Quân Hôn Ngọt Ngào: Xuyên 70 Được Khốc Soái Quân Nhân Bạo Sủng
Chương 42: Bắt Đầu Làm Việc
Con gái khi bắt đầu yêu đương đều thích làm đẹp, đây cũng là chuyện dễ hiểu thôi mà.
Sau đó Lâm Thiên Nhất lại tìm một ít vải rách ra, chắp vá tạo thành một cái khăn trải bàn.
Hoàn thành mỹ mãn, cô lại đi tới bồn tắm của mình ngâm mình thỏa thích, thoải mái ra khỏi không gian đi ngủ.
…
Hôm sau đi làm, cuối cùng Lâm Thiên Nhất cũng không còn nhàm chán như trước nữa.
Sau khi làm xong công việc của mình, cô lại lấy phần tài liệu Từ công đưa cho mình hôm qua ra, bắt đầu phiên dịch.
Phần tài liệu Từ công đưa cho cô tương đối đơn giản, cũng không có nhiều từ ngữ chuyên ngành lắm, nhưng từ nào không chắc chắn cô vẫn khoanh lại.
Cô vốn định đợi sau này về nhà sẽ lật lại sách chuyên ngành trên giá ra, để tìm hiểu thêm kiến thức, như vậy có lẽ việc phiên dịch sẽ càng dễ dàng hơn.
Người trong phòng làm việc cũng biết Lâm Thiên Nhất đang nhận phiên dịch tài liệu giúp xưởng, cũng không có ai tới quấy rầy cô, nhưng ánh mắt mọi người nhìn cô đã trở nên phức tạp hơn rất nhiều, đa số đều cảm thấy bội phục Lâm Thiên Nhất.
Mọi người phát hiện, cô gái này càng lúc càng ghê gớm.
Phần tài liệu Từ công cho cô vừa đơn giản vừa ngắn, rất nhanh Lâm Thiên Nhất đã hoàn thành.
Buổi chiều trước khi tan ca, Lâm Thiên Nhất cầm tư liệu đã được phiên dịch xong xuôi tới phòng làm việc của Từ công.
“Từ công.” Khi Lâm Thiên Nhất đi vào phòng làm việc, Từ công đang viết viết gì đó.
“Thiên Nhất, cháu tới rồi à.” Từ công ngồi giữa đống sách ngẩng đầu lên.
“Từ công, cháu đã phiên dịch xong sơ bộ rồi, có một số từ không chắc chắn lắm cháu cũng khoanh lại, bác xem thử xem.”
Lâm Thiên Nhất đưa bản phiên dịch cùng với tư liệu gốc qua. Từ công nhận lấy bản phiên dịch xem thử, vừa xem vừa gật đầu.
“Không tệ không tệ, phiên dịch tốt vô cùng.”
Nói xong Từ công lại cầm bút lên, viết các từ Lâm Thiên Nhất không chắc chắn lắm ra, sau đó đưa lại cho Lâm Thiên Nhất xem.
“Vâng, cháu về sửa lại rồi lại chép ra lần nữa.” Lâm Thiên Nhất xem xong lại nói.
“Tốt lắm, tới lúc đó lại cho cháu thêm một phần tư liệu mới.”
Từ công vui vẻ vô cùng. Quả nhiên vợ chồng Lâm công đã dạy dỗ Lâm Thiên Nhất không tồi.
Lâm Thiên Nhất cầm bản dịch đi, định đợi mai đi làm chép lại xong rồi mang tới.
Cứ như vậy, cuộc sống của Lâm Thiên Nhất trở nên phong phú hẳn lên, khi đi làm cũng không còn buồn chán nữa.
Sau khi tan việc, nếu không ngồi trong nhà đọc sách thì cô sẽ vào không gian chơi đùa, ngày tháng bình thản mà thoải mái.
…
Hôm nay lại là một ngày nghỉ, một chiếc xe Jeep quân đội chậm rãi chạy vào trong đại viện gia quyến.
Rất nhiều người tò mò nhìn chiếc xe, thấy nó dừng lại trước một tòa nhà.
Chờ khi quân nhân trẻ tuổi tuấn tú bước xuống xe, không ít người nhận ra đây chính là đối tượng của Lâm Thiên Nhất.
Đối phương lại lấy một đống đồ vật từ trong cốp sau ra, xách lên tầng, gõ cửa phòng Lâm Thiên Nhất.
Sau đó Lâm Thiên Nhất lại tìm một ít vải rách ra, chắp vá tạo thành một cái khăn trải bàn.
Hoàn thành mỹ mãn, cô lại đi tới bồn tắm của mình ngâm mình thỏa thích, thoải mái ra khỏi không gian đi ngủ.
…
Hôm sau đi làm, cuối cùng Lâm Thiên Nhất cũng không còn nhàm chán như trước nữa.
Sau khi làm xong công việc của mình, cô lại lấy phần tài liệu Từ công đưa cho mình hôm qua ra, bắt đầu phiên dịch.
Phần tài liệu Từ công đưa cho cô tương đối đơn giản, cũng không có nhiều từ ngữ chuyên ngành lắm, nhưng từ nào không chắc chắn cô vẫn khoanh lại.
Cô vốn định đợi sau này về nhà sẽ lật lại sách chuyên ngành trên giá ra, để tìm hiểu thêm kiến thức, như vậy có lẽ việc phiên dịch sẽ càng dễ dàng hơn.
Người trong phòng làm việc cũng biết Lâm Thiên Nhất đang nhận phiên dịch tài liệu giúp xưởng, cũng không có ai tới quấy rầy cô, nhưng ánh mắt mọi người nhìn cô đã trở nên phức tạp hơn rất nhiều, đa số đều cảm thấy bội phục Lâm Thiên Nhất.
Mọi người phát hiện, cô gái này càng lúc càng ghê gớm.
Phần tài liệu Từ công cho cô vừa đơn giản vừa ngắn, rất nhanh Lâm Thiên Nhất đã hoàn thành.
Buổi chiều trước khi tan ca, Lâm Thiên Nhất cầm tư liệu đã được phiên dịch xong xuôi tới phòng làm việc của Từ công.
“Từ công.” Khi Lâm Thiên Nhất đi vào phòng làm việc, Từ công đang viết viết gì đó.
“Thiên Nhất, cháu tới rồi à.” Từ công ngồi giữa đống sách ngẩng đầu lên.
“Từ công, cháu đã phiên dịch xong sơ bộ rồi, có một số từ không chắc chắn lắm cháu cũng khoanh lại, bác xem thử xem.”
Lâm Thiên Nhất đưa bản phiên dịch cùng với tư liệu gốc qua. Từ công nhận lấy bản phiên dịch xem thử, vừa xem vừa gật đầu.
“Không tệ không tệ, phiên dịch tốt vô cùng.”
Nói xong Từ công lại cầm bút lên, viết các từ Lâm Thiên Nhất không chắc chắn lắm ra, sau đó đưa lại cho Lâm Thiên Nhất xem.
“Vâng, cháu về sửa lại rồi lại chép ra lần nữa.” Lâm Thiên Nhất xem xong lại nói.
“Tốt lắm, tới lúc đó lại cho cháu thêm một phần tư liệu mới.”
Từ công vui vẻ vô cùng. Quả nhiên vợ chồng Lâm công đã dạy dỗ Lâm Thiên Nhất không tồi.
Lâm Thiên Nhất cầm bản dịch đi, định đợi mai đi làm chép lại xong rồi mang tới.
Cứ như vậy, cuộc sống của Lâm Thiên Nhất trở nên phong phú hẳn lên, khi đi làm cũng không còn buồn chán nữa.
Sau khi tan việc, nếu không ngồi trong nhà đọc sách thì cô sẽ vào không gian chơi đùa, ngày tháng bình thản mà thoải mái.
…
Hôm nay lại là một ngày nghỉ, một chiếc xe Jeep quân đội chậm rãi chạy vào trong đại viện gia quyến.
Rất nhiều người tò mò nhìn chiếc xe, thấy nó dừng lại trước một tòa nhà.
Chờ khi quân nhân trẻ tuổi tuấn tú bước xuống xe, không ít người nhận ra đây chính là đối tượng của Lâm Thiên Nhất.
Đối phương lại lấy một đống đồ vật từ trong cốp sau ra, xách lên tầng, gõ cửa phòng Lâm Thiên Nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất