[Thập Niên 80] Em Chồng Trọng Sinh Làm Tinh, Ta Ly Hôn Lấy Lại Của Hồi Môn
Chương 4:
“Tôi nghĩ là bà bị ma nhập thì có! Tối qua toi nói với bà, bà có nghe câu nào vào đầu không? Sáng sớm ồn ào, sợ hàng xóm không nghe thấy bà ra oai với con dâu à? Biết thế nào là giữ thể diện không?”
“Nó... Bùi Tú lấy đồ đạc đi rồi!”
“Không lấy đồ, bà định bắt nó dùng tay đi bắt tôm, bắt ốc cho bà chắc?”
“Không phải... Bùi Tú nó... nó mang túi đồ đi rồi!” Sợ chồng chưa hiểu rõ, Lưu Phượng Lan hơi bình tĩnh lại, bổ sung: “Nó còn mang theo cái tay nải mà nó đem đến nhà ta lúc mới về làm dâu.”
“Cái gì?”
Cao Mãn Tài chạy ra ngoài, chỉ kịp nhìn thấy bóng dáng Bùi Tú mờ mờ dưới ánh nắng sớm. Dù vậy, ông vẫn nhận ra cô đã thay đổi, không còn như trước nữa.
Thật sự là bị ma nhập rồi sao?
…
Lạc Tịch Trấn thuộc thành phố Tùng Bắc là một trấn nhỏ điển hình của Giang Nam, hầu hết các ngôi nhà đều nằm dọc hai bờ sông. Đường làng quanh co, khúc khuỷu, cầu nhỏ nước chảy, tường trắng ngói đen. Trong ánh nắng ban mai, trấn nhỏ mang đậm nét cổ xưa, khác xa bầu không khí thương nghiệp sau này.
Nhà Bùi Tú và nhà họ Cao nằm ở hai đầu thị trấn, cách nhau khoảng hai mươi phút đi bộ. Trên đường trở về, Bùi Tú nhớ lại ký ức của nguyên chủ và đi đến kết luận — nhà cô rõ ràng tốt hơn nhiều so với nhà họ Cao.
Nhà cô là một căn nhà hai tầng nhỏ, diện tích không lớn lắm. Tầng một có phòng khách và bếp, tầng hai có hai phòng ngủ. Trước sau có sân, sân trước lớn hơn sân sau.
Nhà họ Cao chỉ là ngôi nhà ngói xập xệ. Cao Mãn Tài và Lưu Phượng Lan ở phòng lớn nhất, Cao Lượng và em trai Cao Binh một phòng, Cao Linh một phòng nhỏ. Còn Bùi Tú khi lấy chồng về chỉ được ở trong phòng chứa củi.
Một tháng trước, Cao Lượng trở về từ tỉnh thành, làm thủ tục kết hôn. Rồi ngay hôm sau đã mang 2800 đồng tiền “của hồi môn” của Bùi Tú trở lại tỉnh.
Vì sao Bùi Tú lại đồng ý kết hôn với Cao Lượng? Cao Lượng đã đưa ra di thư của bà nội Bùi Tú đã qua đời ba năm trước, nói đó là ý của bà.
Sinh viên Cao Lượng, tương lai rộng mở, tại sao lại chọn cưới Bùi Tú vào lúc này? Vì nghe nói cô bán hàng ăn vặt ở bến tàu, bị đàn ông ghen ghét, phụ nữ mắng chửi.
Để trả ơn bà nội cô đã giúp đỡ anh ta học hết cấp ba và thi đậu đại học, anh ta quyết định cho cô thân phận vợ của sinh viên.
Thân phận danh giá này, đồng thời cũng là tấm bùa hộ mệnh.
“Nó... Bùi Tú lấy đồ đạc đi rồi!”
“Không lấy đồ, bà định bắt nó dùng tay đi bắt tôm, bắt ốc cho bà chắc?”
“Không phải... Bùi Tú nó... nó mang túi đồ đi rồi!” Sợ chồng chưa hiểu rõ, Lưu Phượng Lan hơi bình tĩnh lại, bổ sung: “Nó còn mang theo cái tay nải mà nó đem đến nhà ta lúc mới về làm dâu.”
“Cái gì?”
Cao Mãn Tài chạy ra ngoài, chỉ kịp nhìn thấy bóng dáng Bùi Tú mờ mờ dưới ánh nắng sớm. Dù vậy, ông vẫn nhận ra cô đã thay đổi, không còn như trước nữa.
Thật sự là bị ma nhập rồi sao?
…
Lạc Tịch Trấn thuộc thành phố Tùng Bắc là một trấn nhỏ điển hình của Giang Nam, hầu hết các ngôi nhà đều nằm dọc hai bờ sông. Đường làng quanh co, khúc khuỷu, cầu nhỏ nước chảy, tường trắng ngói đen. Trong ánh nắng ban mai, trấn nhỏ mang đậm nét cổ xưa, khác xa bầu không khí thương nghiệp sau này.
Nhà Bùi Tú và nhà họ Cao nằm ở hai đầu thị trấn, cách nhau khoảng hai mươi phút đi bộ. Trên đường trở về, Bùi Tú nhớ lại ký ức của nguyên chủ và đi đến kết luận — nhà cô rõ ràng tốt hơn nhiều so với nhà họ Cao.
Nhà cô là một căn nhà hai tầng nhỏ, diện tích không lớn lắm. Tầng một có phòng khách và bếp, tầng hai có hai phòng ngủ. Trước sau có sân, sân trước lớn hơn sân sau.
Nhà họ Cao chỉ là ngôi nhà ngói xập xệ. Cao Mãn Tài và Lưu Phượng Lan ở phòng lớn nhất, Cao Lượng và em trai Cao Binh một phòng, Cao Linh một phòng nhỏ. Còn Bùi Tú khi lấy chồng về chỉ được ở trong phòng chứa củi.
Một tháng trước, Cao Lượng trở về từ tỉnh thành, làm thủ tục kết hôn. Rồi ngay hôm sau đã mang 2800 đồng tiền “của hồi môn” của Bùi Tú trở lại tỉnh.
Vì sao Bùi Tú lại đồng ý kết hôn với Cao Lượng? Cao Lượng đã đưa ra di thư của bà nội Bùi Tú đã qua đời ba năm trước, nói đó là ý của bà.
Sinh viên Cao Lượng, tương lai rộng mở, tại sao lại chọn cưới Bùi Tú vào lúc này? Vì nghe nói cô bán hàng ăn vặt ở bến tàu, bị đàn ông ghen ghét, phụ nữ mắng chửi.
Để trả ơn bà nội cô đã giúp đỡ anh ta học hết cấp ba và thi đậu đại học, anh ta quyết định cho cô thân phận vợ của sinh viên.
Thân phận danh giá này, đồng thời cũng là tấm bùa hộ mệnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất