Chương 80
Vừa về tới nhà , Cao Uý đã bế Bạch Hồ ném trên giường. Cả người áp đảo cậu mà điên cuồng hôn lấy.
" Ưm... a..." Bạch Hồ cả người run rẩy, bị anh hôn tới không thở nổi, chỉ biết nằm im mặc anh hôn.
Cao Uý thở dốc , miệng cắn vành tai đã đỏ ửng của Bạch Hồ" Em quyến rũ thế này? Anh không dừng được!"
" Nhưng.. chỉ được làm một lần thôi, em vẫn còn giận anh chuyện lúc nãy đấy!"
" Vậy anh sẽ làm cho em hết giận !" Cao Uý nhanh chóng cởi sạch đồ của hai người, lỗ huyệt đã bắt đầu ẩm ướt. Cao Uý chỉ dùng tay nhẹ nhàng cũng có thể tiến vào.
" Ưm.."
Cao Uý thấy hậu huyệt đã lới lỏng, trực tiếp đưa của quý tiến thẳng vào bên trong.
" A.. anh... gấp quá ..."
" Anh không chịu được nữa ..."
Cao Uý rút ra đâm mạnh vào bên trong. ***** *** đã ***** *** từ nãy, khi đâm vào bên trong như được an ủi lại càng to phấn khích hơn.
Bạch Hồ bị đâm không ngừng phát ra tiếng, cả người bị anh làm tới mềm nhũn , hậu huyệt ôm trọn thứ ấm nóng ở bên trong liên tục nuốt lấy.
" Ưm..a... anh... chậm chậm .. thôi.." Bạch Hồ kêu lên, tay vòng cổ ôm lấy anh, khuôn mặt đỏ ửng hồng hào cộng thêm đôi mắt to tròn ngấn lệ hết sức gợi tình dâm đãng càng khiến Cao Uý hung hăng muốn nuốt chửng cậu.
" Là em câu dẫn tôi... hôm nay chắc là tôi không thực hiện được lời hứa rồi!" Cao Uý nhấc mép cười gian.
" Ư.. anh... đừng..aa..a.. ưm..."
Hôm đó, ánh trăng cả đêm chiếu sáng rực rỡ bên ngoài cửa sổ, phủ vài tia chiếu xuống khung cửa nơi hai con người kia ân ái. Cảnh sắc vô cùng mỹ lệ !
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\- " A...anh...." Bạch Hồ trong phòng tắm hét lớn.
Cao Uý không hiểu chuyện gì, chạy vào trong liền thấy cơ thể trần như nhộng đang đứng trước gương soi.
" Anh xem.. người em có khác gì bị ghẻ không hả?" Bạch Hồ chỉ vào các dấu hôn trên người, mặt hằm hằm hết sức dễ thương.
Cao Uý cười , anh tiến lại ôm lấy cậu từ phía sau , đầu rúc vào cổ cậu hít lấy " Lại là đang quyến rũ anh sao?"
" Aaaa!" Bạch Hồ rậm chân bực rọc, đẩy Cao Uý ra ngoài khoá cửa lại. Biết ngay mà, Cao Uý lúc nào cũng nói những câu như vậy rồi đè cậu xuống mà làm không biết chăng sao gì luôn.
Mặc xong quần áo, xuống lầu liền thấy Cao Uý đang nhâm nhi tách trà. Mọi khi giờ này anh đã đi làm rồi cơ mà? Sao hôm nay vẫn còn ở đây.
" Chúng mình đi thôi" vừa thấy cậu xuống, Cao Uý phủi mông đứng dậy.
Bạch Hồ phì cười trong lòng, hoá ra là đợi để trở cậu đi học. Nhưng cũng học sắp xong rồi, còn một tuần nữa là tốt nghiệp ra trường rồi đi làm. Nhanh thật đó!
Vừa tới trường, Cao Uý biết ý để không nhiều ánh nhìn hiếu kỳ nên đã đỗ xa một xíu.
" Mở cửa cho em !"
" Em không nhớ mình quên gì sao?" Cao Uý liếc nhìn cậu nói.
" Dạ!" Bạch Hồ cười hôn chụt lên má Cao Uý.
Nhưng anh vẫn chưa thoả mãn, đè cậu xuống hôn môi thật lâu mới thả ra " Tối nay, anh có món quà tặng em!"
Bạch Hồ bị hôn tới đầu óc mu muội, đẩy Cao Uý ra xuống xe " Em biết rồi, em đi đây!" Rồi nhanh chóng chạy đi.
Cao Uý nhìn bóng lưng Bạch Hồ cười thầm.
Rất nhanh đã tới tối, như đã hẹn. Bạch Hồ đã chuẩn bị quần áo xong, sau đó cùng Cao Uý tới nơi anh hẹn.
" Chúng ta đang đi đâu thế?" Bạch Hồ hiếu kỳ hỏi
" Bí mật!" Cao Uý nhìn cậu cười nói.
Vừa tới nơi, Cao Uý nắm tay Bạch Hồ vào một nơi giống như một toà nhà to đùng, cùng anh đi lên thang máy tầng cao nhất. Bên ngoài là một cái sân vô cùng rộng lớn như lại chả có một bóng người.
" Chúng ta .." Bạch Hồ nhìn xung quanh đang định hỏi thì cậu nghe thấy tiếng * Pạch Pạch * của cánh máy bay đang tới gần.
Trước mặt cậu là một chiếc trực thăng, Bạch Hồ há hốc miệng, không phải Cao Uý muốn cho cậu ngắm cả Thành phố về đêm bằng chiếc trực thăng này chứ? Đầu tư thực sự!
Chiếc trực thăng vừa đáp xuống, Cao Uý nắm tay kéo cậu lên ngồi trực thăng, sau đó còn thắt dây an toàn cho cậu.
" Thưa ngài, chuẩn bị đi chưa ạ?" Một cậu phi công nói
" Ừm! Đi đi!" Cao Uý vừa cất giọng, máy bay đã bay trên cao.
Bạch Hồ có chút sợ nhưng lại thấy khá thú vị, cả đời cậu chưa bao giờ có thể nghĩ sẽ được đi trực thăng ngắm thành phố về đêm như thế này cả. Thật đẹp!
" Thích không?" Cao Uý liếc nhìn Bạch Hồ háo hức hỏi
Bạch Hồ vui vẻ gật đầu ôm lấy Cao Uý
" Cảm ơn anh! Em rất vui!"
" Em thích là được!" Cao Uý xoa xoa đầu Bạch Hồ cười nói
Ngắm nhìn thành phố buổi tối trên cao thực sự rất đẹp. Những toà nhà cao chọc trời, những ánh đèn lung linh lấp lánh như những vì sao. Và hơn hết, xa xăm những con người đang tấp nập làm việc, đi chơi,... mọi thứ đều trở lên lung linh huyền ảo! Đẹp tới lạ thường.
" Wow!" Bạch Hồ nhìn toà nhà phía trước, có hình bông hoa rất đẹp , bỗng những toà nhà xung quanh đều chuyển thành hoa hồng.
Một giây sau, đều hiện lên chữ " Bạch Hồ, lấy anh nhé!"
Bạch Hồ ngỡ ngàng, không nhầm chứ. Sao các toà nhà lại có dòng chữ kia? Nhìn nhầm sao? Đang quay ra hỏi Cao Uý. Đã thấy anh quỳ gối trước mặt cậu.
Tay đang rút trong túi một hộp màu đỏ lấp lánh rất đẹp mắt.
" Bạch Hồ! Lấy anh nhé!" Cao Uý nói, tay mở hộp nhẫn, hộp nhẫn vừa mở, chiếc đèn bên trong hộp chiếu rọi vào chiếc nhẫn kim cương lấp lánh bên trong.
Bạch Hồ sững người, cậu không tin vào mắt mình. Chớp mắt liên tục, đây không phải là mơ chứ? Là thật sao?
Bạch Hồ hạnh phúc gật đầu cái rụp " Vâng!"
" Wow! Hạnh phúc quá!" Một anh nhân viên ngồi ghế phó lái vỗ tay độp độp.
Cao Uý rút chiếc nhẫn đeo vào ngón tay cho Bạch Hồ rồi nhún người lên hôn cậu.
Xung quanh, toà nhà đều hiện lên hình ảnh pháo hoa nổ, âm nhạc vui mừng được bật lên. Cảnh sắc vô cùng đẹp đẽ. Như là hôm nay, ông trời chỉ ưu ái riêng hai người họ vậy. Trải qua bao nhiêu sóng gió! Cuối cùng họ cũng đã về bên nhau.
" Ưm... a..." Bạch Hồ cả người run rẩy, bị anh hôn tới không thở nổi, chỉ biết nằm im mặc anh hôn.
Cao Uý thở dốc , miệng cắn vành tai đã đỏ ửng của Bạch Hồ" Em quyến rũ thế này? Anh không dừng được!"
" Nhưng.. chỉ được làm một lần thôi, em vẫn còn giận anh chuyện lúc nãy đấy!"
" Vậy anh sẽ làm cho em hết giận !" Cao Uý nhanh chóng cởi sạch đồ của hai người, lỗ huyệt đã bắt đầu ẩm ướt. Cao Uý chỉ dùng tay nhẹ nhàng cũng có thể tiến vào.
" Ưm.."
Cao Uý thấy hậu huyệt đã lới lỏng, trực tiếp đưa của quý tiến thẳng vào bên trong.
" A.. anh... gấp quá ..."
" Anh không chịu được nữa ..."
Cao Uý rút ra đâm mạnh vào bên trong. ***** *** đã ***** *** từ nãy, khi đâm vào bên trong như được an ủi lại càng to phấn khích hơn.
Bạch Hồ bị đâm không ngừng phát ra tiếng, cả người bị anh làm tới mềm nhũn , hậu huyệt ôm trọn thứ ấm nóng ở bên trong liên tục nuốt lấy.
" Ưm..a... anh... chậm chậm .. thôi.." Bạch Hồ kêu lên, tay vòng cổ ôm lấy anh, khuôn mặt đỏ ửng hồng hào cộng thêm đôi mắt to tròn ngấn lệ hết sức gợi tình dâm đãng càng khiến Cao Uý hung hăng muốn nuốt chửng cậu.
" Là em câu dẫn tôi... hôm nay chắc là tôi không thực hiện được lời hứa rồi!" Cao Uý nhấc mép cười gian.
" Ư.. anh... đừng..aa..a.. ưm..."
Hôm đó, ánh trăng cả đêm chiếu sáng rực rỡ bên ngoài cửa sổ, phủ vài tia chiếu xuống khung cửa nơi hai con người kia ân ái. Cảnh sắc vô cùng mỹ lệ !
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\- " A...anh...." Bạch Hồ trong phòng tắm hét lớn.
Cao Uý không hiểu chuyện gì, chạy vào trong liền thấy cơ thể trần như nhộng đang đứng trước gương soi.
" Anh xem.. người em có khác gì bị ghẻ không hả?" Bạch Hồ chỉ vào các dấu hôn trên người, mặt hằm hằm hết sức dễ thương.
Cao Uý cười , anh tiến lại ôm lấy cậu từ phía sau , đầu rúc vào cổ cậu hít lấy " Lại là đang quyến rũ anh sao?"
" Aaaa!" Bạch Hồ rậm chân bực rọc, đẩy Cao Uý ra ngoài khoá cửa lại. Biết ngay mà, Cao Uý lúc nào cũng nói những câu như vậy rồi đè cậu xuống mà làm không biết chăng sao gì luôn.
Mặc xong quần áo, xuống lầu liền thấy Cao Uý đang nhâm nhi tách trà. Mọi khi giờ này anh đã đi làm rồi cơ mà? Sao hôm nay vẫn còn ở đây.
" Chúng mình đi thôi" vừa thấy cậu xuống, Cao Uý phủi mông đứng dậy.
Bạch Hồ phì cười trong lòng, hoá ra là đợi để trở cậu đi học. Nhưng cũng học sắp xong rồi, còn một tuần nữa là tốt nghiệp ra trường rồi đi làm. Nhanh thật đó!
Vừa tới trường, Cao Uý biết ý để không nhiều ánh nhìn hiếu kỳ nên đã đỗ xa một xíu.
" Mở cửa cho em !"
" Em không nhớ mình quên gì sao?" Cao Uý liếc nhìn cậu nói.
" Dạ!" Bạch Hồ cười hôn chụt lên má Cao Uý.
Nhưng anh vẫn chưa thoả mãn, đè cậu xuống hôn môi thật lâu mới thả ra " Tối nay, anh có món quà tặng em!"
Bạch Hồ bị hôn tới đầu óc mu muội, đẩy Cao Uý ra xuống xe " Em biết rồi, em đi đây!" Rồi nhanh chóng chạy đi.
Cao Uý nhìn bóng lưng Bạch Hồ cười thầm.
Rất nhanh đã tới tối, như đã hẹn. Bạch Hồ đã chuẩn bị quần áo xong, sau đó cùng Cao Uý tới nơi anh hẹn.
" Chúng ta đang đi đâu thế?" Bạch Hồ hiếu kỳ hỏi
" Bí mật!" Cao Uý nhìn cậu cười nói.
Vừa tới nơi, Cao Uý nắm tay Bạch Hồ vào một nơi giống như một toà nhà to đùng, cùng anh đi lên thang máy tầng cao nhất. Bên ngoài là một cái sân vô cùng rộng lớn như lại chả có một bóng người.
" Chúng ta .." Bạch Hồ nhìn xung quanh đang định hỏi thì cậu nghe thấy tiếng * Pạch Pạch * của cánh máy bay đang tới gần.
Trước mặt cậu là một chiếc trực thăng, Bạch Hồ há hốc miệng, không phải Cao Uý muốn cho cậu ngắm cả Thành phố về đêm bằng chiếc trực thăng này chứ? Đầu tư thực sự!
Chiếc trực thăng vừa đáp xuống, Cao Uý nắm tay kéo cậu lên ngồi trực thăng, sau đó còn thắt dây an toàn cho cậu.
" Thưa ngài, chuẩn bị đi chưa ạ?" Một cậu phi công nói
" Ừm! Đi đi!" Cao Uý vừa cất giọng, máy bay đã bay trên cao.
Bạch Hồ có chút sợ nhưng lại thấy khá thú vị, cả đời cậu chưa bao giờ có thể nghĩ sẽ được đi trực thăng ngắm thành phố về đêm như thế này cả. Thật đẹp!
" Thích không?" Cao Uý liếc nhìn Bạch Hồ háo hức hỏi
Bạch Hồ vui vẻ gật đầu ôm lấy Cao Uý
" Cảm ơn anh! Em rất vui!"
" Em thích là được!" Cao Uý xoa xoa đầu Bạch Hồ cười nói
Ngắm nhìn thành phố buổi tối trên cao thực sự rất đẹp. Những toà nhà cao chọc trời, những ánh đèn lung linh lấp lánh như những vì sao. Và hơn hết, xa xăm những con người đang tấp nập làm việc, đi chơi,... mọi thứ đều trở lên lung linh huyền ảo! Đẹp tới lạ thường.
" Wow!" Bạch Hồ nhìn toà nhà phía trước, có hình bông hoa rất đẹp , bỗng những toà nhà xung quanh đều chuyển thành hoa hồng.
Một giây sau, đều hiện lên chữ " Bạch Hồ, lấy anh nhé!"
Bạch Hồ ngỡ ngàng, không nhầm chứ. Sao các toà nhà lại có dòng chữ kia? Nhìn nhầm sao? Đang quay ra hỏi Cao Uý. Đã thấy anh quỳ gối trước mặt cậu.
Tay đang rút trong túi một hộp màu đỏ lấp lánh rất đẹp mắt.
" Bạch Hồ! Lấy anh nhé!" Cao Uý nói, tay mở hộp nhẫn, hộp nhẫn vừa mở, chiếc đèn bên trong hộp chiếu rọi vào chiếc nhẫn kim cương lấp lánh bên trong.
Bạch Hồ sững người, cậu không tin vào mắt mình. Chớp mắt liên tục, đây không phải là mơ chứ? Là thật sao?
Bạch Hồ hạnh phúc gật đầu cái rụp " Vâng!"
" Wow! Hạnh phúc quá!" Một anh nhân viên ngồi ghế phó lái vỗ tay độp độp.
Cao Uý rút chiếc nhẫn đeo vào ngón tay cho Bạch Hồ rồi nhún người lên hôn cậu.
Xung quanh, toà nhà đều hiện lên hình ảnh pháo hoa nổ, âm nhạc vui mừng được bật lên. Cảnh sắc vô cùng đẹp đẽ. Như là hôm nay, ông trời chỉ ưu ái riêng hai người họ vậy. Trải qua bao nhiêu sóng gió! Cuối cùng họ cũng đã về bên nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất