Quân Hôn Ngọt Ngào: Xuyên 70 Được Khốc Soái Quân Nhân Bạo Sủng
Chương 44: Đối Tượng Lại Tới (2)
Dưa hấu cũng bị anh cắt ra, gọt vỏ cẩn thận rồi cắt thành từng miếng nhỏ, sau đó bưng tới bàn trà trước mặt cô, cẩn thận cắm cây tăm vào đưa tới, phục vụ cứ phải gọi là chu đáo.
Ai ya, Lâm Thiên Nhất thật sự rất hài lòng. Bản thân cũng may mắn thật, anh chàng đẹp trai này quá chất lượng đi.
Mạnh Tuyển Xuyên nhìn Lâm Thiên Nhất cứ cười tủm tỉm, cũng không nhịn được cong khóe môi lên. Cô bé này cười vui vẻ như vậy, cũng không biết trong đầu đang nghĩ tới cái gì.
“Ăn thử xem có ngọt không.” Mạnh Tuyển Xuyên lấy một miếng dưa hấu đưa tới cho cô.
“Ừm, rất ngọt.” Lâm Thiên Nhất nếm thử một miếng, thật sự không tồi, vừa ngọt vừa mọng nước.
“Anh đã viết báo cáo xong rồi.” Mạnh Tuyển Xuyên lập tức báo cáo tình hình cho cô hay.
“Vâng.”
Mặt Lâm Thiên Nhất lặng lẽ đỏ lên, luôn cảm thấy cảm giác xấu hổ này tới hơi trễ… Ha ha, không phải nó lên tới từ lúc bản thân kéo anh chàng đẹp trai này lại, tự đề cử mình trên đường ư?
Mạnh Tuyển Xuyên nhìn gương mặt Lâm Thiên Nhất dần đỏ ửng lên, chẳng hiểu sao trong lòng lại thấy vui vẻ, khóe miệng cũng cong lên cao cao.
“Một thời gian nữa, người nhà anh sẽ tới cầu hôn.” Mạnh Tuyển Xuyên nâng bát trà lên uống một hớp.
“Gì?” Lâm Thiên Nhất ngây người.
A, Lâm đại tiểu thư chỉ mới nghĩ tới việc kéo một anh đẹp trai tới giải quyết vấn đề, còn chưa nghĩ tới nhiều vấn đề thực tế như vậy a a aaaaa.
Thật ra cô cũng từng nghĩ tới rồi, chỉ có điều cô cảm thấy nhà bọn họ ở tận thủ đô, xa như vậy, hẳn sẽ không tới đây.
Hơn nữa chẳng phải Mạnh Tuyển Xuyên nói anh có thể tự quyết định chuyện của mình ư?
Cô còn tưởng rằng hai người xem mắt xong, viết báo cáo, đăng ký kết hôn, thế là hết chuyện.
Trong trí nhớ của nguyên chủ, trong xưởng cũng có một số người trẻ tuổi kết hôn như vậy, thậm chí trong xưởng còn tổ chức nghi lễ đơn giản cho.
Chủ yếu là do Lâm Thiên Nhất chưa từng yêu đương, cũng chưa từng tính chuyện kết hôn, không hiểu nhiều. Trước đây cô vẫn cho rằng yêu và kết hôn chỉ là chuyện của hai người.
Ai, thật không nghĩ tới, soái ca có gia thế hiển hách như vậy, đoán chừng việc kết hôn cũng sẽ không làm qua loa.
Hỏng rồi, cô vợ xấu sắp phải gặp mặt cha mẹ chồng!
“Yên tâm, em không phải cô vợ xấu.” Trong giọng nói của Mạnh Tuyển Xuyên không nén được ý cười.
A? Sao tên này đoán được cô đang suy nghĩ gì?
Lâm Thiên Nhất không phát hiện, mới nãy bản thân đã vô thức nói câu kia ra khỏi miệng.
Được rồi, gặp thì gặp đi, bình tĩnh, bình tĩnh.
“Khi nào gặp vậy?”
Lâm Thiên Nhất lại nghĩ tới, chuyện gì đến rồi sẽ phải đến, cứ theo trình tự là được rồi, nên làm gì thì cứ làm như vậy.
“Trong nhà còn phải chuẩn bị một chút, anh sẽ nói trước cho em biết sau.” Mạnh Tuyển Xuyên nói.
“Được rồi.” Vậy tạm thời không cần nghĩ nhiều, đợi tới lúc đó rồi lại nói.
“Có muốn ra ngoài đi dạo không?” Mạnh Tuyển Xuyên nhìn Lâm Thiên Nhất.
“Vậy thì đi dạo đi.” Lâm Thiên Nhất nhìn ra ngoài cửa sổ, ấm áp xán lạn, thời tiết rất đẹp.
Ai ya, Lâm Thiên Nhất thật sự rất hài lòng. Bản thân cũng may mắn thật, anh chàng đẹp trai này quá chất lượng đi.
Mạnh Tuyển Xuyên nhìn Lâm Thiên Nhất cứ cười tủm tỉm, cũng không nhịn được cong khóe môi lên. Cô bé này cười vui vẻ như vậy, cũng không biết trong đầu đang nghĩ tới cái gì.
“Ăn thử xem có ngọt không.” Mạnh Tuyển Xuyên lấy một miếng dưa hấu đưa tới cho cô.
“Ừm, rất ngọt.” Lâm Thiên Nhất nếm thử một miếng, thật sự không tồi, vừa ngọt vừa mọng nước.
“Anh đã viết báo cáo xong rồi.” Mạnh Tuyển Xuyên lập tức báo cáo tình hình cho cô hay.
“Vâng.”
Mặt Lâm Thiên Nhất lặng lẽ đỏ lên, luôn cảm thấy cảm giác xấu hổ này tới hơi trễ… Ha ha, không phải nó lên tới từ lúc bản thân kéo anh chàng đẹp trai này lại, tự đề cử mình trên đường ư?
Mạnh Tuyển Xuyên nhìn gương mặt Lâm Thiên Nhất dần đỏ ửng lên, chẳng hiểu sao trong lòng lại thấy vui vẻ, khóe miệng cũng cong lên cao cao.
“Một thời gian nữa, người nhà anh sẽ tới cầu hôn.” Mạnh Tuyển Xuyên nâng bát trà lên uống một hớp.
“Gì?” Lâm Thiên Nhất ngây người.
A, Lâm đại tiểu thư chỉ mới nghĩ tới việc kéo một anh đẹp trai tới giải quyết vấn đề, còn chưa nghĩ tới nhiều vấn đề thực tế như vậy a a aaaaa.
Thật ra cô cũng từng nghĩ tới rồi, chỉ có điều cô cảm thấy nhà bọn họ ở tận thủ đô, xa như vậy, hẳn sẽ không tới đây.
Hơn nữa chẳng phải Mạnh Tuyển Xuyên nói anh có thể tự quyết định chuyện của mình ư?
Cô còn tưởng rằng hai người xem mắt xong, viết báo cáo, đăng ký kết hôn, thế là hết chuyện.
Trong trí nhớ của nguyên chủ, trong xưởng cũng có một số người trẻ tuổi kết hôn như vậy, thậm chí trong xưởng còn tổ chức nghi lễ đơn giản cho.
Chủ yếu là do Lâm Thiên Nhất chưa từng yêu đương, cũng chưa từng tính chuyện kết hôn, không hiểu nhiều. Trước đây cô vẫn cho rằng yêu và kết hôn chỉ là chuyện của hai người.
Ai, thật không nghĩ tới, soái ca có gia thế hiển hách như vậy, đoán chừng việc kết hôn cũng sẽ không làm qua loa.
Hỏng rồi, cô vợ xấu sắp phải gặp mặt cha mẹ chồng!
“Yên tâm, em không phải cô vợ xấu.” Trong giọng nói của Mạnh Tuyển Xuyên không nén được ý cười.
A? Sao tên này đoán được cô đang suy nghĩ gì?
Lâm Thiên Nhất không phát hiện, mới nãy bản thân đã vô thức nói câu kia ra khỏi miệng.
Được rồi, gặp thì gặp đi, bình tĩnh, bình tĩnh.
“Khi nào gặp vậy?”
Lâm Thiên Nhất lại nghĩ tới, chuyện gì đến rồi sẽ phải đến, cứ theo trình tự là được rồi, nên làm gì thì cứ làm như vậy.
“Trong nhà còn phải chuẩn bị một chút, anh sẽ nói trước cho em biết sau.” Mạnh Tuyển Xuyên nói.
“Được rồi.” Vậy tạm thời không cần nghĩ nhiều, đợi tới lúc đó rồi lại nói.
“Có muốn ra ngoài đi dạo không?” Mạnh Tuyển Xuyên nhìn Lâm Thiên Nhất.
“Vậy thì đi dạo đi.” Lâm Thiên Nhất nhìn ra ngoài cửa sổ, ấm áp xán lạn, thời tiết rất đẹp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất