Bệnh Mỹ Nhân Vạn Nhân Mê Cầm Kịch Bản Pháo Hôi

Chương 7: Vườn trường (7)

Trước Sau
Edit: Quýt Hơi Ngọt

Thứ bảy lúc Đoạn Cẩn rời giường, Đoạn Dụ đã ra khỏi nhà.

Ở trên bàn ăn để lại tờ giấy nhắn cho Đoạn Cẩn, nói công ty có việc, Tiểu Cẩn phải ngoan ngoãn ăn cơm, có đề gì khó thì chờ hắn về rồi hỏi, còn có việc gì gấp thì gọi điện cho hắn.

Chữ viết nam nhân mạnh mẽ hữu lực, Đoạn Cẩn đem tờ giấy cất cẩn thận, kẹp vào sách giáo khoa toán.

Bởi vì đề toán tối hôm qua đã hoàn thành xong, nên Đoạn Cẩn chỉ cần dùng thời gian buổi sáng cùng buổi chiều liền đem những bài tập môn khác hoàn thành xong.

Cơm nước xong có chút mệt rã rời, Đoạn Cẩn lười nhác mà ghé vào trên bàn sách, đôi mắt đào hoa xinh đẹp nửa mở nửa khép, đem bút lăn tới lăn đi.

"Bây giờ cậu mà ngủ thì buổi tối liền không ngủ được." 5654 nhìn cậu ăn không ngồi rồi như vậy, nhịn không được nhắc nhở nói.

Đoạn Cẩn đem bút đặt ở một bên, đầu thay đổi phương hướng nằm bò xuống【 chính là tôi buồn ngủ quá...... Cũng không có việc gì làm......】

5654 có điểm cạn lời, tiểu thiếu gia này nhận được nhiệm vụ cũng thật nhẹ nhàng, thân phận là con nhà giàu bị ngàn kiều vạn sủng, cư nhiễn mỗi ngày chỉ còn có học tập.

Đến nhiệm vụ cũng là nó đẩy một bước mới đi một bước.

Rốt cuộc 5654 vẫn là sợ cậu ngủ mất, nói: "Lần trước Lý Nhã Văn không phải đã kéo cậu vào diễn đàn sao? Cậu thử nhìn xem bạn học đang làm cái gì.".

Hôm thứ tư, Lý Nhã Văn liền nhất quyết, phải đem cậu kéo vào diễn đàn lớp học.

Trước khi Đoạn Cẩn xuyên tới, Đoạn tiểu thiếu gia lúc đi học không phải ngủ cũng chính là chốn học, cũng không để mắt đến bạn học cùng lớp, tự nhiên liền không có ai kéo cậu vào nhóm.

Sau khi Đoạn Cẩn xuyên tới, lại vì học tập quá bận rộn, ngay cả di động cũng chưa hề mở ra.

Ache: 【 Đêm nay có người nào chơi không? 】;

Ache: 【 Người đâu!! @ mọi người 】;

Ache: 【 Năm phút nữa không ai trả lời tui liền lui đàn!! 】

Ache: 【 WC, ảnh đại diện của tiểu thiếu gia có phải đang phát sáng hay không? 】

Tinh: 【 Tiểu thiếu gia?! 】;

Nguyệt nguyệt: 【 Thật sự đang sáng, tiểu thiếu gia online! 】;

Ham thích: 【 Nhìn đống dấu chấm than của mấy người tui đây liền đau đầu. Tiểu thiếu gia!! 】

Lý Nhã Văn: 【@ Đoạn Cẩn / hoa hồng 】;

Đoạn Cẩn vốn dĩ muốn âm thầm quan sát bọn họ nói chuyện phiếm một chút, có cơ hội thích hợp thì cùng họ nói vài câu, không nghĩ tới vừa mới mở diễn đàn, đã bị bắt được.

Đoạn Cẩn: 【 Chào mọi người. 】;

Nguyệt nguyệt: 【/ hoa hồng / hoa hồng / hoa hồng, chào Đoạn thiếu 】

Lý Nhã Văn: 【 Đoạn thiếu hôm nay như thế nào lại online? 】;

Đoạn Cẩn: 【 Làm xong bài tập liền lên xem thử. 】;

Nguyệt nguyệt: 【 Làm, làm xong rồi? Tui bây giờ chỉ mới làm được một nửa đề tiếng Anh. 】

Lý Nhã Văn: 【 Tui cũng thế, chỉ mới là mấy bài vật lý, còn đang chuẩn bị đến lớp học bổ túc. 】

Ache: 【 Ha hả, cuối tuần cũng đừng đề cập đến học tập được không? Đoạn thiếu có muốn thử chơi Apex hay không? Sát thương của tôi là 600, để tôi gánh cậu. 】

Apex Lengends là trò chơi tổ đội ba người cùng đi tàn sát cùng chạy trốn, so sánh với tuyệt địa cầu sinh (PUBG) thì kỹ năng anh hùng được nâng cấp hơn, conf có yếu tố khoa học viễn tưởng.

Đoạn Cẩn từ khi đến thế giới này chưa từng tiếp xúc với bất kỳ trò chơi nào, có chút tò mò, cũng vừa lúc không có việc gì làm, liền đáp ứng.

Tinh: 【 Tôi tham gia với, sát thương của tôi là 712, so với hắn ta mạnh hơn. 】

Ache: 【 Lăn lăn lăn, chơi thì trốn ở phía sau đánh cũng kêu là thương tổn? Hừ! 】

Ache: 【 Không còn chỗ của cậu đâu, đầy 】;

Tinh: 【 Có ý gì? 】;

Ache: 【 Nói chuyện riêng 】;

Đoạn Cẩn có chút nghi hoặc, nghĩ chính mình chiếm vị trí cố định của bọn họ, vì thế đánh chữ nói: 【 Có nhiều người thì các cậu cứ chơi đi, lần sau tôi chơi cũng được. 】



Ache: 【 Không không không. Đoạn thiếu chơi có đỉnh hông? Tôi bảo Lý Nhã Văn cho cậu mượn acc, cậu ta sát thương không cao, thường làm đồ ăn dâng tới miệng địch, thích hợp cho tay chơi mới. 】

Lý Nhã Văn: 【 Cái zì hả? 】;

Đoạn Cẩn không nghĩ tới bạn nữ bình thường ôn ôn nhu nhu như vậy trên mạng cư nhiên cũng sẽ mắng chửi người, cảm thấy có điểm đáng yêu.

Sau khi tham gia trò chơi, Ache liền kéo cậu vào đội, trong đội còn có thêm một cái ID tên là Y.

Ache giải thích cho Đoạn Cẩn về thao tác chơi một chút, đề nghị: "Chơi xứng đôi đi, chung ta nhảy xuống chỗ tài nguyên thấp một chút, đề Đoạn thiếu quen thuộc thao tác trước đã.".

Y không mở mic, chỉ nhắn '1' ở ô chat.

Bọn họ nhảy xuống xưởng phát điện.

Vận khí không tồi, trừ bỏ bọn họ chỉ có một đội nữa.

Ache nhìn nhìn đội kia đang nhảy dù xuống, liền mang theo Đoạn Cẩn chạy về phía đài cao: "Đoạn thiếu đợi lát nữa cậu đi theo tôi, tôi đi tìm phụ kiện súng liền diệt bọn họ.".

Y vừa mới xuống máy bay, liền không đi cùng nhóm Đoạn Cẩn, đi tới phía khác của nhà máy.

Đội kia cũng có ba người, vừa rơi xuống đất nhặt khẩu súng liền nhắm tới hướng của Đoạn Cẩn cùng Ache mà chạy tới.

Đoạn Cẩn nghe thấy bước chân, tránh ở sau khoang tiếp viện đài cao cẩn thận đi xuống nhìn thoáng qua, phía đối diện ba người kia đã chạy gần đến, đang tìm vị trí của họn họ.

Bởi vì vận khí không tốt, tìm ở hai khoang tiếp viện cũng chỉ tìm được một khẩu PPK-20, chỉ còn 20 viên đạn.

Đoạn Cẩn hoàn toàn không dám động, thật cẩn thận ấn phím C ngồi xổm xuống, thanh âm nói chuyện cũng giảm xuống: "Làm sao bây giờ, đánh sao?"

Ache cũng thấy ba người đối diện đang ở trên đài tìm người, đi cùng nhau, hoàn toàn không cho cậu ta cơ hội hạ triệt từng người, mắng: "Thật đến chịu, chơi xứng đôi còn phải dính lấy nhau như thế."

Lại hỏi: "Đoạn thiếu, cậu có đạn nhẹ không?"

Đoạn Cẩn đem 20 viên đều ném ra ngoài, nói: "Chỉ nhặt được vaif viên thế thôi."

Ache nhẹ nhàng tiến lại gần đem mấy viên đạn nhặt lên: "Bọn họ không có cẩu tử, Đoạn thiếu cậu cứ ngồi xổm ở đấy đừng cử động, họ sẽ không phát hiện ra cậu.".

Sau đó xoay người nhảy xuống, từ sau lưng đánh lén đối diện một người. ( cẩu tử có thể dùng kỹ năng xem xét chung quanh có người hay không, bao gồm cả người nấp ở phía sau cũng có thể thấy....)

Ache nhắm rất chuẩn, một viên đạn liền bắn trúng. Đáng tiếc là ba người đối diện vẫn đi cùng nhau, nghe thấy tiếng súng liền phát giác, nhắm vào vị trí của Ache, đến khi Ache hết đạn liền đem cậu ta bắn ngã.

Đoạn Cẩn thấy Ache bị đội kia tiêu diệt, có chút vội, liền dùng tư thế ngồi xổm nhích đến khoang tiếp viện phía sau, dùng súng ngắn bấn hạ tên vừa diệt Ache.

Đội đối diện còn lại hai người theo hướng tiếng súng, phát hiện một tên ác lính mặc quần áo xinh đẹp, vẫn không nhúc nhích ngồi xổm trên đài, thấy bọn họ chĩa mũi súng cũng không phản ứng, vẫn ngồi đó dùng súng ngắn bắn bọn họ.

Khẩu PPK-20 chỉ còn lại mười viên đạn, Đoạn Cẩn bắn hết đạn cũng không diệt được ai, nhìn phía đối diện không hướng cậu nổ súng, cho rằng đối phương không phát hiện ra cậu, liền ngồi xổm đấy, không nhúc nhích, nói chuyện cùng Ache: "Để tôi lén xuống cứu cậu, cậu lặng lẽ bò lên chỗ tôi.".

Ache:......

Đội đối diện nhìn Đoạn Cẩn ngốc ngốc, nghĩ là một muội tử mới chơi, liền nổi lên tâm tư trêu đùa, đem phòng ngự giáp, mũ giáp, túi chữa bện đều vứt hết trên mặt đất, rồi cùng nhồi xổm xuống.

Đoạn Cẩn không biết phía đối diện có ý tứ gì, Ache cũng có chút cạn lời, trơ mắt nhìn Đoạn Cẩn ngồi xổm nhích tới, làm trò đem cậu ta kéo lên.

Lúc Ache đang chuẩn bị được kéo lên, phía đối diện lền bang bang ném tới hai bình xịt, khiến cậu ta một lần nữa ôm đất mẹ.

Ache:......

Mấy người phía đối diện cũng không diệt hai người họ, mà đi đến trước mặt Đoạn Cẩn, nhảy múa.

Đoạn Cẩn ngoảnh đầu sang hướng khác, nhắm mắt làm ngơ, đám đối diện lại chuyển tới trước mặt Đoạn Cẩn, tiếp tục nhảy múa.

Tuy Đoạn Cẩn là người mới, cũng biết đối phương đang trêu đùa bọn họ, liền có điểm tức giận, quỳ rạp ở trên mặt đất không nhúc nhích.

"Vèo" một mũi tên bắn trúng đầu của một tên phía đối diện, sau khi cởi mũ giáp cùng phòng ngự thì chỉ cần trúng một tên là đi về đất mẹ.

Âm thanh của cung tên so với súng thì nhỏ hơn nhiều, tên còn lại còn chưa tìm thấy hướng bắn, liền cũng bị một mũi tên bắn xuyên đầu,

Đoạn Cẩn cũng không biết tên từ nơi nào bắn tới.

Cậu nhìn trái phải, chỉ thấy một ma mới đỉnh đầu hiện ID 'Y' nhảy từ đài cao xuống, từng bước một đi đến trước mặt cậu, ngồi xổm xuống, âm thanh lãnh đạm, ngữ khí lại từ trên cao nhìn xuống mà trào phúng: "Đi theo cậu ta có ích lợi gì, theo sát tôi."

Ache:......

Vòng độc là nới chuyên để xoát đồ vật, nơi đó giống với sân bay trong PUBG, nhiều vật tư, người nhảy cũng nhiều, có 20 đội thì gần một nửa nhảy xuống đó tìm vật.



Lúc ba người Đoạn Cẩn đến, trên đường cái, hàng hiên đều là hộp.

Đoạn Cẩn kỳ thật một chút khiết phích, nhìn thấy mấy hộp liền muốn ra nhặt, nhưng lại sợ để lộ vị trí liên lụy đến đồng đội, cho nên lúc đi ngang qua, chỉ mở một cái hộp nhìn một cái, liền lập tức đuổi theo đồng đội vào phòng.

Ache thấy cậu như vậy, liền nói: "Tiểu thiếu gia muốn cái gì sao?"

Đoạn Cẩn còn không có trả lời, liền nghe thấy vị Y cả đường không bật mic kia cười nhạo một tiếng: "Cậu ta không đánh người, có thể thiếu cái gì chứ."

Đoạn Cẩn bị hắn nói có chút khó chịu.

Này cũng không thể trách cậu a, mỗi một lần cậu đến người còn không nhìn thấy, Y đã ở cự ly xa một phát tiễn biệt, đến Ache đôi khi còn chưa kịp nổ súng huống chi đến cậu.

Chính là không có vị Y đại thần này, cậu đã sớm thành hộp, chính là cái loại hộp không không có bất khì vật tư nào. Cho nên cũng không có cách nào phản bác, liền đi đến ven tường, dựa vào, lại ngồi xổm xuống,

Y bị bộ dạng ủy ủy khuất khuất của cậu chọc trúng một chút.

Người này, người này trước kia không phải rất tùy hứng sao, như thế nào hiện tại bị hắn nói móc, miệng liền không ho he một lời a.......

Chắc là nghĩ ở trước mặt hắn, cố ý làm nũng, muốn hắn dỗ dành.

Cũng quá yêu kiều đi......

Chính là ở trên mạng làm nũng thì có ích lợi gì, hắn hiện tại cũng không thể đến nhà cậu, đem ôm cậu vào trong ngực, nắm tay tiểu thiếu gia, một chút một chút dạy cậu cách nổ súng, nhắm như thế nào, xác định vị trí như thế nào đi.

Nếu tiểu thiếu gia đánh trúng, liền như cậu mong muốn, hôn một chút vào đôi môi phấn nộn nộn.

Không đánh trúng, liền niết khuôn mặt tiểu thiếu gia một chút, như đang trừng phạt.

Thế này thì tiến triển có chút nhanh rồi, hắn còn chưa có chuẩn bị tốt để đến thăm nhà của cậu đâu.

Tiết tấu yêu đương kết hôn, hẳn là phải ổn trọng thành thúc, không thể vì tiểu thiếu gia làm nũng một cái là hắn liền theo cậu hồ nháo.

Huống chi, lúc này còn đang có người ngoài. Cậu lại muốn chính mình dỗ dành, thật không nên để lộ bộ dạng mềm mại này trước mặt người ngoài a.

Y khụ một chút, tận lực trước mặt người ngoài, duy trì một bộ dạng cường thế cùng lạnh nhạt: "Cậu đến thu thập hộp đi, tôi giúp cậu hộ giá.".

Đoạn Cẩn không biết vì cái gì chính mình ngồi xổm một hồi, Y liền bảo cậu đi thu thập hộp.

Lúc này đã là vòng thứ hai, còn có ba đội, đều tránh ở trong phòng nào đó, chờ đợi hai đội khác giao chiến, chính mình liền làm ngư ông đắc lợi.

Lúc này lại thấy một tên ác lính ăn mặc xinh đẹp, nghênh ngang đi ra ngoài đường cái, thu thập hộp.

Hai đội kia:..........

Này cũng quá kiêu ngạo rồi đi!

Một trong hai đội có người nổ súng, liền bại lộ vị trí, Y bảo Ache hướng tầng hai của tòa nhà ném bom tới, sau đó thì chính mình dùng một khắc lai bá (?) một phát lấy được đầu của tên đội khác.

Đoạn Cẩn nhặt xong một cái hộp, nghe thấy tiếng súng, có chút không biết làm sao, hỏi: "Người ở đâu đấy?"

Y dùng một viên đạn, cố tình không nắn nát đầu của tên đội kia, mà là nhắm tới chính mình, để lại một tia máu. Đánh dấu lên tầng hai của cao ốc.

Đoạn Cẩn theo bản năng hướng tới nơi hắn nổ súng đánh dấu.

"Cậu trở lại."

Đoạn Cẩn thấy kết quả cuối cùng là tam sát, đột nhiên cảm thấy mình có chút thiên phú, liền mở mic: "Ache, đại thần, ngày mai có chơi không?"

Sau đó liền nghe thấy y có chút cổ quái nói: "Cậu gọi tôi là gì?"

Đoạn Cẩn nghe ra ngữ khí hắn không thích hợp, cảm thấy hắn như đang tức giận, nhưng cũng không biết mình nói sai điều gì, cẩn thận sửa lại: "Y thần?".

Kênh yên tĩnh một hồi, sau đó liền nghe thấy Y nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Cậu không nghe ra tôi là ai??"

Thanh âm Y réo rắt, giống như tiếng ngọc thạch, nhưng Đoạn Cẩn thật sự không nghe ra hắn là ai. Cậu có chút xấu hổ liền lén gửi tin nhắn cho Ache: Y rốt cuộc là ai đấy?

Y thấy Đoạn Cẩn không có lập tức phản hồi lại, liền hiểu được cậu đang trò chuyện riêng với Ache, lập tức liền rút khỏi đội.

Một lát sau, Ache mới trả lời Đoạn Cẩn: Tiểu thiếu gia, tôi thật sự không dám nói a......

Sau đó còn gửi đến mấy cái icon khóc lóc.

Đoạn Cẩn có chút bất đắc dĩ, cẩn thận suy nghĩ, vẫn không nghĩ ra được Y là ai, liền hỏi Ache: Giống như mạo phạm tới cậu ta rồi, có cơ hội thì cậu chuyển lời xin lỗi của tôi đến cậu ấy nhớ.

Quýt

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau