Ta Bị Hoàng Đế Nghe Thấy Tiếng Lòng
Chương 31:
Lý Thừa Tiển quả thật rất muốn cạy ra cái đầu của Lâm Nam Tích, nhìn xem bên trog chứa cái gì.
Nhưng mặc kệ thế nào, Lâm Nam Tích chủ động tìm hắn thẳng thắn thành khẩn nói ra chuyện này, lửa giận trog lòng hắn liền tan thành mây khói, cứ việc câu trả lời hoàn toàn không giống như trog dự đoán của hắn.
Lý Thừa Tiễn ra hiệu cho Uông Đức Hải đi lấy bình nhỏ lại đây, nhìn nhìn, cau mày hỏi: “Đây là cái gì?”
Uông Đức Hải hỏi: “Hoàng thượng, có cần kêu thái y lại đây không?”
Lâm Nam Tích hơi hơi kinh ngạc:【Đây là thuốc - thúc - tình! Vừa rồi hắn đều đã nói rõ ràng là: có - người - mơ - ước - long - thể - của - hoàng - thượng, nói như vậy còn chưa đủ rõ ràng sao?】
【Cẩu hoàng đế cũng thật là, cưới con gái nhà người ta xong lại vắng vẻ, cũng khó trách nương nương lại kìm nén không được.】
【Hình như thuốc - thúc - tình cũng có thể xem như tình thú giữa phu thê thì phải?】
【Hơn nữa, nếu không phải tại cẩu hoàng đế không được, người khác cần gì phải dùng hạ sách này! 】
Uông Đức Hải cũng phản ứng lại đây, có chút xấu hổ nhìn về phía hoàng đế: “Xem ra là hậu cung bị vắng vẻ lâu lắm rồi.”
Lý Thừa Tiển mới vừa tha thứ cho Lâm Nam Tích xong, lửa giận trog lòng lại lần nữa bị gợi lên, sao dám nói hắn không được!
Không thể bỏ qua như vậy được.
Lý Thừa Tiển dùng ánh mắt lạnh nhạt quét về phía Lâm Nam Tích nói: “Đi lãnh năm bản tử đi, đánh ngay cửa Tử Thần Điện cho trẫm!”
Lâm Nam Tích: “Tạ Hoàng Thượng.”
Lâm Nam Tích thở dài nhẹ nhõm một hơi, cũng biết bị phạt như vậy đã xem như nhẹ.
【Khoan đã, tuy rằng bị trượng đánh là nằm trog dự kiến, nhưng bị đánh ở cửa Tử Thần Điện rất khó coi nha.】
Nhưng Lâm Nam Tích càng không nghĩ tới chính là, bị đánh còn muốn cởi quần!
Lâm Nam Tích che lại mông, xin tha mà nhìn về phía Lý Thừa Tiển: “Hoàng Thượng, có thể không cởi quần được không?”
【Không được! Không thể cởi! Tuyệt đối không thể cởi được! 】
Lý Thừa Tiển lại vui vẻ nói: “Từ xưa đến nay bị đánh đều phải cởi quần, ngươi còn muốn trẫm vì ngươi mà mở tiền lệ sao?”
Lý Thừa Tiển cũng không ngờ, tiểu thái giám còn rất sĩ diện.
Lâm Nam Tích:【Thật biến thái mà!】
Trog lòng Lâm Nam Tích sốt ruột nhưng trên mặt lại không dám lộ ra, tạm thời tìm cái cớ: “Trên mông của nô tài có mụn nhọt, không dám làm bẩn mắt Hoàng Thượng!”
Lý Thừa Tiển chỉ là muốn chọc ghẹo Lâm Nam Tích một chút, thấy hắn sốt ruột như vậy, cũng coi như đạt được mục đích, liền giơ cao đánh khẽ nói: “Vậy thì cứ để vậy đánh đi.”
Dù sao hắn cũng không có đam mê xem mông thái giám.
Lâm Nam Tích nhẹ nhàng thở ra, ngoan ngoãn nằm tốt.
Bốn người thi hình giơ lên bản tử, lúc bản tử dừng trên người, cũng không có đau đớn như trog dự đoán.
Năm bản tử rất nhanh liền đánh xong.
Đau thì đau đó, nhưng cũng không có da tróc thịt bong như trog tưởng tượng.
【Bị trượng đánh là như vậy sao, cũng không có đáng sợ như trog tưởng tượng.】
Lý Thừa Tiển nghe vậy, liền nhẹ nhàng cười nhạo một tiếng.
Lâm Nam Tích không biết chính là, trog cung bị trượng đánh cũng là có chú trọng.
Nếu Hoàng đế thật sự chán ghét ngươi, vậy sẽ cho người ra tay tàn nhẫn.
Nhưng mặc kệ thế nào, Lâm Nam Tích chủ động tìm hắn thẳng thắn thành khẩn nói ra chuyện này, lửa giận trog lòng hắn liền tan thành mây khói, cứ việc câu trả lời hoàn toàn không giống như trog dự đoán của hắn.
Lý Thừa Tiễn ra hiệu cho Uông Đức Hải đi lấy bình nhỏ lại đây, nhìn nhìn, cau mày hỏi: “Đây là cái gì?”
Uông Đức Hải hỏi: “Hoàng thượng, có cần kêu thái y lại đây không?”
Lâm Nam Tích hơi hơi kinh ngạc:【Đây là thuốc - thúc - tình! Vừa rồi hắn đều đã nói rõ ràng là: có - người - mơ - ước - long - thể - của - hoàng - thượng, nói như vậy còn chưa đủ rõ ràng sao?】
【Cẩu hoàng đế cũng thật là, cưới con gái nhà người ta xong lại vắng vẻ, cũng khó trách nương nương lại kìm nén không được.】
【Hình như thuốc - thúc - tình cũng có thể xem như tình thú giữa phu thê thì phải?】
【Hơn nữa, nếu không phải tại cẩu hoàng đế không được, người khác cần gì phải dùng hạ sách này! 】
Uông Đức Hải cũng phản ứng lại đây, có chút xấu hổ nhìn về phía hoàng đế: “Xem ra là hậu cung bị vắng vẻ lâu lắm rồi.”
Lý Thừa Tiển mới vừa tha thứ cho Lâm Nam Tích xong, lửa giận trog lòng lại lần nữa bị gợi lên, sao dám nói hắn không được!
Không thể bỏ qua như vậy được.
Lý Thừa Tiển dùng ánh mắt lạnh nhạt quét về phía Lâm Nam Tích nói: “Đi lãnh năm bản tử đi, đánh ngay cửa Tử Thần Điện cho trẫm!”
Lâm Nam Tích: “Tạ Hoàng Thượng.”
Lâm Nam Tích thở dài nhẹ nhõm một hơi, cũng biết bị phạt như vậy đã xem như nhẹ.
【Khoan đã, tuy rằng bị trượng đánh là nằm trog dự kiến, nhưng bị đánh ở cửa Tử Thần Điện rất khó coi nha.】
Nhưng Lâm Nam Tích càng không nghĩ tới chính là, bị đánh còn muốn cởi quần!
Lâm Nam Tích che lại mông, xin tha mà nhìn về phía Lý Thừa Tiển: “Hoàng Thượng, có thể không cởi quần được không?”
【Không được! Không thể cởi! Tuyệt đối không thể cởi được! 】
Lý Thừa Tiển lại vui vẻ nói: “Từ xưa đến nay bị đánh đều phải cởi quần, ngươi còn muốn trẫm vì ngươi mà mở tiền lệ sao?”
Lý Thừa Tiển cũng không ngờ, tiểu thái giám còn rất sĩ diện.
Lâm Nam Tích:【Thật biến thái mà!】
Trog lòng Lâm Nam Tích sốt ruột nhưng trên mặt lại không dám lộ ra, tạm thời tìm cái cớ: “Trên mông của nô tài có mụn nhọt, không dám làm bẩn mắt Hoàng Thượng!”
Lý Thừa Tiển chỉ là muốn chọc ghẹo Lâm Nam Tích một chút, thấy hắn sốt ruột như vậy, cũng coi như đạt được mục đích, liền giơ cao đánh khẽ nói: “Vậy thì cứ để vậy đánh đi.”
Dù sao hắn cũng không có đam mê xem mông thái giám.
Lâm Nam Tích nhẹ nhàng thở ra, ngoan ngoãn nằm tốt.
Bốn người thi hình giơ lên bản tử, lúc bản tử dừng trên người, cũng không có đau đớn như trog dự đoán.
Năm bản tử rất nhanh liền đánh xong.
Đau thì đau đó, nhưng cũng không có da tróc thịt bong như trog tưởng tượng.
【Bị trượng đánh là như vậy sao, cũng không có đáng sợ như trog tưởng tượng.】
Lý Thừa Tiển nghe vậy, liền nhẹ nhàng cười nhạo một tiếng.
Lâm Nam Tích không biết chính là, trog cung bị trượng đánh cũng là có chú trọng.
Nếu Hoàng đế thật sự chán ghét ngươi, vậy sẽ cho người ra tay tàn nhẫn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất