Đều Là Xuyên Việt Dựa Vào Cái Gì Ta Thành Phạm Nhân
Bạn đang đọc truyện Đều Là Xuyên Việt Dựa Vào Cái Gì Ta Thành Phạm Nhân của tác giả Y Nùng Dĩ Nực. Có người xuyên không, xuyên thành Hoàng thượng hoặc Vương gia.
Cẩm y ngọc thực, quyền thế ngập trời.
Có người xuyên không, xuyên thành sư tôn hoặc giáo chủ.
Được người kính ngưỡng, công lực bất phàm.
Có người lại không tốt, cũng có thể xuyên thành nhân vật phản diện, mặc dù danh phận không mấy dễ nghe nhưng dù gì cũng có thể hô phong hoán vũ, cũng có lý tưởng khát vọng to lớn “Bóp chết nhân vật chính”.
Lý Trường Thiên, thanh niên bốn tốt xuất thân gia giáo của thời đại mới, vì làm nhiệm vụ mà hy sinh thân mình, vừa nhắm mắt thì đã mở ra.
Hắc! Xuyên qua rồi!
Xuyên thành phạm nhân người người đuổi đánh, tội ác tày trời.
Lý Trường Thiên: ??? Khoan khoan, hình như có chỗ nào không đúng thì phải?
Tuần sát sứ Yến Thù căm ghét cái ác đạp hắn dưới chân, lạnh như băng mà nói: “Giết người phải đền mạng”.
Lý Trường Thiên: *&%*%%¥&¥#@
Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Tiêu Chuẩn Pháo Hôi Nghịch Tập hoặc Cùng Lão Đàn Ông Nhà Giàu Kết Hôn Trước Yêu Sau
5 chương mới nhất truyện Đều Là Xuyên Việt Dựa Vào Cái Gì Ta Thành Phạm Nhân
Danh sách chương truyện Đều Là Xuyên Việt Dựa Vào Cái Gì Ta Thành Phạm Nhân
- Chương 1: Một lần xuyên thành phạm nhân
- Chương 2: Tuần sát sứ kinh vi thiên nhân
- Chương 3: Vì sao khẳng định hắn có tội
- Chương 4: Giết người đền mạng giữa trời đất
- Chương 5: Cho thống khoái có được không
- Chương 6: Giả ngây giả dại bị ghét bỏ
- Chương 7: Nhất thời chủ quan bị khống chế
- Chương 8: Mắt thấy tai nghe không phải là sự thật
- Chương 9: Nằm trong tay ngươi đâu còn cách nào
- Chương 10: Làm cha không được, lăng trì thì được
- Chương 11: Sau khi tỉnh ngộ trong lòng vô cùng áy náy
- Chương 12: Cái này thật quá độc cmn ác
- Chương 13: Cởi áo chứng minh trong sạch
- Chương 14: Thuốc cao này không phải để bôi
- Chương 15: Ta sợ đau lắm ngươi nhẹ chút
- Chương 16: Ngươi rốt cuộc là ai
- Chương 17: Trước tiên ngươi nằm xuống đi
- Chương 18: Xin hãy bắt ta về đi
- Chương 19: Ngươi lại muốn học khinh công
- Chương 20: Sao ngươi lại hỏi ra miệng
- Chương 21: Gương sáng treo cao trả lại trong sạch
- Chương 22: Ngươi đừng bôi thuốc cứ để ta làm
- Chương 23: Sơn thủy vô số trần duyên lầm lỡ
- Chương 24: Trướng ấm thầm thì tâm tình
- Chương 25: Vầng trăng thẹn thùng nấp sau bóng mây
- Chương 26: Không muốn nói sớm vì đau
- Chương 27: Thoa thuốc đã thành thói quen
- Chương 28: Cái gì gọi là thiết diện vô tư
- Chương 29: Cứ tưởng y đã thông suốt rồi chứ
- Chương 30: Ta đã sớm nghĩ kỹ rồi