Y Phi Kinh Thế – Mị Vương Sủng Thê – Quỷ Y Hoàn Khố Phi

Chương 20: Điều Tra Của Đế Bắc Thần

Trước Sau
Trong khoảng thời gian ngắn, tuy rằng tất cả mọi người đều đứng ở trước Thần Y Phường, nhưng cũng không có ai đi vào.

Bọn họ đều đang chờ đợi người thứ nhất trở thành con cua xuất hiện, chỉ có điều người này lâu lắm rồi cũng chưa xuất hiện.

Cảnh trước mắt này vẫn không khiến Bách Lý Hồng Trang ngạc nhiên. Trên thực tế, khi nàng chuẩn bị mở cửa Thần Y Phường cũng đã dự đoán kết quả như vậy.

Quý Văn Bân đã quay về Vạn Dược Phường ngay sau khi Thần Y Phường khai trương thành công, chưởng quầy như hắn ta luôn phải chú ý chăm lo cho công việc của mình.

“Ba người bệnh đầu tiên sẽ được khám bệnh miễn phí, sao không có ai vào?”

Bên trong đám người, một nam tử vừa tới trước cửa Thần Y Phường, khi nhìn thấy tất cả mọi người đều dừng bước mà không ai di chuyển, không khỏi tò mò hỏi.

“Y sư này chính là một tiểu cô nương hơn mười tuổi, lại không có trưởng bối ngồi khám, ai dám để nàng ta chẩn trị? Nếu như xảy ra vấn đề gì chẳng phải là rất xui xẻo hay sao?”

"Hầy, chỉ sợ là tiểu thư nhà nào đó có tiền nên làm trò khôi hài, vẫn nên đi thôi!”

Mọi người bắt đầu lắc đầu, khách vốn vây đầy Thần Y Phường dần dần tản ra, chung quy vẫn không có người nguyện ý trình diễn trò khôi hài với một tiểu cô nương.

Nhìn cảnh này, Bách Lý Hồng Trang vẫn thờ ơ như cũ, mục đích nàng mở y quán lần này chính là đặt ở trên những người quan to quyền quý, chỉ có những người này mới có thể có đủ khả năng trả giá thù lao cho nàng.

Nàng không có quá nhiều thời giờ tới đây hành nghề y tế thế giúp người, mở ra y quán cùng lắm là vì muốn lót đường tu luyện cho chính mình. Bá tánh tầm thường tới hay không, nàng cũng không để ý lắm.

Tuy nhiên, bên trong đám người có một bóng hình liếc mắt nhìn Bách Lý Hồng Trang thật sâu một cái, sau khi xác nhận thân phận Bách Lý Hồng Trang thì nhanh chóng rời đi.

Thần vương phủ.

“Ngươi nói Bách Lý Hồng Trang mở một gian Thần Y Phường?” Trên khuôn mặt tuấn mỹ vô song tràn ngập sự hứng thú, Đế Bắc Thần thưởng thức nhẫn Ban Chỉ trong tay và nhìn Hắc Mộc phía trước.



Hắc Mộc nghiêm túc gật đầu: "Đúng vậy, chỉ có điều tuổi của Bách Lý cô nương không có sức thuyết phục, cho nên không có bất cứ người nào vào khám bệnh.”

Thần thái của Đế Bắc Thần rất thanh thản, không hề có sự ngạc nhiên đối với chuyện này: "Bách Lý Hồng Trang phản ứng như thế nào?”

“Rất thờ ơ.” Hắc Mộc chớp mắt suy tư một cái, lại đánh giá Đế Bắc Thần trước mắt: "Giống như biểu cảm hiện tại của thiếu chủ như vậy.”

Đôi mắt thâm sâu như biển rộng loé lên ánh sáng màu xanh tím, Đế Bắc Thần dừng lại một chút: "Bách Lý Hồng Trang này thật ra rất khác với người trong quá khứ, ngươi đã tra ra được những năm gần đây nàng có gặp gỡ ai không?”

“Căn cứ vào thông tin ta tra được, những thay đổi của Bách Lý Hồng Trang là bắt đầu từ sau khi tự sát không thành, giống như đã thay đổi thành một người khác.” Hắc Mộc nghi ngờ nói.

“Nếu như không phải là thay đổi thành một người khác, đó chính là vì nàng vẫn luôn che giấu.” Đôi mắt Đế Bắc Thần híp lại: "Chẳng lẽ nàng che giấu tất cả là vì muốn hủy bỏ hôn ước với Hiên Viên Hoàn?”

Thay đổi một người, ý tưởng này chỉ tồn tại trên mặt lý thuyết, trên thực tế khả năng xảy ra là quá thấp. Do đó chỉ còn lại một khả năng là tự giấu mình.

Cho đến sau khi Bách Lý Hồng Trang bị từ hôn mới đột nhiên thay đổi, ngoại trừ lý do này ra, thực sự không có lý do khác.

Hắc Mộc rất ngạc nhiên, Hiên Viên Hoàn từ trước tới nay luôn bất mãn với hôn sự này, chẳng lẽ Bách Lý cô nương cũng ghét bỏ hôn ước này?

“Hắc Mộc, hãy theo ta đi tới Thần Y Phường một chuyến.” Đế Bắc Thần mỉm cười: "Ta cũng nên đi xem nương tử của ta thế nào.”

Vốn Hắc Mộc đang ngạc nhiên, sau khi nghe Đế Bắc Thần nói ra lời này thì càng là trừng lớn hai mắt, định tát mình một cái để xác minh tính chân thật, lời nói như thế mà thiếu chủ cũng có thể nói ra sao?



“Chủ nhân, vẫn chưa có người bệnh nào tới.” Tiểu Hắc ngồi ở trên bàn, một đôi mắt to tròn tràn đầy đau khổ.

Nó còn đang ngóng trông Thần Y Phường kinh doanh nở rộ, nó có thể đi theo chủ nhân và có thịt ăn, hiện tại chỉ sợ ngay cả chủ nhân mình cũng sẽ bị chết đói mất thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau