Chương 66
" Chết tiệt ! " Tào Kinh đập bàn cái đốp, đám người đứng cạnh cũng run sợ, mỗi người thêm vài câu.
" Dạ! Bên đó nói chủ tịch đang bận nên.."
" Một đám vô dụng!" Tào Kinh lớn tiếng quát " Mỗi một việc ký kết hợp đồng đơn giản như thế này chúng mày cũng không làm được? Lũ ăn hại!"
" Đại ca! Mong anh bớt giận! Em sẽ cố gắng thu xếp..." một tên trong đám nói
" Thu xếp? Cậu thu xếp bao nhiêu lần rồi? Nghỉ việc đi!"
" Đại ca! Xin hãy cho em cơ hội! Em nhất định..."
Bạch Hồ đứng ngoài cửa nở nụ cười thầm, đẩy cửa đi vào xen ngang cuộc nói chuyện giữa bọn họ" Thưa ngài! Hãy để tôi!"
Tào Kinh nhìn cậu có chút nghi hoặc " Cậu chắc chứ?"
" Dạ! Xin hãy cho tôi 1 ngày! Chỉ cần 1 ngày!" Bạch Hồ rõng rạc nói
" Được, vậy giao cho cậu giải quyết! Nếu thành công tôi sẽ thưởng lớn cho cậu!"
Thế là Bạch Hồ nhận nhiệm vụ này, biết bản hợp đồng này rất quan trọng với Tào Kinh nên cậu đánh liều một phen, nếu thành công. Hắn sẽ tin tưởng mình hơn, sau đó có thể tuỳ tiện ra vào văn phòng hắn tìm điểm đáng nghi.
Bạch Hồ dò tên tập đoàn ký hợp đồng, chủ tịch đứng đầu là một người đàn ông trung niên đã lớn tuổi khoảng trừng 65 tuổi gì đó, nhưng rất phong độ và nghiêm nghị. Chỉ cần nhìn ảnh thôi đã thấy phong thái của người đó, ánh mắt vô cùng uy quyền, bảo sao bên tập đoàn Tào Kinh làm ăn xã hội đen mãi không kí.
Ngày hôm sau, Bạch Hồ tới công ty gặp chủ tịch đó. Nhưng khi nói với lễ tân thì kết quả là không gặp được. Phải có lịch hẹn trước.
Bí bách quá , Bạch Hồ liền nghĩ một kế
" Hình như ngoài kia có một người muốn gặp cô, anh ta đứng mãi ở cửa nhờ tôi vào đây nói giúp!" bạch Hồ nói vậy nhưng cứ nghĩ sợ cô gái ấy nghi ngờ nhưng cô lễ tân một chút cũng không nhi ngờ liền chạy ra ngoài sảnh.
Được tình thế, Bạch Hồ nhanh chóng vào máy tính tra tài liệu, bấm được lịch của chủ tịch liền nhanh chóng lấy máy điện thoại gấp rút chụp lại rồi rời đi.
Sau khi mở lại lịch, rõ ràng có rất nhiều thời gian rảnh nhưng sao lại nói bận?
Tối nay ngài chủ tịch có lịch chơi golf. Chơi golf lại vào buổi tối? Đúng là làm khó nhau mà ??
Cậu phải nói lý do gì thì Cao Uý mới tin tưởng để cậu ra ngoài?
Nhấc điện thoại gọi cho Cao Uý " Tôi tối nay ra ngoài đi chơi một chút!"
" Với ai? Ở đâu?" Cao Uý đầu dây bên kia hỏi
" Với Sâm Đằng! Tôi muốn tâm sự một chút.."
Cứ tưởng Cao Uý sẽ không đồng ý, nhưng anh lại nhanh chóng đồng ý " Ừ! Nhớ về sớm! Có gì hãy gọi cho tôi ngay lập tức!"
" Vâng! Tôi biết rồi!" Có lẽ.. với tình hình của cậu bây giờ, Cao Uý sợ cậu buồn phiền nên mới để cho cậu ra ngoài cho khuây khoả cũng là lẽ đương nhiên.
7 giờ chủ tịch mới tới, Bạch Hồ đợi từ chiều, cả người có chút mệt mỏi , còn chưa có gì bỏ bụng nên hơi đói, nhưng nếu chỉ cần cậu đi mua đồ ăn, có thể cơ hội gặp ngài chủ tịch sẽ không còn nữa.
Đang lúc mắt thiu thiu buồn ngủ thì cậu đã thấy bóng dáng của ngài chủ tịch cùng một vài người vệ sĩ, bên cạnh có vẻ là một người bạn.
Để ý chủ tịch đánh được hai lần golf đều một lượt trúng lỗ, có vẻ cũng rất lão luyện. Chơi gì cũng có nghệ thuật thì sức hấp dẫn của người chơi nó mới càng trở lên đẹp đẽ và phong thái.
Bạch Hồ chạy qua lúc chủ tịch chuẩn bị vào hiệp.
" Chào ngài! Tôi là nhân viên bên tập đoàn Z, tôi muốn bàn chút chuyện về kí hợp đồng!" Bạch Hồ nói
Ngài chủ tịch chẳng hề để ý một chút tới cậu, vẫn tập trung dơ gậy đánh vụt một phát, bóng liền bay lên cao, một lát lại trún lỗ.
" Xin tự giới thiệu, tôi là Bạch Hồ thuộc tập đoàn Z, với bản ký hợp đồng này tôi nghĩ ngài lên cân nhắc, vì nó sẽ rất có lợi cho ngài !" Bạch Hồ không thấy đối phương lên tiếng, miệng vẫn phải nói .
" Cậu thấy lỗ nơi bãi cỏ kia không? " đột nhiên chủ tịch lên tiếng nhưng lại chủ đề hoàn toàn khác " Rất nhiều người đã tới đây, nhưng chẳng một ai có thể đánh được bóng xuống cái lỗ đó!"
Vừa dứt lời, Bạch Hồ tiến tới bên nhân viên, lấy một cây gậy đánh golf của một ai đó, bắt trước theo tư thế ngài chủ tịch lúc nãy vung cao tay rồi phát bóng. Bóng bay lên trời rồi mất tích lặm tăm không thấy rời xuống, Bạch Hồ lại lấy một quả bóng khác đánh liên tục. Kết quả, 5-6 lần đều không vào được lỗ.
" Cậu nên về đi!" Chủ tịch nói.
" Dạ! Bên đó nói chủ tịch đang bận nên.."
" Một đám vô dụng!" Tào Kinh lớn tiếng quát " Mỗi một việc ký kết hợp đồng đơn giản như thế này chúng mày cũng không làm được? Lũ ăn hại!"
" Đại ca! Mong anh bớt giận! Em sẽ cố gắng thu xếp..." một tên trong đám nói
" Thu xếp? Cậu thu xếp bao nhiêu lần rồi? Nghỉ việc đi!"
" Đại ca! Xin hãy cho em cơ hội! Em nhất định..."
Bạch Hồ đứng ngoài cửa nở nụ cười thầm, đẩy cửa đi vào xen ngang cuộc nói chuyện giữa bọn họ" Thưa ngài! Hãy để tôi!"
Tào Kinh nhìn cậu có chút nghi hoặc " Cậu chắc chứ?"
" Dạ! Xin hãy cho tôi 1 ngày! Chỉ cần 1 ngày!" Bạch Hồ rõng rạc nói
" Được, vậy giao cho cậu giải quyết! Nếu thành công tôi sẽ thưởng lớn cho cậu!"
Thế là Bạch Hồ nhận nhiệm vụ này, biết bản hợp đồng này rất quan trọng với Tào Kinh nên cậu đánh liều một phen, nếu thành công. Hắn sẽ tin tưởng mình hơn, sau đó có thể tuỳ tiện ra vào văn phòng hắn tìm điểm đáng nghi.
Bạch Hồ dò tên tập đoàn ký hợp đồng, chủ tịch đứng đầu là một người đàn ông trung niên đã lớn tuổi khoảng trừng 65 tuổi gì đó, nhưng rất phong độ và nghiêm nghị. Chỉ cần nhìn ảnh thôi đã thấy phong thái của người đó, ánh mắt vô cùng uy quyền, bảo sao bên tập đoàn Tào Kinh làm ăn xã hội đen mãi không kí.
Ngày hôm sau, Bạch Hồ tới công ty gặp chủ tịch đó. Nhưng khi nói với lễ tân thì kết quả là không gặp được. Phải có lịch hẹn trước.
Bí bách quá , Bạch Hồ liền nghĩ một kế
" Hình như ngoài kia có một người muốn gặp cô, anh ta đứng mãi ở cửa nhờ tôi vào đây nói giúp!" bạch Hồ nói vậy nhưng cứ nghĩ sợ cô gái ấy nghi ngờ nhưng cô lễ tân một chút cũng không nhi ngờ liền chạy ra ngoài sảnh.
Được tình thế, Bạch Hồ nhanh chóng vào máy tính tra tài liệu, bấm được lịch của chủ tịch liền nhanh chóng lấy máy điện thoại gấp rút chụp lại rồi rời đi.
Sau khi mở lại lịch, rõ ràng có rất nhiều thời gian rảnh nhưng sao lại nói bận?
Tối nay ngài chủ tịch có lịch chơi golf. Chơi golf lại vào buổi tối? Đúng là làm khó nhau mà ??
Cậu phải nói lý do gì thì Cao Uý mới tin tưởng để cậu ra ngoài?
Nhấc điện thoại gọi cho Cao Uý " Tôi tối nay ra ngoài đi chơi một chút!"
" Với ai? Ở đâu?" Cao Uý đầu dây bên kia hỏi
" Với Sâm Đằng! Tôi muốn tâm sự một chút.."
Cứ tưởng Cao Uý sẽ không đồng ý, nhưng anh lại nhanh chóng đồng ý " Ừ! Nhớ về sớm! Có gì hãy gọi cho tôi ngay lập tức!"
" Vâng! Tôi biết rồi!" Có lẽ.. với tình hình của cậu bây giờ, Cao Uý sợ cậu buồn phiền nên mới để cho cậu ra ngoài cho khuây khoả cũng là lẽ đương nhiên.
7 giờ chủ tịch mới tới, Bạch Hồ đợi từ chiều, cả người có chút mệt mỏi , còn chưa có gì bỏ bụng nên hơi đói, nhưng nếu chỉ cần cậu đi mua đồ ăn, có thể cơ hội gặp ngài chủ tịch sẽ không còn nữa.
Đang lúc mắt thiu thiu buồn ngủ thì cậu đã thấy bóng dáng của ngài chủ tịch cùng một vài người vệ sĩ, bên cạnh có vẻ là một người bạn.
Để ý chủ tịch đánh được hai lần golf đều một lượt trúng lỗ, có vẻ cũng rất lão luyện. Chơi gì cũng có nghệ thuật thì sức hấp dẫn của người chơi nó mới càng trở lên đẹp đẽ và phong thái.
Bạch Hồ chạy qua lúc chủ tịch chuẩn bị vào hiệp.
" Chào ngài! Tôi là nhân viên bên tập đoàn Z, tôi muốn bàn chút chuyện về kí hợp đồng!" Bạch Hồ nói
Ngài chủ tịch chẳng hề để ý một chút tới cậu, vẫn tập trung dơ gậy đánh vụt một phát, bóng liền bay lên cao, một lát lại trún lỗ.
" Xin tự giới thiệu, tôi là Bạch Hồ thuộc tập đoàn Z, với bản ký hợp đồng này tôi nghĩ ngài lên cân nhắc, vì nó sẽ rất có lợi cho ngài !" Bạch Hồ không thấy đối phương lên tiếng, miệng vẫn phải nói .
" Cậu thấy lỗ nơi bãi cỏ kia không? " đột nhiên chủ tịch lên tiếng nhưng lại chủ đề hoàn toàn khác " Rất nhiều người đã tới đây, nhưng chẳng một ai có thể đánh được bóng xuống cái lỗ đó!"
Vừa dứt lời, Bạch Hồ tiến tới bên nhân viên, lấy một cây gậy đánh golf của một ai đó, bắt trước theo tư thế ngài chủ tịch lúc nãy vung cao tay rồi phát bóng. Bóng bay lên trời rồi mất tích lặm tăm không thấy rời xuống, Bạch Hồ lại lấy một quả bóng khác đánh liên tục. Kết quả, 5-6 lần đều không vào được lỗ.
" Cậu nên về đi!" Chủ tịch nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất