẳng mấy chốc đã ngủ thiếp đi.
Trước khi chìm vào giấc ngủ, Quý Cẩn Du không nhịn được thở dài trong lòng, thân thể ba tuổi này đúng là không làm được gì nên hồn.
Tâm tư Như tần khá đơn giản, tính tình mềm mại, miệng lưỡi hơi vụng về, không thích hợp cãi nhau với người ta, càng không tranh nổi với người khác, cho dù gặp phải chuyện gì thì hướng giải quyết của bà cơ bản đều là kiểu việc lớn hoá nhỏ, còn việc nhỏ thì coi như không có.
Nhưng trong chốn hậu cung này, nơi đâu cũng là cảnh kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu, tranh đấu theo kiểu nâng cao đạp thấp, rất nhiều lúc giúp người cũng không có ích gì, xui xẻo thì còn bị người ta tính toán một trận.
Kim Hạnh là nô tỳ mà Như tần mang theo từ nhà mẹ đẻ, coi như là của hồi môn của bà, lớn lên bên cạnh Như tần từ tấm bé, đầu óc linh hoạt, tuy nói năng cũng chẳng phải là kiểu xuất chúng gì, nhưng mà may mắn, tính tình Kim Hạnh khá trầm ổn, rất nhiều lần Như tần bị làm khó, là nàng ấy dùng bốn lạng đẩy ngàn cân, chỉ nói mấy câu đã xoay chuyển được tình thế.
Đương nhiên, những chuyện này cũng không được viết vào trong sách.
Trong sách, Diệu Vân Hiên cũng chỉ có một chủ một tớ, đơn thuần là một quân cờ lót đường cho các chiến sĩ cung đấu cấp cao, một nhân vật nhỏ bé chỉ được miêu tả trong vài nét bút.
Mà loại nô tỳ bên cạnh vai phụ nhỏ bé như là Kim Hạnh thì càng chẳng có tí thông tin nào.
Nàng đã từng hỏi hệ thống, hệ thống cũng chỉ tìm được một câu duy nhất, nói rằng Như tần và Quý Cẩn Du sẽ chết trong cung yến Trùng Dương, tỳ nữ vô cùng trung thành và tận tâm của Như tần ôm thi thể của hai người khóc cực kỳ bi thương, chờ hai người họ được hạ táng rồi, tỳ nữ ấy cũng đi theo chủ, cả cuốn cùng dùng hai chữ tỳ nữ để gọi, đến một cái tên đàng hoàng cũng không có.
Những hiểu biết của nàng đối với Kim Hạnh đều có được từ sau khi nàng đi vào thế giới này, nhờ việc ở chung với nhau sớm chiều mà hiểu được.
Từ mẫu thân Như tần đến Kim Hạnh, đến các cung nữ khác trong Diệu Vân Hiên, thậm chí còn có cả hai tiểu thái giám, Quý Cẩn Du đểu rất yêu quý.
Đáng tiếc là Quý Cẩn Du không thay đổi được cốt truyện, cũng không thể làm được bất cứ thứ gì, nếu đã vậy thì cứ tiếp tục chung sống với bọn họ thì đã là một chuyện vui vẻ nhất trên đời.
Giữa dòng suy nghĩ hỗn loạn, cơn buồn ngủ lại ập đến, Quý Cẩn Du bắt đầu cảm thấy choáng váng, chẳng mấy chốc đã ngủ thiếp đi.
Trước khi chìm vào giấc ngủ, Quý Cẩn Du không nhịn được thở dài trong lòng, thân thể ba tuổi này đúng là không làm được gì nên hồn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất