Ta Bị Hoàng Đế Nghe Thấy Tiếng Lòng
Chương 8:
Cả người Lâm Nam Tích đều lộ ra cảm giác hưng phấn khi ăn dưa【Cẩu hoàng đế thỉnh thoảng sẽ nhận được một bức hoạ của Hứa Lan Nhân, lớn lên có ba phần tương tự Thẩm Lưu Tranh, cũng bởi vì ba phần tương tự này, mới muốn đưa người vào cung, chính là vì làm muốn làm Thẩm cô nương ghen.】
【Nhưng chuyện này người trog cung đều đã biết, còn có người hiểu chuyện chuyên môn chạy tới chỗ của Hứa Lan Nhân khua môi múa mép, nói nàng ngay cả một ngón chân của cô nương Tạ gia đều không bằng, muốn làm cho Hứa Lan Nhân cảm thấy xấu hổ không có chỗ dung thân. 】
【Ai ngờ, Hứa mỹ nhân căn bản là không dao động, bởi vì trog lòng cô ấy đã có người, căn bản là không thích hoàng đế, ha ha ha ha ha ha!】
Ánh mắt Lý Thừa Tiển chấn động, sắc mặt càng lúc càng đen.
Vương trung thừa vừa thẳng thắn ngăn gián, vừa thừa nhận áp lực càng lúc càng lớn, nhưng cũng chỉ có thể căng da đầu nói tiếp.
【A! Khoan đã!】 Lâm Nam Tích nói đến đây, liền hít ngược một hơi khí lạnh.
【Hình như có một tên cuồng đồ đang trèo tường xông vào phòng ngủ của Hứa cô nương!】
【Tường viện của Thái Thanh Quan không thể so sánh với tường cao sân sâu, có trọng binh canh gác của hoàng cung được, cuồng đồ trực tiếp tìm một góc tường không người trèo vào, sau đó đi thẳng đến chỗ của Hứa cô nương. A! Người này đúng là huynh đài làm thơ Lưu Nguyên Cát đây mà!】
【Lưu Nguyên Cát lôi kéo tay Hứa mỹ nhân nói: “Cư sĩ, ngươi theo ta đi, ta sẽ cho ngươi một đời vinh hoa phú quý.”】
【Hứa mỹ nhân làm sao địch lại một nam tử thành niên, lôi lôi kéo kéo một hồi liền thở hồng hộc.】
【Lưu Nguyên Cát muốn mang Hứa Lan Nhân đi, nhưng Hứa Lan Nhân lại không đồng ý, Lưu Nguyên Cát liền trực tiếp thả ra sát chiêu: “Hoàng Thượng! Hắn không cử! Nàng đi theo hắn sẽ không hạnh phúc đâu!!!”】
Biểu tình trên mặt Lý Thừa Tiển nứt ra, một phen nắm chặt đầu rồng của tay vịn Long Ỷ.
Trog lúc mọi người trên triều đang khuyên can gay cấn, liền nhìn thấy sắc mặt hoàng đế xanh mét, hai mắt nén giận, hung hăng vỗ tay vịn một cái, vung tay áo trực tiếp rời khỏi điện.
Mọi người quay mặt nhìn nhau, không lẽ Hoàng Thượng bị chọc giận đi rồi?
Vương trung thừa lặng lẽ hỏi hỏi Phùng các lão: “Các lão, có phải chúng ta đã khuyên can hơi quá đáng rồi không?”
Phùng các lão sờ sờ râu, làm bộ làm tịch mà thở dài: “Một nữ nhân mà thôi, Hoàng Thượng cũng không phải là người thích sa vào nữ sắc, nếu không, thôi bỏ đi.”
“Nhưng mà……”
Các lão, ngài đừng quên ngài cũng có đi Xuân Phong Minh Nguyệt Lâu gặp Hứa Lan Nhân đấy!
______________
Hạ triều, gia đinh của Lưu gia lòng nóng như lửa đốt, rốt cuộc cũng chờ được Lưu thị lang ra nói: “Lão gia, không xong rồi! Thiếu gia đã chạy đến Thái Thanh Quan ở thành Tây rồi!!!”
Lưu thị lang nghe vậy, hai mắt tối sầm, máu dâng lên não: “A ——!”
Đây là trời muốn hắn vong, muốn Lưu gia vong đây mà!
Ông ta hét lớn: “Còn ở đó thất thần làm gì, xe ngựa đâu! Đi Thái Thanh Quan, nhanh!”
【Nhưng chuyện này người trog cung đều đã biết, còn có người hiểu chuyện chuyên môn chạy tới chỗ của Hứa Lan Nhân khua môi múa mép, nói nàng ngay cả một ngón chân của cô nương Tạ gia đều không bằng, muốn làm cho Hứa Lan Nhân cảm thấy xấu hổ không có chỗ dung thân. 】
【Ai ngờ, Hứa mỹ nhân căn bản là không dao động, bởi vì trog lòng cô ấy đã có người, căn bản là không thích hoàng đế, ha ha ha ha ha ha!】
Ánh mắt Lý Thừa Tiển chấn động, sắc mặt càng lúc càng đen.
Vương trung thừa vừa thẳng thắn ngăn gián, vừa thừa nhận áp lực càng lúc càng lớn, nhưng cũng chỉ có thể căng da đầu nói tiếp.
【A! Khoan đã!】 Lâm Nam Tích nói đến đây, liền hít ngược một hơi khí lạnh.
【Hình như có một tên cuồng đồ đang trèo tường xông vào phòng ngủ của Hứa cô nương!】
【Tường viện của Thái Thanh Quan không thể so sánh với tường cao sân sâu, có trọng binh canh gác của hoàng cung được, cuồng đồ trực tiếp tìm một góc tường không người trèo vào, sau đó đi thẳng đến chỗ của Hứa cô nương. A! Người này đúng là huynh đài làm thơ Lưu Nguyên Cát đây mà!】
【Lưu Nguyên Cát lôi kéo tay Hứa mỹ nhân nói: “Cư sĩ, ngươi theo ta đi, ta sẽ cho ngươi một đời vinh hoa phú quý.”】
【Hứa mỹ nhân làm sao địch lại một nam tử thành niên, lôi lôi kéo kéo một hồi liền thở hồng hộc.】
【Lưu Nguyên Cát muốn mang Hứa Lan Nhân đi, nhưng Hứa Lan Nhân lại không đồng ý, Lưu Nguyên Cát liền trực tiếp thả ra sát chiêu: “Hoàng Thượng! Hắn không cử! Nàng đi theo hắn sẽ không hạnh phúc đâu!!!”】
Biểu tình trên mặt Lý Thừa Tiển nứt ra, một phen nắm chặt đầu rồng của tay vịn Long Ỷ.
Trog lúc mọi người trên triều đang khuyên can gay cấn, liền nhìn thấy sắc mặt hoàng đế xanh mét, hai mắt nén giận, hung hăng vỗ tay vịn một cái, vung tay áo trực tiếp rời khỏi điện.
Mọi người quay mặt nhìn nhau, không lẽ Hoàng Thượng bị chọc giận đi rồi?
Vương trung thừa lặng lẽ hỏi hỏi Phùng các lão: “Các lão, có phải chúng ta đã khuyên can hơi quá đáng rồi không?”
Phùng các lão sờ sờ râu, làm bộ làm tịch mà thở dài: “Một nữ nhân mà thôi, Hoàng Thượng cũng không phải là người thích sa vào nữ sắc, nếu không, thôi bỏ đi.”
“Nhưng mà……”
Các lão, ngài đừng quên ngài cũng có đi Xuân Phong Minh Nguyệt Lâu gặp Hứa Lan Nhân đấy!
______________
Hạ triều, gia đinh của Lưu gia lòng nóng như lửa đốt, rốt cuộc cũng chờ được Lưu thị lang ra nói: “Lão gia, không xong rồi! Thiếu gia đã chạy đến Thái Thanh Quan ở thành Tây rồi!!!”
Lưu thị lang nghe vậy, hai mắt tối sầm, máu dâng lên não: “A ——!”
Đây là trời muốn hắn vong, muốn Lưu gia vong đây mà!
Ông ta hét lớn: “Còn ở đó thất thần làm gì, xe ngựa đâu! Đi Thái Thanh Quan, nhanh!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất