Sinh Con Thuê Cho Ông Trùm Hắc Bang (Thỏa Thuận Kết Hôn)
Chương 63: ĐƯA CÔ ĐI DẠO PHỐ
Long Mặc đã ở dưới sảnh đợi Lâm Tiểu Thanh. Một lúc sau, bóng người nhỏ bé mang chiếc bụng bầu tròn bước ra khỏi thang máy. Hắn tiến lại gần cạnh đỡ lấy cô, ngay lúc ấy đám người Tào Tử cũng xuống đến sảnh nhìn thấy hai vợ chồng mà không ngừng cảm giác vui sướng định giơ máy lên ghi lại khoảng khắc hạnh phúc ấy mà mà đã đi mất rồi.
- Triệu Mục nói với những người kia: "Hạnh phúc quá. Hình như Long tổng không để ý mấy tin đồn nhảm đó nhỉ ?".
Trương Túc Chi nói trong vui sướng: "Phải đó. Họ vẫn tay trong tay, đích thân phu quân đến đón phu nhân về mà. Trời ơi, y hệt nam chính bước ra từ ngôn tình tiểu thuyết của tôi quá. Thích quá".
Quý Dĩ Hân cũng bước ra đứng từ xa nhìn hai bọn họ rời đi trong lòng ấm ức, căm phẫn tột độ: "Tại sao ? Anh ấy lại tay trong tay với cô ta ? Anh ấy yêu cô ta thật rồi sao ?
Ả đứng chết lặng như chờ chồng không chấp nhận nổi thực tại. Rõ ràng Lâm Tiểu Thanh cô là người đến sau nhưng lại nhận được sự dịu dàng ấm áp từ hắn còn ả thì không. Rõ ràng ả và và hắn quen nhau trước tại sao hắn không nhận được một cái ánh mắt dịu dàng của hắn mà chỉ toàn là sự hắt hủi, lạnh nhạt ?
Tại sao ?
Trong xe, Long Mặc cầm vô lăng điềm tĩnh như mọi ngày, cô ngồi bên cạnh hắn cứ mãi tủm tỉm cười khiêu khích sự tò mò của hắn.
- Cười gì ?
- Không có gì. Anh hình như không để tâm tin đồn đó mấy nhỉ ?
- Ý cô tôi phải ghen thì mới được phải không ?
Cô lại gần hắn giọng trở nên mơ hồ huyền ảo: "Nếu anh ghen thì chứng tỏ anh yêu tôi đấy".
Long Mặc đẩy cặp kính bật cười: "Cô hình như rất tự tin vào sức hấp dẫn của mình nhỉ ?".
- Không có, nhưng nếu thế thật thì tôi sẽ coi như thế thật đấy.
- Đừng tự mình đa tình quá, vỡ mộng sẽ đau lắm đấy.
- Sẽ không đâu. Tôi với anh đang cược mà.
- Máu đỏ đen của cô cũng cao quá độ đấy.
- Quá khen.
Về được đến nhà lại là một vấn đề khác. Đám phóng viên chăn vây kín cổng chỉ đợi họ về. Dừng ở đằng xa, Lâm Tiểu Thanh nhìn đám đông tặc lưỡi: "Trời ơi, phiền phức. Xem ra không vào được nhà rồi".
Hắn ta nhướn mày thản nhiên: "Cũng được. Tôi đưa cô đi dạo phố".
- Ủa ? Long lão bản cũng có nhã hứng đi dạo phố à ? Tôi nghĩ rằng bọn họ lại bu kín chúng ta thôi. Tôi chỉ sợ đám phóng viên này không chịu đi rải chiếu ngủ ở đây canh tôi với anh xuyên đêm thôi.
- Muốn đi đâu ?
Lâm Tiểu Thanh chống cằm, híp mắt cười: "Vậy tôi muốn đi đến những nơi Long lão bản thường tới lui được không ? Tôi rất tò mò xem xem Long lão bản rảnh rỗi sẽ thường hay làm gì".
Hắn thoải mái đáp lại: "Được".
Rồi sau đó Long Mặc lấy điện thoại gọi cho Mộc Duy cùng với Long Bắc Yến: "Mười phút nữa có mặt ở câu lạc bộ".
- Có cả Mộc Duy với Long Bắc Yến à ?
- Ừm. Cô đang trông đợi điều gì à ?
- Không có. Câu lạc bộ nào thế ?
- Lát sẽ biết.
Long Mặc lái xe đưa cô trên phố ngập tràn ánh đèn điện. Từng tòa nhà sáng điện phát sáng trong màn tối huyền ảo. Hắn đưa cô đến câu lạc bộ BI - A ở bên khu phố S. Lâm Tiểu Thanh nhìn ngắm mọi thứ bằng cặp mắt tò mò, hóa ra thú vui của hắn là đây. Cách xả stress khi áp lực công việc. Vào một căn phòng đã có mặt Mộc Duy và Long Bắc Yến.
Long Bắc Yến vẫy tay chào cô một tiếng: "Chị dâu cũng đến đây à ?".
Mộc Duy cũng rất vui khi gặp lại cô: "Chúng ta gặp nhau rồi".
Lâm Tiểu Thanh cười đáp lại một tiếng nhẹ nhàng. Long Mặc cởi chiếc áo vest khoác ngoài ra khoác lên người cho cô cùng với chiếc điện thoại cũng giao cho cô nốt nói: "Cầm giúp tôi. Qua bên kia ngồi đi".
Cô khẽ cười rồi đưa tay lên tháo luôn chiếc cà vạt, nới cúc cổ cho hắn: "Thoải mái một chút".
Long Bắc Yến và Mộc Duy đứng bên cạnh giống như bóng đèn, bức bình phong nhìn hai người họ cười cười nói nói cử chỉ thân mật. Mộc Duy, chàng trai độc thân lên tiếng: "Tôi không phải đứng đây coi phim hai người diễn. Bắt đầu thôi".
Long Mặc qua bàn BI - A bắt đầu cá cược tỉ thí. Lâm Tiểu Thanh ngồi bên ghế sofa nhìn hắn không rời mắt. Bộ dạng thoải mái của hắn hiện giờ trông cũng phong độ không kém mọi ngày. Góc nhìn nào cũng thấy trong mắt đó là cực phẩm hình tượng mẫu nam nhân mà hàng tá phụ nữ mơ ước.
Dáng đứng, góc mặt đều rất thu hút. Chỉ trừ mỗi nhân phẩm ra thì đều tuyệt hảo. Ngồi bên ghế sofa, Lâm Tiểu Thanh cũng tìm lấy thú vui cho riêng mình. Cô lấy chiếc điện thoại ra xem tin tức vô tình thấy tin nhắn của Tống Cửu. Cô tò mò ấn vào xem, thì ra Tống Cửu này đang an ủi tinh thần cho cô. Lâm Tiểu Thanh nở nụ cười nhắn lại một tiếng cảm ơn rồi bị cuốn vào tám chuyện cùng với Tống Cửu. Nếu không như vậy cô cũng không biết Tống Cửu cũng là một người cởi mở đó.
Đang mải chát chít qua lại, điện thoại của hắn reo một tin nhắn lạ. Cô mở ra xem thì ra là tin nhắn của Á Viêm: "Đã tìm ra người đăng ảnh trên diễn đàn rồi ông chủ. Nên xử lý thế nào ?".
Lâm Tiểu Thanh không thể nghõ rằng hắn lại có thể bình tĩnh cho người điều tra cặn kẽ kẻ đăng tin tức vu khống bôi nhọ cô. Rõ tên này xui xẻo rồi.
Lúc cô quay ra nhìn hắn thì đối phương cũng đang nhìn về phía cô. Lâm Tiểu Thanh giơ chiếc điện thoại lên, hắn bỏ cuộc chơi ngang chừng mà đi đến cạnh cô cầm lên chiếc điện thoại của mình trong tay cô.
- Chắc cô phải tò mò lắm nhỉ ?
- Phải. Nếu anh tiết lộ tôi sẽ rất vui lòng lắng nghe.
- Triệu Mục nói với những người kia: "Hạnh phúc quá. Hình như Long tổng không để ý mấy tin đồn nhảm đó nhỉ ?".
Trương Túc Chi nói trong vui sướng: "Phải đó. Họ vẫn tay trong tay, đích thân phu quân đến đón phu nhân về mà. Trời ơi, y hệt nam chính bước ra từ ngôn tình tiểu thuyết của tôi quá. Thích quá".
Quý Dĩ Hân cũng bước ra đứng từ xa nhìn hai bọn họ rời đi trong lòng ấm ức, căm phẫn tột độ: "Tại sao ? Anh ấy lại tay trong tay với cô ta ? Anh ấy yêu cô ta thật rồi sao ?
Ả đứng chết lặng như chờ chồng không chấp nhận nổi thực tại. Rõ ràng Lâm Tiểu Thanh cô là người đến sau nhưng lại nhận được sự dịu dàng ấm áp từ hắn còn ả thì không. Rõ ràng ả và và hắn quen nhau trước tại sao hắn không nhận được một cái ánh mắt dịu dàng của hắn mà chỉ toàn là sự hắt hủi, lạnh nhạt ?
Tại sao ?
Trong xe, Long Mặc cầm vô lăng điềm tĩnh như mọi ngày, cô ngồi bên cạnh hắn cứ mãi tủm tỉm cười khiêu khích sự tò mò của hắn.
- Cười gì ?
- Không có gì. Anh hình như không để tâm tin đồn đó mấy nhỉ ?
- Ý cô tôi phải ghen thì mới được phải không ?
Cô lại gần hắn giọng trở nên mơ hồ huyền ảo: "Nếu anh ghen thì chứng tỏ anh yêu tôi đấy".
Long Mặc đẩy cặp kính bật cười: "Cô hình như rất tự tin vào sức hấp dẫn của mình nhỉ ?".
- Không có, nhưng nếu thế thật thì tôi sẽ coi như thế thật đấy.
- Đừng tự mình đa tình quá, vỡ mộng sẽ đau lắm đấy.
- Sẽ không đâu. Tôi với anh đang cược mà.
- Máu đỏ đen của cô cũng cao quá độ đấy.
- Quá khen.
Về được đến nhà lại là một vấn đề khác. Đám phóng viên chăn vây kín cổng chỉ đợi họ về. Dừng ở đằng xa, Lâm Tiểu Thanh nhìn đám đông tặc lưỡi: "Trời ơi, phiền phức. Xem ra không vào được nhà rồi".
Hắn ta nhướn mày thản nhiên: "Cũng được. Tôi đưa cô đi dạo phố".
- Ủa ? Long lão bản cũng có nhã hứng đi dạo phố à ? Tôi nghĩ rằng bọn họ lại bu kín chúng ta thôi. Tôi chỉ sợ đám phóng viên này không chịu đi rải chiếu ngủ ở đây canh tôi với anh xuyên đêm thôi.
- Muốn đi đâu ?
Lâm Tiểu Thanh chống cằm, híp mắt cười: "Vậy tôi muốn đi đến những nơi Long lão bản thường tới lui được không ? Tôi rất tò mò xem xem Long lão bản rảnh rỗi sẽ thường hay làm gì".
Hắn thoải mái đáp lại: "Được".
Rồi sau đó Long Mặc lấy điện thoại gọi cho Mộc Duy cùng với Long Bắc Yến: "Mười phút nữa có mặt ở câu lạc bộ".
- Có cả Mộc Duy với Long Bắc Yến à ?
- Ừm. Cô đang trông đợi điều gì à ?
- Không có. Câu lạc bộ nào thế ?
- Lát sẽ biết.
Long Mặc lái xe đưa cô trên phố ngập tràn ánh đèn điện. Từng tòa nhà sáng điện phát sáng trong màn tối huyền ảo. Hắn đưa cô đến câu lạc bộ BI - A ở bên khu phố S. Lâm Tiểu Thanh nhìn ngắm mọi thứ bằng cặp mắt tò mò, hóa ra thú vui của hắn là đây. Cách xả stress khi áp lực công việc. Vào một căn phòng đã có mặt Mộc Duy và Long Bắc Yến.
Long Bắc Yến vẫy tay chào cô một tiếng: "Chị dâu cũng đến đây à ?".
Mộc Duy cũng rất vui khi gặp lại cô: "Chúng ta gặp nhau rồi".
Lâm Tiểu Thanh cười đáp lại một tiếng nhẹ nhàng. Long Mặc cởi chiếc áo vest khoác ngoài ra khoác lên người cho cô cùng với chiếc điện thoại cũng giao cho cô nốt nói: "Cầm giúp tôi. Qua bên kia ngồi đi".
Cô khẽ cười rồi đưa tay lên tháo luôn chiếc cà vạt, nới cúc cổ cho hắn: "Thoải mái một chút".
Long Bắc Yến và Mộc Duy đứng bên cạnh giống như bóng đèn, bức bình phong nhìn hai người họ cười cười nói nói cử chỉ thân mật. Mộc Duy, chàng trai độc thân lên tiếng: "Tôi không phải đứng đây coi phim hai người diễn. Bắt đầu thôi".
Long Mặc qua bàn BI - A bắt đầu cá cược tỉ thí. Lâm Tiểu Thanh ngồi bên ghế sofa nhìn hắn không rời mắt. Bộ dạng thoải mái của hắn hiện giờ trông cũng phong độ không kém mọi ngày. Góc nhìn nào cũng thấy trong mắt đó là cực phẩm hình tượng mẫu nam nhân mà hàng tá phụ nữ mơ ước.
Dáng đứng, góc mặt đều rất thu hút. Chỉ trừ mỗi nhân phẩm ra thì đều tuyệt hảo. Ngồi bên ghế sofa, Lâm Tiểu Thanh cũng tìm lấy thú vui cho riêng mình. Cô lấy chiếc điện thoại ra xem tin tức vô tình thấy tin nhắn của Tống Cửu. Cô tò mò ấn vào xem, thì ra Tống Cửu này đang an ủi tinh thần cho cô. Lâm Tiểu Thanh nở nụ cười nhắn lại một tiếng cảm ơn rồi bị cuốn vào tám chuyện cùng với Tống Cửu. Nếu không như vậy cô cũng không biết Tống Cửu cũng là một người cởi mở đó.
Đang mải chát chít qua lại, điện thoại của hắn reo một tin nhắn lạ. Cô mở ra xem thì ra là tin nhắn của Á Viêm: "Đã tìm ra người đăng ảnh trên diễn đàn rồi ông chủ. Nên xử lý thế nào ?".
Lâm Tiểu Thanh không thể nghõ rằng hắn lại có thể bình tĩnh cho người điều tra cặn kẽ kẻ đăng tin tức vu khống bôi nhọ cô. Rõ tên này xui xẻo rồi.
Lúc cô quay ra nhìn hắn thì đối phương cũng đang nhìn về phía cô. Lâm Tiểu Thanh giơ chiếc điện thoại lên, hắn bỏ cuộc chơi ngang chừng mà đi đến cạnh cô cầm lên chiếc điện thoại của mình trong tay cô.
- Chắc cô phải tò mò lắm nhỉ ?
- Phải. Nếu anh tiết lộ tôi sẽ rất vui lòng lắng nghe.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất