Ta Bị Hoàng Đế Nghe Thấy Tiếng Lòng
Chương 4:
Trên triều đình, kim điện nguy nga, long khí vòng quanh.
Các lão đức cao vọng trọng cùng các mưu thần tôn quý nhất Đại Tề, tất cả đều đang quỳ lạy dưới chân thiên tử.
Ngoại trừ Uông Đức Hải ra, tất cả thái giám đều phải chờ ở ngoài điện, Lâm Nam Tích cũng không ngoại lệ.
Lý Thừa Tiển ngồi ở trên Long Ỷ được chế tạo từ vàng ròng, một thân long bào màu minh hoàng, vừa tôn quý lại vừa tuấn mỹ, mắt phượng hẹp dài, bễ nghễ mà nhìn chúng thần dưới chân. Đây đều là những người thông minh nhất thiên hạ, nhưng hiện tại đều phải quỳ dưới chân đế vương.
Nhưng mà hôm nay hắn lại bị âm thanh kia làm cho có chút nôn nóng, Lý Thừa Tiển nhìn về phía mọi người: "Chuyện của Bắc Xương Vương, không cần trẫm nói chắc các vị cũng đều đã biết được, các ái khanh có gì để giải thích không?”
Tể Tướng Đỗ Thượng Khanh đã qua 50 tuổi, đỉnh đầu tóc hoa râm, hơi hơi khom người bước ra khỏi hàng nói: “Vi thần cho rằng, việc này không phải là việc nhỏ”
“Bắc Xương Vương to gan lớn mật, dám tàng tư giáp trụ, ý đồ mưu phản, ấn luật nên trảm!”
Đáng tiếc, trog đám các ngươi lại không có một người có thể giúp trẫm trấn thủ biên quan, Lý Thừa Tiển bực mình nói: “Dù sao Bắc Xương Vương cũng từng vì xã tắc vào sinh ra tử, huống chi các thế lực ở biên quan vẫn luôn ngo ngoe rục rịch, nếu giết Bắc Xương Vương, ai tới trấn giữ biên quan đây?”
Phía dưới lại là một trận âm thanh “Xin Thánh Thượng minh giám”.
Sắc mặt Lý Thừa Tiển xanh mét, bầu không khí trog điện lặp tức trở nên khẩn trương.
Bên cạnh cửa hông ngoài điện, Lâm Nam Tích đang lặng lẽ đứng dựa tường, buồn ngủ đến nỗi hai mắt đều ứa ra nước mắt.
Hắn vốn là một sinh viên mới vừa tốt nghiệp, buổi tối chỉ là thức đêm xem một quyển tiểu thuyết cẩu huyết, không nghĩ tới hôm sau đã bị xuyên qua.
Trong quyển tiểu thuyết cẩu huyết cổ trang này, các CP loạn xà ngầu, vai chính ở giữa đám nam nhân lắc lư liên tục, hôm nay người đọc thích ai, ngày mai tác giả liền đổi nam chủ.…… Nhưng đây cũng không phải lý do để Lâm Nam Tích thức đêm, tuy rằng tuyến tình cảm viết thật cẩu huyết, nhưng nội dung về triều đình lại viết rất tỉ mỉ chính xác và xuất sắc, đặc biệt là hoàng đế Lý Thừa Tiển bị cho đội nón xanh hết cái này đến cái khác chồng lên nhau, quả thật có thể nói là đánh trúng huyệt cười của hắn.
Đúng rồi, Lý Thừa Tiển cũng không phải là nam chủ chính quy.
Rất có thể là do hắn cười quá mức thiếu đạo đức, cho nên hiện tại mới biến thành thái giám giả, mỗi ngày cận trọng kiếm ăn dưới trướng của hoàng đế. Tên thái giám này còn trùng tên trùng họ với hắn, trog nhà nghèo đến mức không có gì ăn, mới bị đưa vào cung làm thái giám, còn hỗn đến chức vị tiểu hầu cận ngự tiền lục phẩm.
Đêm qua, sau khi hắn hết giờ trực liền đi thẳng về phòng, mới vừa nằm ngủ không lâu, đã bị Tiền Vạn Lượng của cục nội giám sai người kêu đi.
Tiền Vạn Lượng năm nay cũng 35 tuổi, người cũng như tên, thích nhất chính là vạn lượng hoàng kim. Hắn ở trog hoàng thành, là một tên không thua kém gì lão bánh quẩy Chu Bái Bì, dưới trướng nhận không ít con nuôi cùng đồ tử đồ tôn, sau đó từ trên tay mỗi người vớt nước luộc. Nguyên chủ chính là một trong những đồ đệ của hắn.
Lâm Nam Tích vẫn là một sinh viên chưa hiểu thế sự, mới vừa xuyên tới đây đã quên hiếu kính đối phương, cho nên tối hôm qua mới bị bắt đi bóp vai cho Tiền Vạn Lượng cả đêm, đến bây giờ hai cánh tay vẫn còn run run.
Lâm Nam Tích phẫn uất siết chặt nắm tay.
Xã hội này thật hiểm ác!
Các lão đức cao vọng trọng cùng các mưu thần tôn quý nhất Đại Tề, tất cả đều đang quỳ lạy dưới chân thiên tử.
Ngoại trừ Uông Đức Hải ra, tất cả thái giám đều phải chờ ở ngoài điện, Lâm Nam Tích cũng không ngoại lệ.
Lý Thừa Tiển ngồi ở trên Long Ỷ được chế tạo từ vàng ròng, một thân long bào màu minh hoàng, vừa tôn quý lại vừa tuấn mỹ, mắt phượng hẹp dài, bễ nghễ mà nhìn chúng thần dưới chân. Đây đều là những người thông minh nhất thiên hạ, nhưng hiện tại đều phải quỳ dưới chân đế vương.
Nhưng mà hôm nay hắn lại bị âm thanh kia làm cho có chút nôn nóng, Lý Thừa Tiển nhìn về phía mọi người: "Chuyện của Bắc Xương Vương, không cần trẫm nói chắc các vị cũng đều đã biết được, các ái khanh có gì để giải thích không?”
Tể Tướng Đỗ Thượng Khanh đã qua 50 tuổi, đỉnh đầu tóc hoa râm, hơi hơi khom người bước ra khỏi hàng nói: “Vi thần cho rằng, việc này không phải là việc nhỏ”
“Bắc Xương Vương to gan lớn mật, dám tàng tư giáp trụ, ý đồ mưu phản, ấn luật nên trảm!”
Đáng tiếc, trog đám các ngươi lại không có một người có thể giúp trẫm trấn thủ biên quan, Lý Thừa Tiển bực mình nói: “Dù sao Bắc Xương Vương cũng từng vì xã tắc vào sinh ra tử, huống chi các thế lực ở biên quan vẫn luôn ngo ngoe rục rịch, nếu giết Bắc Xương Vương, ai tới trấn giữ biên quan đây?”
Phía dưới lại là một trận âm thanh “Xin Thánh Thượng minh giám”.
Sắc mặt Lý Thừa Tiển xanh mét, bầu không khí trog điện lặp tức trở nên khẩn trương.
Bên cạnh cửa hông ngoài điện, Lâm Nam Tích đang lặng lẽ đứng dựa tường, buồn ngủ đến nỗi hai mắt đều ứa ra nước mắt.
Hắn vốn là một sinh viên mới vừa tốt nghiệp, buổi tối chỉ là thức đêm xem một quyển tiểu thuyết cẩu huyết, không nghĩ tới hôm sau đã bị xuyên qua.
Trong quyển tiểu thuyết cẩu huyết cổ trang này, các CP loạn xà ngầu, vai chính ở giữa đám nam nhân lắc lư liên tục, hôm nay người đọc thích ai, ngày mai tác giả liền đổi nam chủ.…… Nhưng đây cũng không phải lý do để Lâm Nam Tích thức đêm, tuy rằng tuyến tình cảm viết thật cẩu huyết, nhưng nội dung về triều đình lại viết rất tỉ mỉ chính xác và xuất sắc, đặc biệt là hoàng đế Lý Thừa Tiển bị cho đội nón xanh hết cái này đến cái khác chồng lên nhau, quả thật có thể nói là đánh trúng huyệt cười của hắn.
Đúng rồi, Lý Thừa Tiển cũng không phải là nam chủ chính quy.
Rất có thể là do hắn cười quá mức thiếu đạo đức, cho nên hiện tại mới biến thành thái giám giả, mỗi ngày cận trọng kiếm ăn dưới trướng của hoàng đế. Tên thái giám này còn trùng tên trùng họ với hắn, trog nhà nghèo đến mức không có gì ăn, mới bị đưa vào cung làm thái giám, còn hỗn đến chức vị tiểu hầu cận ngự tiền lục phẩm.
Đêm qua, sau khi hắn hết giờ trực liền đi thẳng về phòng, mới vừa nằm ngủ không lâu, đã bị Tiền Vạn Lượng của cục nội giám sai người kêu đi.
Tiền Vạn Lượng năm nay cũng 35 tuổi, người cũng như tên, thích nhất chính là vạn lượng hoàng kim. Hắn ở trog hoàng thành, là một tên không thua kém gì lão bánh quẩy Chu Bái Bì, dưới trướng nhận không ít con nuôi cùng đồ tử đồ tôn, sau đó từ trên tay mỗi người vớt nước luộc. Nguyên chủ chính là một trong những đồ đệ của hắn.
Lâm Nam Tích vẫn là một sinh viên chưa hiểu thế sự, mới vừa xuyên tới đây đã quên hiếu kính đối phương, cho nên tối hôm qua mới bị bắt đi bóp vai cho Tiền Vạn Lượng cả đêm, đến bây giờ hai cánh tay vẫn còn run run.
Lâm Nam Tích phẫn uất siết chặt nắm tay.
Xã hội này thật hiểm ác!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất