Chương 37: Phiên ngoại (cách xưng hô không liên quan đến chính văn)
Quý Khúc nhìn chằm chằm bản báo cáo trong tay mình rồi thở dài. Lại là không thể nào khôi phục! Bác sĩ nói máu tụ trong đầu hắn nhất định phải để tan một cách tự nhiên. Tự nhiên cái quái gì, hắn nghĩ, cũng không biết đến ngày tháng năm nào nữa. Nghĩ tới đây, hắn hận không thể ném tờ báo cáo xuống đất rồi giẫm mạnh mấy cái mới hả giận.
Ba năm trước hắn gặp tai nạn giao thông, sau khi tỉnh dậy thì đầu óc trống trơn, gần như đánh mất toàn bộ ký ức, chỉ biết mình tên là Quý Khúc.
Lúc ấy hắn xuất viện tìm kiếm đơn chữa bệnh của mình mới biết điều này. Khi đó giấy chứng minh thân phận hắn đã mất trong vụ tai nạn, về sau phải làm lại bản khác.
Quý Khúc ngồi xuống ghế dài trên hành lang, cuộn tờ báo cáo nhét vào trong túi, sau đó lấy điện thoại ra lướt diễn đàn.
Giống đa số người trẻ tuổi khác, Quý Khúc cũng là người bệnh của cuộc sống hiện đại, mắc chứng lo âu nghiêm trọng khi rời xa điện thoại. Bây giờ hắn đang xem một diễn đàn nhỏ chỉ có ba trăm người, tên là Hội chứng đô thị. Phần lớn thành viên đều có bệnh tâm lý, Quý Khúc cũng có. Kể từ vụ tai nạn giao thông ấy, hắn đã trở nên sợ hãi không gian kín.
Trong lúc vô ý hắn tim được link trang web và mật mã để đăng ký. Thời điểm là vào khoảng một năm trước, khi hắn vẫn đang rất buồn bã vì mình mất trí nhớ. Hắn ấn vào một bài đăng đứng đầu trong diễn đàn, đó là một lời mời tham gia họp mặt offline, nghe nói đây là buổi gặp mặt đầu tiên sau khi diễn đàn thành lập, ngay tại thành phố B hắn sống. Quý Khúc quyết định tham gia, nguyên nhân không chỉ vì bạn thuê cùng nhà là Tiểu Hoa sẽ đi, mà còn do quản trị viên đầy thần bí của diễn đàn cũng tới tham dự.
Bây giờ hắn đang chờ Tiểu Hoa đến đón mình.
Khoảng thời gian này khá là nhàm chán, Quý Khúc thoát khỏi bài đăng, tìm tòi phát hiện quản trị viên lại mới mở một bài tranh luận bỏ phiếu. Chủ đề lần trước là “luận sự lựa chọn của hai người yêu nhau khi lâm vào mối nguy to lớn”, tiêu đề đợt này rõ là dễ dàng hơn nhiều, “Được con chim, bẻ cái ná, thỏ khôn chết, nấu chó săn(1), luận một trăm cách nấu chó săn.”
(1) 飞鸟尽,良弓藏,狡兔死,走狗烹: Nghĩa đen là dùng ná bắn chim, bắn xong thì ná đã không còn tác dụng gì. Thỏ hoang đã chết, không cần săn nữa, vậy con chó đã vô dụng, không bằng nấu lên ăn luôn. Nghĩa bóng tương tự với vắt chanh bỏ vỏ, qua cầu rút ván, được chim bẻ ná được cá quên nơm. Ở đây còn có thể ám chỉ kẻ mất đi giá trị lợi dụng, đã chết hoặc đã rơi vào kết cục thảm bại hơn người khác.
Có điều Quý Khúc chẳng hứng thú mấy với nó, cái làm hắn hứng thú là quyển tiểu thuyết mạng do vị quản trị viên này viết, được đăng dài kỳ trên diễn đàn. Quý Khúc rất thích bộ “Chim cổ đỏ cùng lồng” viết từ ba năm trước, đã đọc ít nhất hơn mười lần, sắp thuộc làu làu tình tiết bên trong.
Trong lúc chờ đợi, Quý Khúc lướt qua câu chuyện đó một lượt, lại một lần nữa than thở về kết cục của hai con chim cổ đỏ trong câu chuyện —— một con chim cổ đỏ đâm mù mắt con còn lại, thậm chí còn mổ thịt con kia khi nó đã chết.
Haiz, Quý Khúc thở hắt nặng nề. Bấy giờ Tiểu Hoa gọi điện thoại tới bảo hắn có thể xuống tầng. Hắn cất di động bước về phía cổng bệnh viện.
Ba năm trước hắn gặp tai nạn giao thông, sau khi tỉnh dậy thì đầu óc trống trơn, gần như đánh mất toàn bộ ký ức, chỉ biết mình tên là Quý Khúc.
Lúc ấy hắn xuất viện tìm kiếm đơn chữa bệnh của mình mới biết điều này. Khi đó giấy chứng minh thân phận hắn đã mất trong vụ tai nạn, về sau phải làm lại bản khác.
Quý Khúc ngồi xuống ghế dài trên hành lang, cuộn tờ báo cáo nhét vào trong túi, sau đó lấy điện thoại ra lướt diễn đàn.
Giống đa số người trẻ tuổi khác, Quý Khúc cũng là người bệnh của cuộc sống hiện đại, mắc chứng lo âu nghiêm trọng khi rời xa điện thoại. Bây giờ hắn đang xem một diễn đàn nhỏ chỉ có ba trăm người, tên là Hội chứng đô thị. Phần lớn thành viên đều có bệnh tâm lý, Quý Khúc cũng có. Kể từ vụ tai nạn giao thông ấy, hắn đã trở nên sợ hãi không gian kín.
Trong lúc vô ý hắn tim được link trang web và mật mã để đăng ký. Thời điểm là vào khoảng một năm trước, khi hắn vẫn đang rất buồn bã vì mình mất trí nhớ. Hắn ấn vào một bài đăng đứng đầu trong diễn đàn, đó là một lời mời tham gia họp mặt offline, nghe nói đây là buổi gặp mặt đầu tiên sau khi diễn đàn thành lập, ngay tại thành phố B hắn sống. Quý Khúc quyết định tham gia, nguyên nhân không chỉ vì bạn thuê cùng nhà là Tiểu Hoa sẽ đi, mà còn do quản trị viên đầy thần bí của diễn đàn cũng tới tham dự.
Bây giờ hắn đang chờ Tiểu Hoa đến đón mình.
Khoảng thời gian này khá là nhàm chán, Quý Khúc thoát khỏi bài đăng, tìm tòi phát hiện quản trị viên lại mới mở một bài tranh luận bỏ phiếu. Chủ đề lần trước là “luận sự lựa chọn của hai người yêu nhau khi lâm vào mối nguy to lớn”, tiêu đề đợt này rõ là dễ dàng hơn nhiều, “Được con chim, bẻ cái ná, thỏ khôn chết, nấu chó săn(1), luận một trăm cách nấu chó săn.”
(1) 飞鸟尽,良弓藏,狡兔死,走狗烹: Nghĩa đen là dùng ná bắn chim, bắn xong thì ná đã không còn tác dụng gì. Thỏ hoang đã chết, không cần săn nữa, vậy con chó đã vô dụng, không bằng nấu lên ăn luôn. Nghĩa bóng tương tự với vắt chanh bỏ vỏ, qua cầu rút ván, được chim bẻ ná được cá quên nơm. Ở đây còn có thể ám chỉ kẻ mất đi giá trị lợi dụng, đã chết hoặc đã rơi vào kết cục thảm bại hơn người khác.
Có điều Quý Khúc chẳng hứng thú mấy với nó, cái làm hắn hứng thú là quyển tiểu thuyết mạng do vị quản trị viên này viết, được đăng dài kỳ trên diễn đàn. Quý Khúc rất thích bộ “Chim cổ đỏ cùng lồng” viết từ ba năm trước, đã đọc ít nhất hơn mười lần, sắp thuộc làu làu tình tiết bên trong.
Trong lúc chờ đợi, Quý Khúc lướt qua câu chuyện đó một lượt, lại một lần nữa than thở về kết cục của hai con chim cổ đỏ trong câu chuyện —— một con chim cổ đỏ đâm mù mắt con còn lại, thậm chí còn mổ thịt con kia khi nó đã chết.
Haiz, Quý Khúc thở hắt nặng nề. Bấy giờ Tiểu Hoa gọi điện thoại tới bảo hắn có thể xuống tầng. Hắn cất di động bước về phía cổng bệnh viện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất