Thập Niên 70, Mỹ Nhân Làm Tinh Ôm Đùi Đại Lão

Chương 20:

Trước Sau
Câu này vừa nói ra, thấy Lương Thanh Thanh đã hạ quyết tâm buông bỏ Tô Tân Xuyên, Khâu Tiểu Yến không dám nói gì thêm nữa, sợ chọc cô ấy không vui, bèn giả vờ như bừng tỉnh đại ngộ gật đầu lia lịa, nịnh nọt phụ họa: "Thanh Thanh cậu xinh đẹp như vậy, muốn tìm ai mà chẳng được? Tô tri thức kia đúng là mù mắt, chó cắn áo rách, chúng ta không thèm đâu!"

Lương Thanh Thanh khẽ gật đầu, dùng đuôi mắt liếc nhìn Khâu Tiểu Yến vài cái, thấy cô nàng không nghi ngờ gì thêm nữa, bèn âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Những lời này quả nhiên trăm lần thử trăm lần linh nghiệm, khoảng thời gian này người trong nhà, đặc biệt là Mã Tú Chi có thể nói là đã bị tẩy não bởi bộ lý luận này rồi, một mực tin tưởng rằng cô là vì bị tốc độ "nở hoa đào" của Tô Tân Xuyên làm tổn thương, cho nên mới thay đổi tính tình, trốn trong nhà không chịu ra ngoài.

Thậm chí còn sợ cô nghĩ không thông, mỗi tối đều phải qua hỏi xem cô có cần người ngủ cùng hay không.

Tuy rằng tăng thêm một chút quan tâm thái quá không cần thiết nhưng dù sao cũng coi như là qua mắt được rồi, từ nay về sau, cô và Tô Tân Xuyên chính là châu chấu trên cùng một sợi dây thừng, cũng sẽ không còn bị người bên cạnh cứ lôi ra gán ghép với nhau nữa.



Nói cách khác, từ nay về sau, cô có thể trở lại làm Lương Thanh Thanh chính cô, không cần phải thỉnh thoảng lại phải bắt chước hành vi cử chỉ của nguyên chủ nữa!

Nghĩ đến đây, Lương Thanh Thanh thở phào nhẹ nhõm, sau đó liền dồn sự chú ý lên "cuộc chiến" không xa kia.

Chỉ thấy gần ruộng đậu nành, người vây xem chen chúc ba tầng trong ba tầng ngoài, những người đứng ở hàng sau giống y như Lương Thanh Thanh đều nhón chân, rướn cổ hóng hớt, sợ bỏ lỡ khoảnh khắc đặc sắc.

Còn hai người phụ nữ bị vây quanh ở giữa thì đang túm tóc nhau, ai cũng không chịu buông tay trước, bên cạnh thì có bí thư chi bộ và đại đội trưởng vừa chạy đến, mỗi người một bên đang khuyên can, thế nhưng bởi vì nam nữ thụ thụ bất thân, nên không tiện trực tiếp ra tay kéo người ra, lúc này đang sốt ruột đi tới đi lui.

Còn chồng của Ngô Tú Lệ thì giống như con chim cút vậy, co ro ngồi xổm ở góc tường, đến lời cũng không dám nói một câu, nhìn kỹ thì thấy hai chân đang run cầm cập, đủ thấy bình thường sợ vợ đến mức nào nhưng mà loại người như vậy, vậy mà còn dám ra ngoài "thả thính" nữ tri thức, chậc chậc, phải nói là bình thường những người càng tỏ vẻ "hiền lành" thì lại càng gan lớn mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau