Xuyên Không Ta Cùng Trùm Phản Diện He!
Chương 53: " Em sẽ không làm phiền anh nữa đâu! "
Uyên Dương vươn vai cả thân người, tinh thần sảng khoái. Tối qua cậu ngủ rất ngon a!
Uyên Dương đứng dậy, mở cửa sổ. Ánh nắng chiếu vào trong phòng. Hôm nay trời thật là đẹp a!
Cậu tập vài động tác khởi động rồi đi vào nhà tắm vệ sinh cá nhân.
Xong xuôi, cậu đi ra nh bp n mìăn sáng, miệng thì ngn ng vài câu hát, rõ rng sáng nay tâm trạng cậu rất tốt a!
Nhưng cái tốt này không kéo dài được lâu!
Ăn sáng xong, thu dọn bát đĩa xong, lúc này Uyên Dương nằm xuống sô pha bấm điện thoại. Dù sao cậu được
Nhật Nhật cho nghỉ mà, cứ thảnh thơi thôi!
Nhìn thấy tin nhắn của Trịnh Uyên Dương gửi, cậu nhíu mày khó hiểu. Nổi tiếng cái gì vậy?
Thế là cậu thoát khỏi ứng dụng nhắn tin, vào mạng xã hội để kiểm tra và ồ oao... cậu lên hot search rồi!
Cái gì mà người yêu? Đúng là Uyên Dương cậu yêu Nhật Nhật thật nhưng hai người đâu có phải là gì của nhau đâu. Trời ơi hôm qua chỉ là anh ấy giúp câu gãi lưng thôi mà, giúp thôi!
Rồi lại còn cái gì mà bạo với chả dâm đây? Nhật Nhật bạo dâm? Thật nực cười! Ảnh dù có vẻ hơi đáng sợ thật nhưng cậu chắc chắn là ảnh không có cái sở thích này đâu nha. Lúc yêu cậu ảnh dịu dàng muốn chết!
À mà lúc đấy cậu đang ở trong cơ thể của Trịnh Uyên Dương!
Uyên Dương tự nghĩ rồi tự buồn, tâm trạng xấu đi trông thấy.
Nỗi khổ của người overthinking đấy!
Đột nhiên có người bấm chuông cửa nhà cậu.
Uyên Dương ra mở cửa, là một cô gái xinh đẹp, trông còn khá trẻ.
"Xin hỏi cô là ai vậy ạ? "
Xạ Minh Yến đưa tay ra, nói :
" Chào anh Uyên Dương, tôi là Xạ Minh Yến, em gái của Xạ Nhật Nguyên. Anh có phiền không nếu cho tôi vào nhà nói chuyện chứ? "
Uyên Dương lúng túng bắt tay với Xạ Minh Yến.
Tại sao em gái của Nhật Nhật lại đến đây? Ủa mà Nhật Nhật có em gái hả?
"À vâng vâng mời cô vào!"
Xạ Minh Yến theo Uyên Dương vào nhà. Cậu lúng ta lúng túng tay chân, rót nước mời Xạ Minh Yến uống.
Lần đầu gặp người nhà Nhật Nhật, thật sự là không quen a!
"Anh Uyên Dương, anh là thư kí của anh trai tôi có phải không? "
"À vâng vâng! Bộ có chuyện gì sao ạ? " Uyên Dương lắp ba lắp bắp đáp lại.
"Vậy hẳn là anh biết, anh trai tôi có người yêu chứ? "
"Dạ?"
Uyên Dương đần mặt ra. Cô ấy đang nói cái gì vậy?
" Ý tôi là anh trai tôi có hôn phu rồi, chắc cũng sắp cưới rồi, thế mà tối qua trên mạng đột nhiên nổi lên tin đồn rằng anh trai tôi có người yêu, nhưng mà người trong video đó lại không phải là hôn phu của anh tôi, mà lại là anh. Anh có giải thích gì cho chuyện này chứ? "
Gì đây đánh ghen hộ hả? Nhưng mà Trịnh Uyên Dương đã hủy hôn với Nhật Nhật lâu rồi mà...
Mà khoan, nếu em gái Nhật Nhật đến tận đây để dằn mặt chuyện này, thế có nghĩa là Nhật Nhật vẫn chưa nói chuyện hủy hôn cho gia đình biết, anh ấy muốn giấu chuyện này.
Uyên Dương cười nhạt, quả nhiên là anh ấy vẫn còn yêu Trịnh Uyên Dương nhiều lắm! Hằn là anh ấy không muốn nói cho gia đình biết là vì anh ấy vẫn đang tìm cách theo đuổi Trịnh Uyên Dương, anh ấy vẫn không thể từ bỏ em ấy.
Những ngày qua Nhật Nhật đối xử với cậu rất tốt, làm cậu nhiều lúc ảo tưởng rằng có phải anh ấy bắt đầu có tình cảm với Uyên Dương cậu rồi không? Nhưng quả nhiên, ảo tưởng chỉ là ảo tưởng, hẳn là anh ấy muốn đối xử tốt với cậu vì cậu thân thiết với Trịnh Uyên Dương, hẵn là vậy.
Nhưng mà Nhật Nhật à, anh thua rồi, Trịnh Uyên Dương là yêu Địch Mộng Y, chứ không hề yêu anh!
Và em - Uyên Dương, cũng thua rồi. Em không thể nào có được trái tim anh!
"Chuyện đấy chỉ là do anh ấy giúp tôi gãi lưng thôi, cô yên tâm, giữa hai chúng tôi không có chuyện gì cả! "
"Nực cười, có chủ tịch nào giúp thư kí gãi lưng không? Anh Uyên Dương, anh đang đùa tôi đấy à? " Xạ Minh Yến bật cười.
" Tôi không đùa, tất cả những gì tôi nói đều là sự thật, cô không tin thì thôi! Nhưng mà nếu cô cảm thấy bất an thì cô yên tâm, sau ngày hôm nay tôi sẽ không xuất hiện trước mặt Xạ Nhật Nguyên nữa đâu! "
Xạ Minh Yến nhíu mày :
" Ý anh là sao?"
" Tôi sẽ nghỉ việc, với điều kiện cô trả cho tôi một số tiền, tôi sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt Xạ Nhật Nguyên nữa! "
Xạ Minh Yến khó hiểu, mình còn chưa uy hiếp gì quá đáng cả mà tại sao anh ta đã rút lui rồi?
"Quả nhiên anh tiếp cận anh trai tôi là vì tiền!" Xạ Minh Yến giọng giễu cợt nói.
" Tiền thì ai mà chả thích, vậy cô Xạ đây có đồng ý với điều kiện của tôi không, hửm? "
" Được thôi! Chỉ cần anh tránh xa anh trai tôi, muốn bao nhiêu cũng được! "
Uyên Dương cười mỉm :
" Tôi cảm ơn! "
Sau khi đưa chi Uyên Dương một tờ séc có trị giá số tiền mà Uyên Dương yêu cầu, Xạ Minh Yến cũng không nán lại lâu nữa mà rời đi ngay.
Sau khi ra khỏi nhà Uyên Dương, cô vẫn còn suy nghĩ miên man.
Rõ ràng là anh ta tự muốn rời đi, tại sao ánh mắt ấy lại đau lòng như vậy?
Sau khi Xạ Minh Yến rời đi, Uyên Dương thẫn thờ ngồi trên ghế, tay nắm chặt tờ séc, ánh mắt vô hồn, lẩm bẩm :
"Nhật Nhật, em mệt rồi, em sẽ không làm phiền anh nữa đâu! "
Uyên Dương đứng dậy, mở cửa sổ. Ánh nắng chiếu vào trong phòng. Hôm nay trời thật là đẹp a!
Cậu tập vài động tác khởi động rồi đi vào nhà tắm vệ sinh cá nhân.
Xong xuôi, cậu đi ra nh bp n mìăn sáng, miệng thì ngn ng vài câu hát, rõ rng sáng nay tâm trạng cậu rất tốt a!
Nhưng cái tốt này không kéo dài được lâu!
Ăn sáng xong, thu dọn bát đĩa xong, lúc này Uyên Dương nằm xuống sô pha bấm điện thoại. Dù sao cậu được
Nhật Nhật cho nghỉ mà, cứ thảnh thơi thôi!
Nhìn thấy tin nhắn của Trịnh Uyên Dương gửi, cậu nhíu mày khó hiểu. Nổi tiếng cái gì vậy?
Thế là cậu thoát khỏi ứng dụng nhắn tin, vào mạng xã hội để kiểm tra và ồ oao... cậu lên hot search rồi!
Cái gì mà người yêu? Đúng là Uyên Dương cậu yêu Nhật Nhật thật nhưng hai người đâu có phải là gì của nhau đâu. Trời ơi hôm qua chỉ là anh ấy giúp câu gãi lưng thôi mà, giúp thôi!
Rồi lại còn cái gì mà bạo với chả dâm đây? Nhật Nhật bạo dâm? Thật nực cười! Ảnh dù có vẻ hơi đáng sợ thật nhưng cậu chắc chắn là ảnh không có cái sở thích này đâu nha. Lúc yêu cậu ảnh dịu dàng muốn chết!
À mà lúc đấy cậu đang ở trong cơ thể của Trịnh Uyên Dương!
Uyên Dương tự nghĩ rồi tự buồn, tâm trạng xấu đi trông thấy.
Nỗi khổ của người overthinking đấy!
Đột nhiên có người bấm chuông cửa nhà cậu.
Uyên Dương ra mở cửa, là một cô gái xinh đẹp, trông còn khá trẻ.
"Xin hỏi cô là ai vậy ạ? "
Xạ Minh Yến đưa tay ra, nói :
" Chào anh Uyên Dương, tôi là Xạ Minh Yến, em gái của Xạ Nhật Nguyên. Anh có phiền không nếu cho tôi vào nhà nói chuyện chứ? "
Uyên Dương lúng túng bắt tay với Xạ Minh Yến.
Tại sao em gái của Nhật Nhật lại đến đây? Ủa mà Nhật Nhật có em gái hả?
"À vâng vâng mời cô vào!"
Xạ Minh Yến theo Uyên Dương vào nhà. Cậu lúng ta lúng túng tay chân, rót nước mời Xạ Minh Yến uống.
Lần đầu gặp người nhà Nhật Nhật, thật sự là không quen a!
"Anh Uyên Dương, anh là thư kí của anh trai tôi có phải không? "
"À vâng vâng! Bộ có chuyện gì sao ạ? " Uyên Dương lắp ba lắp bắp đáp lại.
"Vậy hẳn là anh biết, anh trai tôi có người yêu chứ? "
"Dạ?"
Uyên Dương đần mặt ra. Cô ấy đang nói cái gì vậy?
" Ý tôi là anh trai tôi có hôn phu rồi, chắc cũng sắp cưới rồi, thế mà tối qua trên mạng đột nhiên nổi lên tin đồn rằng anh trai tôi có người yêu, nhưng mà người trong video đó lại không phải là hôn phu của anh tôi, mà lại là anh. Anh có giải thích gì cho chuyện này chứ? "
Gì đây đánh ghen hộ hả? Nhưng mà Trịnh Uyên Dương đã hủy hôn với Nhật Nhật lâu rồi mà...
Mà khoan, nếu em gái Nhật Nhật đến tận đây để dằn mặt chuyện này, thế có nghĩa là Nhật Nhật vẫn chưa nói chuyện hủy hôn cho gia đình biết, anh ấy muốn giấu chuyện này.
Uyên Dương cười nhạt, quả nhiên là anh ấy vẫn còn yêu Trịnh Uyên Dương nhiều lắm! Hằn là anh ấy không muốn nói cho gia đình biết là vì anh ấy vẫn đang tìm cách theo đuổi Trịnh Uyên Dương, anh ấy vẫn không thể từ bỏ em ấy.
Những ngày qua Nhật Nhật đối xử với cậu rất tốt, làm cậu nhiều lúc ảo tưởng rằng có phải anh ấy bắt đầu có tình cảm với Uyên Dương cậu rồi không? Nhưng quả nhiên, ảo tưởng chỉ là ảo tưởng, hẳn là anh ấy muốn đối xử tốt với cậu vì cậu thân thiết với Trịnh Uyên Dương, hẵn là vậy.
Nhưng mà Nhật Nhật à, anh thua rồi, Trịnh Uyên Dương là yêu Địch Mộng Y, chứ không hề yêu anh!
Và em - Uyên Dương, cũng thua rồi. Em không thể nào có được trái tim anh!
"Chuyện đấy chỉ là do anh ấy giúp tôi gãi lưng thôi, cô yên tâm, giữa hai chúng tôi không có chuyện gì cả! "
"Nực cười, có chủ tịch nào giúp thư kí gãi lưng không? Anh Uyên Dương, anh đang đùa tôi đấy à? " Xạ Minh Yến bật cười.
" Tôi không đùa, tất cả những gì tôi nói đều là sự thật, cô không tin thì thôi! Nhưng mà nếu cô cảm thấy bất an thì cô yên tâm, sau ngày hôm nay tôi sẽ không xuất hiện trước mặt Xạ Nhật Nguyên nữa đâu! "
Xạ Minh Yến nhíu mày :
" Ý anh là sao?"
" Tôi sẽ nghỉ việc, với điều kiện cô trả cho tôi một số tiền, tôi sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt Xạ Nhật Nguyên nữa! "
Xạ Minh Yến khó hiểu, mình còn chưa uy hiếp gì quá đáng cả mà tại sao anh ta đã rút lui rồi?
"Quả nhiên anh tiếp cận anh trai tôi là vì tiền!" Xạ Minh Yến giọng giễu cợt nói.
" Tiền thì ai mà chả thích, vậy cô Xạ đây có đồng ý với điều kiện của tôi không, hửm? "
" Được thôi! Chỉ cần anh tránh xa anh trai tôi, muốn bao nhiêu cũng được! "
Uyên Dương cười mỉm :
" Tôi cảm ơn! "
Sau khi đưa chi Uyên Dương một tờ séc có trị giá số tiền mà Uyên Dương yêu cầu, Xạ Minh Yến cũng không nán lại lâu nữa mà rời đi ngay.
Sau khi ra khỏi nhà Uyên Dương, cô vẫn còn suy nghĩ miên man.
Rõ ràng là anh ta tự muốn rời đi, tại sao ánh mắt ấy lại đau lòng như vậy?
Sau khi Xạ Minh Yến rời đi, Uyên Dương thẫn thờ ngồi trên ghế, tay nắm chặt tờ séc, ánh mắt vô hồn, lẩm bẩm :
"Nhật Nhật, em mệt rồi, em sẽ không làm phiền anh nữa đâu! "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất