[Hp Đồng Nhân – Snarry] Huyết Thống Chiến Tranh
Chương 28: Tom 16 Tuổi
EDITOR: PARK HOONWOO
BETA: PARK HOONWOO
- o0o-
"Cái gì?" Harry một bên đề phòng Voldemort một bên lớn tiếng hỏi.
"Linh hồn! Linh hồn của vũ xà chỉ có một nửa!" Linh hồn của Voldemort không được đầy đủ Moni biết, nhưng linh hồn của vũ xà cũng đồng dạng chỉ có một nửa. "Tớ nghĩ vũ xà mãi đến khi cậu giết Voldemort mới chiếm thân thể là vì linh hồn không đầy đủ!"
"Chẳng lẽ trách tớ làm thịt Voldemort hay sao! Ai biết hắn ta rảnh rỗi đến đau trứng không chỉ cắt lát linh hồn mình mà còn đính luôn linh hồn người khác lên người mình!" Voldemort trước mắt gần như mất khống chế, Harry cẩn thận lui về sau một bước nhỏ giọng cắn răng.
Linh hồn của vũ xà vẫn nhắm hai mắt như cũ, rơi vào trạng thái ngủ say, Voldemort mặt mày dữ tợn gào rống: "Vũ xà! Ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!" Đột nhiên, Voldemort an tĩnh lạ, cảm giác mang đến cho người khác không giống lúc nãy nữa.
"Thời gian không nhiều lắm, ta là Tom Riddle, Voldemort mười sáu tuổi." Voldemort ngẩng đầu, mắt thẳng tắp nhìn Harry "Linh hồn vũ xà tạm thời ngủ say, nó không nghe được mấy cái này, tìm sổ nhật ký, hợp tác với nó, ta mười sáu tuổi sẽ nói cho các ngươi biết thứ mà các ngươi tìm kiếm, cùng với ta sẽ làm tất cả mọi thứ theo đúng diễn biến."
Tom Riddle nói xong, Voldemort lại khôi phục vẻ mặt dữ tợn, mà linh hồn vũ xà cũng lần nữa hóa thành sương đen một lần nữa vây quanh Voldemort.
Harry mở to hai mắt nhìn, dùng thân kiến kéo mấy người Moni ra ngoài, quăng một ngọn lửa của Griffin ra làm cho Quirrel trông có vẻ giống bị bỏng, làm xong Voldemort cũng đã khôi phục thần trí.
Lấy một loại tâm thái phức tạp nhìn Voldemort ver linh hồn xuyên qua cơ thể mình, đầu choáng váng, sau đó trước khi ngất xỉu nhìn thấy Voldemort bay khỏi Hogwarts.
Hình như mình đã quên chuyện gì? Harry trước khi ngất xỉu nghĩ.
Khi tỉnh lại đã ở trong bệnh thất, Dumbledore đang đứng bên mép giường nói chuyện với phu nhân Pomfrey.
"Harry, con tỉnh." Phu nhân Pomfrey rót một ly nước đặt trên đầu giường, sau đó đi ngoài đóng cửa phòng lại.
"Hiệu trưởng, Voldemort.............." Harry bất đắc dĩ diễn kịch: Y rốt cuộc cũng đã nhớ mình quên cái gì. Không có chiến đấu đêm khuya, không có Nicolas, y làm quái nào biết Voldemort!
"Không cần lo lắng, đứa nhỏ." Dumbledore cũng giống như không để ý đến vấn đề này. "Voldemort đã rời đi."
"Nhưng mà, hắn ta không phải chết rồi sao?" Lưng Harry túa mồ hôi lạnh, hỏi giống như trong trí nhớ của mình.
"Không, đứa nhỏ. Hắn chỉ biến mất, không phải chết." Dumbledore xoa xoa mắt kính "Bất quá ta có vài thứ cần phải hỏi..........."
"Ngài nói." Tới, Harry hít một hơi.
"Tại sao mấy đứa lại đánh trò Malfoy bất tỉnh?" Dumbledore nghiêm túc hỏi.
"Ha........................ A a, cái kia, bởi vì................" Ta khi nào đánh cậu ta bất tỉnh?
"Harry, ta biết quan hệ của trò và trò Malfoy không tốt, nhưng con không thể vì sợ hãi đồng học mật báo mà đánh đến bất tỉnh được. Trò Malfoy đến bây giờ vẫn chưa có tỉnh lại, bởi vì điểm này, cũng bởi vì cho ngài Malfoy một cái công đạo, ta không thể nào không trừ Gryffindor năm điểm." Dumbledore nhìn cái giường kế bên, sửa sửa áo choàng xoay người rời đi "Bất quá biểu hiện anh dũng của trò, ta cũng sẽ khen thưởng."
Sau khi nghe tiếng đóng cửa của Dumbledore, Harry liền xốc chăn lên, phóng thẳng đến giường bên cạnh, Draco đã tỉnh lại, dựa đầu vào giường, mặt mũi đen thui.
"Draco? Cậu làm sao................" Câu kế tiếp vì mặt Draco càng ngày càng đen mà nhỏ xuống.
- ----- Voldemort bay đi rồi -------
"Chúng ta cũng nói là mình đã từng tới sao? Moni có chút ngốc nhìn Harry té xỉu trên mặt đất ---- y vừa mới ngã vào Quirrell.
"Ừm, thay đổi một chút chắc không sao đâu." Ron nhún nhún vai.
"Nhưng mà, cho dù là thế, Lông Trắng thân là Slytherin xuất hiện ở chỗ này cũng không quá thích hợp đi?" Nghe được Moni nói vậy, Ron lén lút nhìn Draco phía sau mình, bắt đầu nhích nhích.
"Không cần lo lắng cho tớ." Draco nhướng mày, từ túi không gian lấy áo choàng tàng hình xài một lần ra "Mấu chốt là phải làm sao xử lý cái Ravenclaw này, đừng quên, cậu ta cùng với mấy cậu 'không thân'."
"Cậu ngốc cùng bọn họ là được." Tùy tay ném một vật phẩm luyện kim nện thẳng vào đầu Draco, bỏ qua Moni trợn trắng há hốc mồm nhặt áo choàng tàng hình lên "Làm một Gryffindor chính tông, đây chính là phương thức xử lý tốt nhất dành cho Slytherin đã từng có hành vi mật báo."
- ----- Đánh bất tỉnh ------
"Cho nên khi Dumbledore đến, Ron khoác áo choàng tàng hình, mà cậu lại nói bị tớ mà Moni đánh bất tỉnh!" Đột nhiên cả thấy Ron sau khi thức tỉnh huyết thống còn âm hiểm hơn cả Draco.
"A, tớ sẽ không tha cho cái thứ hải sản lông đỏ kia." Draco nghiến răng nghiến lợi vuốt vuốt cái ót "Làm một tinh linh, biện pháp giải quyết tốt nhất đối với cái loại hải sản này chính là lột da rút vảy sau đó xách đi hầm bơ."
Harry yên lặng bò về giường ngủ của mình, y hiện tại cảm thấy Draco cũng không quá bình thường.
HẾT CHƯƠNG 28
BETA: PARK HOONWOO
- o0o-
"Cái gì?" Harry một bên đề phòng Voldemort một bên lớn tiếng hỏi.
"Linh hồn! Linh hồn của vũ xà chỉ có một nửa!" Linh hồn của Voldemort không được đầy đủ Moni biết, nhưng linh hồn của vũ xà cũng đồng dạng chỉ có một nửa. "Tớ nghĩ vũ xà mãi đến khi cậu giết Voldemort mới chiếm thân thể là vì linh hồn không đầy đủ!"
"Chẳng lẽ trách tớ làm thịt Voldemort hay sao! Ai biết hắn ta rảnh rỗi đến đau trứng không chỉ cắt lát linh hồn mình mà còn đính luôn linh hồn người khác lên người mình!" Voldemort trước mắt gần như mất khống chế, Harry cẩn thận lui về sau một bước nhỏ giọng cắn răng.
Linh hồn của vũ xà vẫn nhắm hai mắt như cũ, rơi vào trạng thái ngủ say, Voldemort mặt mày dữ tợn gào rống: "Vũ xà! Ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!" Đột nhiên, Voldemort an tĩnh lạ, cảm giác mang đến cho người khác không giống lúc nãy nữa.
"Thời gian không nhiều lắm, ta là Tom Riddle, Voldemort mười sáu tuổi." Voldemort ngẩng đầu, mắt thẳng tắp nhìn Harry "Linh hồn vũ xà tạm thời ngủ say, nó không nghe được mấy cái này, tìm sổ nhật ký, hợp tác với nó, ta mười sáu tuổi sẽ nói cho các ngươi biết thứ mà các ngươi tìm kiếm, cùng với ta sẽ làm tất cả mọi thứ theo đúng diễn biến."
Tom Riddle nói xong, Voldemort lại khôi phục vẻ mặt dữ tợn, mà linh hồn vũ xà cũng lần nữa hóa thành sương đen một lần nữa vây quanh Voldemort.
Harry mở to hai mắt nhìn, dùng thân kiến kéo mấy người Moni ra ngoài, quăng một ngọn lửa của Griffin ra làm cho Quirrel trông có vẻ giống bị bỏng, làm xong Voldemort cũng đã khôi phục thần trí.
Lấy một loại tâm thái phức tạp nhìn Voldemort ver linh hồn xuyên qua cơ thể mình, đầu choáng váng, sau đó trước khi ngất xỉu nhìn thấy Voldemort bay khỏi Hogwarts.
Hình như mình đã quên chuyện gì? Harry trước khi ngất xỉu nghĩ.
Khi tỉnh lại đã ở trong bệnh thất, Dumbledore đang đứng bên mép giường nói chuyện với phu nhân Pomfrey.
"Harry, con tỉnh." Phu nhân Pomfrey rót một ly nước đặt trên đầu giường, sau đó đi ngoài đóng cửa phòng lại.
"Hiệu trưởng, Voldemort.............." Harry bất đắc dĩ diễn kịch: Y rốt cuộc cũng đã nhớ mình quên cái gì. Không có chiến đấu đêm khuya, không có Nicolas, y làm quái nào biết Voldemort!
"Không cần lo lắng, đứa nhỏ." Dumbledore cũng giống như không để ý đến vấn đề này. "Voldemort đã rời đi."
"Nhưng mà, hắn ta không phải chết rồi sao?" Lưng Harry túa mồ hôi lạnh, hỏi giống như trong trí nhớ của mình.
"Không, đứa nhỏ. Hắn chỉ biến mất, không phải chết." Dumbledore xoa xoa mắt kính "Bất quá ta có vài thứ cần phải hỏi..........."
"Ngài nói." Tới, Harry hít một hơi.
"Tại sao mấy đứa lại đánh trò Malfoy bất tỉnh?" Dumbledore nghiêm túc hỏi.
"Ha........................ A a, cái kia, bởi vì................" Ta khi nào đánh cậu ta bất tỉnh?
"Harry, ta biết quan hệ của trò và trò Malfoy không tốt, nhưng con không thể vì sợ hãi đồng học mật báo mà đánh đến bất tỉnh được. Trò Malfoy đến bây giờ vẫn chưa có tỉnh lại, bởi vì điểm này, cũng bởi vì cho ngài Malfoy một cái công đạo, ta không thể nào không trừ Gryffindor năm điểm." Dumbledore nhìn cái giường kế bên, sửa sửa áo choàng xoay người rời đi "Bất quá biểu hiện anh dũng của trò, ta cũng sẽ khen thưởng."
Sau khi nghe tiếng đóng cửa của Dumbledore, Harry liền xốc chăn lên, phóng thẳng đến giường bên cạnh, Draco đã tỉnh lại, dựa đầu vào giường, mặt mũi đen thui.
"Draco? Cậu làm sao................" Câu kế tiếp vì mặt Draco càng ngày càng đen mà nhỏ xuống.
- ----- Voldemort bay đi rồi -------
"Chúng ta cũng nói là mình đã từng tới sao? Moni có chút ngốc nhìn Harry té xỉu trên mặt đất ---- y vừa mới ngã vào Quirrell.
"Ừm, thay đổi một chút chắc không sao đâu." Ron nhún nhún vai.
"Nhưng mà, cho dù là thế, Lông Trắng thân là Slytherin xuất hiện ở chỗ này cũng không quá thích hợp đi?" Nghe được Moni nói vậy, Ron lén lút nhìn Draco phía sau mình, bắt đầu nhích nhích.
"Không cần lo lắng cho tớ." Draco nhướng mày, từ túi không gian lấy áo choàng tàng hình xài một lần ra "Mấu chốt là phải làm sao xử lý cái Ravenclaw này, đừng quên, cậu ta cùng với mấy cậu 'không thân'."
"Cậu ngốc cùng bọn họ là được." Tùy tay ném một vật phẩm luyện kim nện thẳng vào đầu Draco, bỏ qua Moni trợn trắng há hốc mồm nhặt áo choàng tàng hình lên "Làm một Gryffindor chính tông, đây chính là phương thức xử lý tốt nhất dành cho Slytherin đã từng có hành vi mật báo."
- ----- Đánh bất tỉnh ------
"Cho nên khi Dumbledore đến, Ron khoác áo choàng tàng hình, mà cậu lại nói bị tớ mà Moni đánh bất tỉnh!" Đột nhiên cả thấy Ron sau khi thức tỉnh huyết thống còn âm hiểm hơn cả Draco.
"A, tớ sẽ không tha cho cái thứ hải sản lông đỏ kia." Draco nghiến răng nghiến lợi vuốt vuốt cái ót "Làm một tinh linh, biện pháp giải quyết tốt nhất đối với cái loại hải sản này chính là lột da rút vảy sau đó xách đi hầm bơ."
Harry yên lặng bò về giường ngủ của mình, y hiện tại cảm thấy Draco cũng không quá bình thường.
HẾT CHƯƠNG 28
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất