Chương 71
Đã kể từ hai ngày không thấy tin tức của Cao Uý, những cái xác đều bị cháy thiếu rụi kèm theo đá đổ làm cả người đều trở lên dập nát không thể xác nhận được DNA.
Mỗi một giờ, Bạch Hồ chỉ muốn cầu xin Chúa trời dù là tia hi vọng nhỏ nhoi, cậu cũng muốn Cao Uý còn sống xót, nếu không còn sống, thì xin hãy tìm được xác còn lành lặn để cậu được mai táng anh.
Tất cả đều tại cậu, bây giờ cậu chẳng còn gì nữa, bằng chứng cứu ba đã bị tiêu huỷ, ngay cả người mình yêu cũng bị mình hại chết. Nếu lúc đầu nghe lời anh, có phải mọi việc sẽ không kết thúc như bây giờ? Có phải Cao Uý sẽ không chết?
Bạch Hồ thất thần ngồi trên sofa, tất cả nơi này đều có mùi hương của Cao Uý, mùi nam tính nhưng lại rất dễ chịu, một mùi hương Bạch Hồ rất thích ngửi. Bạch Hồ ôm lấy áo khoác Cao Uý, hít lấy một hơi tưởng tượng như anh đang ôm trọn mình trong lòng " Cao Uý, em cũng yêu anh!"
*** Bing Bong ***
Chuông cửa làm đánh tan sự bần thần của cậu, Bạch Hồ ra ngoài nhòm vào khe cửa. Một người đàn ông trước mặt cậu khoảng đã 40 tuổi, ăn mặc khá chỉnh tề ngay ngắn.
" Anh là ai? " bạch Hồ nói từ trong ra ngoài
Người kia cũng lên tiếng " Tôi là Luật sư do Cao Uý sắp xếp!"
Vừa nghe thấy tên Cao Uý, Bạch Hồ vội vã mở cửa. Người đàn ông đi vào trong nhà, ngồi lên ghế sofa. Bạch Hồ cũng ngồi đối diện luật sư.
" Chào cậu! Tôi là Trác Tấn! Là luật sư, cậu là Bạch Hồ?" Trác Tấn hỏi
Bạch Hồ gật đầu.
" Ngày mai là bố cậu ra toà, và đây là bằng chứng cho thấy bố cậu bị oan!" Trác Tấn đưa một tệp hồ sơ cho Bạch Hồ.
Bạch Hồ mở hồ sơ, bên trong đều là tham ô hối lộ của tên Tào Kinh, và cả đoạn video mà cậu cũng đã quay bằng điện thoại ở máy tính Tào Kinh đều có hết, có cả đoạn ghi âm của đàn em Tào Kinh tố cáo hắn thuê mình đã hãm hại bố cậu, mọi bằng chứng đều có ở đây.
" Cái này.."
" Là Cao Uý đưa tới cho tôi!" Trác Tấn nói " Cao Uý đã điều tra được vụ này, và nhờ tôi làm luật sư bố cậu. Cậu yên tâm, với đủ loại bằng chứng! Chắc chắn bố cậu sẽ được minh oan!"
Lòng Bạch Hồ như bị cắt làm đôi, trái tim đau tới nỗi nhói lên, đầu óc cậu đều choáng váng , đôi mắt đã bắt đầu ngấn lệ.
" À! Còn có !" Trác Tấn lấy trong túi một tệp hồ sơ " Khi Cao Uý đưa cho tôi cái này, tôi cũng có chút nghi hoặc hỏi , nhưng ngài ấy chỉ nói sợ cậu bướng bỉnh không nghe lời nên đã viết từ trước!" Trác Tấn đưa tệp hồ sơ cho cậu.
Bạch Hồ đón nhận, bên trong là toàn bộ tài sản của Cao Uý, con số lên đến khá khủng không biết bao nhiêu con số 0 nữa. Còn có Đô Đô hoàn toàn để cho cậu nhận nuôi.
" Mời cậu ký vào đây!" Trác Tấn đưa bút cho Bạch Hồ.
" Tôi không ký !" Bạch Hồ nói " Cao Uý vẫn chưa chết! Ký cái gì mà ký!" Bạch Hồ bỗng nhiên tức giận nổi điên .
" Vậy thì cậu hãy suy nghĩ cho kỹ đi, tôi đi đây!" Trác Tấn cũng nhanh chóng rời đi.
Bạch Hồ giận dữ hét lên, tay lên tục đấm vào ngực mình " TẠI MÀY! TẤT CẢ LÀ TẠI MÀY!"
" VÌ MÀY! THIÊN TÀI CÁI KHỈ GÌ? THÔNG MINH CÁI GÌ? CHÍNH MÀY ĐÃ HẠI CHẾT CAO UÝ RỒI! MÀY VỪA LÒNG CHƯA?" Bạch Hồ khóc lóc gào thét, cậu ngã lên sofa cuộn tròn người lại đau khổ , cậu ốm áo của Cao Uý " Em.. phải làm sao đây.. Uý.. em phải làm sao đây...."
Anh nói, hãy tin anh! Vậy mà em cứ sợ.. sợ sẽ làm phiền tới anh... giờ thì sao... anh hãy cho em một lời giải thích đi? Em đau quá... Uý à! Em đau lắm! Cứ lúc nào em xảy ra bất kể chuyện gì, anh đều có mặt! Giờ em đau lắm! Sao anh không tới?
Anh nói anh yêu em cơ mà? Yêu kiểu gì đây? Yêu sao một chút cũng không được ở bên nhau? Chúng ta còn chưa kịp ở bên nhau anh đã rời đi rồi sao? Anh thật quá đáng Uý à! Thật quá đáng!
-------------------
Hôm sau! Toà án xét xử lần 1, vì quá nhiều bằng chứng nên bố của Bạch Hồ được minh oan, Tào Kinh bị xử phạt tù chung thân, đồng bọn Tào Kinh bị xử 30 năm tù giam, Bá Long cũng bị xử phạt 5 năm tù giam.
Bạch Hồ đón Đô Đô về chăm sóc, đằng nào thì mọi thứ đã bình yên, chẳng còn chút nguy hiểm nào nữa. Mọi thứ đều trở lại vị trí của nó. Chỉ có điều...
" Anh Bạch Hồ, papa đâu rồi?" Đô Đô hỏi
Nghe câu hỏi của Đô Đô, lòng cậu lại trở lên đau xót, cố nặn lấy nụ cười " Papa em hiện tại đang đi công tác rất xa, sẽ mau chóng về thôi!"
" Thật ạ? "
" Ừm! Khi papa đang đi công tác! Đô Đô phải làm sao nè!"
" Đô Đô sẽ ngoan ngoãn, chăm chỉ học hành và nghe lời anh Bạch Hồ!"
" ừm ! Ngoan lắm, anh sẽ nấu thật nhiều món ngon cho em? Được không?"
" Dạ! Đô Đô muốn ăn canh sườn và đùi gà rán!"
" Ựm!" Bạch Hồ cười hiền hoà xoa đầu Đô Đô
Mỗi một giờ, Bạch Hồ chỉ muốn cầu xin Chúa trời dù là tia hi vọng nhỏ nhoi, cậu cũng muốn Cao Uý còn sống xót, nếu không còn sống, thì xin hãy tìm được xác còn lành lặn để cậu được mai táng anh.
Tất cả đều tại cậu, bây giờ cậu chẳng còn gì nữa, bằng chứng cứu ba đã bị tiêu huỷ, ngay cả người mình yêu cũng bị mình hại chết. Nếu lúc đầu nghe lời anh, có phải mọi việc sẽ không kết thúc như bây giờ? Có phải Cao Uý sẽ không chết?
Bạch Hồ thất thần ngồi trên sofa, tất cả nơi này đều có mùi hương của Cao Uý, mùi nam tính nhưng lại rất dễ chịu, một mùi hương Bạch Hồ rất thích ngửi. Bạch Hồ ôm lấy áo khoác Cao Uý, hít lấy một hơi tưởng tượng như anh đang ôm trọn mình trong lòng " Cao Uý, em cũng yêu anh!"
*** Bing Bong ***
Chuông cửa làm đánh tan sự bần thần của cậu, Bạch Hồ ra ngoài nhòm vào khe cửa. Một người đàn ông trước mặt cậu khoảng đã 40 tuổi, ăn mặc khá chỉnh tề ngay ngắn.
" Anh là ai? " bạch Hồ nói từ trong ra ngoài
Người kia cũng lên tiếng " Tôi là Luật sư do Cao Uý sắp xếp!"
Vừa nghe thấy tên Cao Uý, Bạch Hồ vội vã mở cửa. Người đàn ông đi vào trong nhà, ngồi lên ghế sofa. Bạch Hồ cũng ngồi đối diện luật sư.
" Chào cậu! Tôi là Trác Tấn! Là luật sư, cậu là Bạch Hồ?" Trác Tấn hỏi
Bạch Hồ gật đầu.
" Ngày mai là bố cậu ra toà, và đây là bằng chứng cho thấy bố cậu bị oan!" Trác Tấn đưa một tệp hồ sơ cho Bạch Hồ.
Bạch Hồ mở hồ sơ, bên trong đều là tham ô hối lộ của tên Tào Kinh, và cả đoạn video mà cậu cũng đã quay bằng điện thoại ở máy tính Tào Kinh đều có hết, có cả đoạn ghi âm của đàn em Tào Kinh tố cáo hắn thuê mình đã hãm hại bố cậu, mọi bằng chứng đều có ở đây.
" Cái này.."
" Là Cao Uý đưa tới cho tôi!" Trác Tấn nói " Cao Uý đã điều tra được vụ này, và nhờ tôi làm luật sư bố cậu. Cậu yên tâm, với đủ loại bằng chứng! Chắc chắn bố cậu sẽ được minh oan!"
Lòng Bạch Hồ như bị cắt làm đôi, trái tim đau tới nỗi nhói lên, đầu óc cậu đều choáng váng , đôi mắt đã bắt đầu ngấn lệ.
" À! Còn có !" Trác Tấn lấy trong túi một tệp hồ sơ " Khi Cao Uý đưa cho tôi cái này, tôi cũng có chút nghi hoặc hỏi , nhưng ngài ấy chỉ nói sợ cậu bướng bỉnh không nghe lời nên đã viết từ trước!" Trác Tấn đưa tệp hồ sơ cho cậu.
Bạch Hồ đón nhận, bên trong là toàn bộ tài sản của Cao Uý, con số lên đến khá khủng không biết bao nhiêu con số 0 nữa. Còn có Đô Đô hoàn toàn để cho cậu nhận nuôi.
" Mời cậu ký vào đây!" Trác Tấn đưa bút cho Bạch Hồ.
" Tôi không ký !" Bạch Hồ nói " Cao Uý vẫn chưa chết! Ký cái gì mà ký!" Bạch Hồ bỗng nhiên tức giận nổi điên .
" Vậy thì cậu hãy suy nghĩ cho kỹ đi, tôi đi đây!" Trác Tấn cũng nhanh chóng rời đi.
Bạch Hồ giận dữ hét lên, tay lên tục đấm vào ngực mình " TẠI MÀY! TẤT CẢ LÀ TẠI MÀY!"
" VÌ MÀY! THIÊN TÀI CÁI KHỈ GÌ? THÔNG MINH CÁI GÌ? CHÍNH MÀY ĐÃ HẠI CHẾT CAO UÝ RỒI! MÀY VỪA LÒNG CHƯA?" Bạch Hồ khóc lóc gào thét, cậu ngã lên sofa cuộn tròn người lại đau khổ , cậu ốm áo của Cao Uý " Em.. phải làm sao đây.. Uý.. em phải làm sao đây...."
Anh nói, hãy tin anh! Vậy mà em cứ sợ.. sợ sẽ làm phiền tới anh... giờ thì sao... anh hãy cho em một lời giải thích đi? Em đau quá... Uý à! Em đau lắm! Cứ lúc nào em xảy ra bất kể chuyện gì, anh đều có mặt! Giờ em đau lắm! Sao anh không tới?
Anh nói anh yêu em cơ mà? Yêu kiểu gì đây? Yêu sao một chút cũng không được ở bên nhau? Chúng ta còn chưa kịp ở bên nhau anh đã rời đi rồi sao? Anh thật quá đáng Uý à! Thật quá đáng!
-------------------
Hôm sau! Toà án xét xử lần 1, vì quá nhiều bằng chứng nên bố của Bạch Hồ được minh oan, Tào Kinh bị xử phạt tù chung thân, đồng bọn Tào Kinh bị xử 30 năm tù giam, Bá Long cũng bị xử phạt 5 năm tù giam.
Bạch Hồ đón Đô Đô về chăm sóc, đằng nào thì mọi thứ đã bình yên, chẳng còn chút nguy hiểm nào nữa. Mọi thứ đều trở lại vị trí của nó. Chỉ có điều...
" Anh Bạch Hồ, papa đâu rồi?" Đô Đô hỏi
Nghe câu hỏi của Đô Đô, lòng cậu lại trở lên đau xót, cố nặn lấy nụ cười " Papa em hiện tại đang đi công tác rất xa, sẽ mau chóng về thôi!"
" Thật ạ? "
" Ừm! Khi papa đang đi công tác! Đô Đô phải làm sao nè!"
" Đô Đô sẽ ngoan ngoãn, chăm chỉ học hành và nghe lời anh Bạch Hồ!"
" ừm ! Ngoan lắm, anh sẽ nấu thật nhiều món ngon cho em? Được không?"
" Dạ! Đô Đô muốn ăn canh sườn và đùi gà rán!"
" Ựm!" Bạch Hồ cười hiền hoà xoa đầu Đô Đô
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất