Chương 25: Tin Mật
Chỉ vài ngày ở trên thuyền, chuyện Vĩnh Ninh Bá phủ cậy thế ức hiếp người đồn ngày càng nghiêm trọng, lại có người thêm mắm thêm muối, để cái gọi là “tin mật” này càng kích thích hơn.
Đợi đến khi đến Biện Kinh, mặc dù ước chừng cũng không xa lắm, nhưng cũng khiến Tô gia càng đáng ghét hơn.
Chuyện Tô Minh Hàng trộm của hồi môn của thê tử cũng thôi, lần này lại tính toán trộm của hồi môn của thê tử, ngay cả cốt nhục trong bụng thê tử cũng không tha, muốn hại chết tôn nữ của Tạ lão thái gia, âm mưu cướp đoạt của hồi môn của Tạ gia.
Tôn nữ của Tạ lão suýt chút nữa mất mạng, được trung bộc bảo vệ quay về Vĩnh Gia!
Tạ lão có ý muốn để tôn nữ hòa ly, ai biết được Vĩnh Ninh Bá lại đuổi đến Vĩnh Gia, ỷ vào việc nữ nhi Tô phủ hiện giờ là sủng phi của Đại Hoàng Tử, dựa vào Đại Hoàng Tử, kiến quyết không chịu hòa ly.
Còn nói, nếu Tạ gia muốn tôn nữ nhà mình được sống thoải mái, phải đưa thêm của hồi môn, nếu không lần sau Tạ lão nhìn thấy sẽ là thi thể của tôn nữ.
Tạ lão một đời học giả, chưa từng gặp ai vô sỉ như vậy, lúc đó tức đến nôn ra máu!
Học giả đương thời, có sự cao ngạo của văn nhân, trước giờ chưa từng sợ hãi cường quyền, cho dù thân thể ốm yếu cũng nhất quyết phải đi đòi công đạo cho tôn nữ.
Không ít văn nhân nghe xong liền tức giận, chỉ là tặng một tiểu thiếp cho Đại Hoàng Tử lại dám tùy tiện như thế, lại dám bắt nạt sỉ nhục văn nhân!
Tạ Vân Tiêu đang học ở Quốc Tử Giám nhận được tin tổ phụ vào kinh, vội vã trở về.
Sau khi vào Tạ phủ liền bị Ngụy quản sự chặn ở cửa viện của Tạ lão thái gia.
“Tam Lang thứ lỗi, lão thái gia đang nói chuyện với Đại gia và Nhị gia, Tam Lang đợi một lát.” Ngụy quản sự nhẹ nhàng cười nói.
“Được, vậy ta đợi ở đây.” Tạ Vân Tiêu nói với Ngụy quản sự, nhìn thấy Nguyên Bảo đang đứng bên cạnh.
Nguyên Bảo vội hành lễ: “Tam công tử…”
Tạ Vân Tiêu không thèm để Nguyên Bảo vào mắt, kéo áo choàng lại đứng đợi một bên.
Tên tiểu tư này hình như là người của Lục Lang, không lẽ Lục Lang cũng ở trong phòng?
Tạ Vân Tiêu cau mày, nhìn những người hầu đang thắp đèn lồng ở hành lang phía xa, cẩn thận suy nghĩ về những tin đồn nghe thấy lúc quay về…
Nghe nói hôm nay Tô Minh Hàng mang theo hậu lễ đến nhà lại bị cự tuyệt ngoài cửa, ở ngoài cửa đợi mấy canh giờ, tổ phụ đều không gặp.
Sau khi hắn quay về, lại thấy toàn bộ cửa Tạ gia đều đóng.
Tạ Vân Tiêu đoán bên trong chắn chắn có điều kỳ lạ, nhưng không biết kỳ lạ chỗ nào.
Đúng ra mà nói, hiện nay Đại bá đang tranh vị trí Lễ Bộ Thượng Thư, Tô gia lại nương nhờ Đại Hoàng Tử, cho dù tổ phụ thật sự yêu thương trưởng tỷ, muốn trưởng tỷ hòa ly, cũng nên chờ đến khi vị trí Lễ Bộ Thượng Thư được định mới đúng.
Tại sao lúc này lại vội vã đến Biện Kinh.
…
Phòng chính, đèn sáng trưng.
Tạ lão thái gia đột ngột đến Biện Kinh, Tạ Đại gia trở tay không kịp, đang ngồi ngay dưới Tạ lão thái gia.
Sau khi nghe Tạ lão thái gia giải thích toàn bộ sự việc, Tạ Đại gia vô cùng kinh ngạc nhướng mày, nhìn Tạ Vân Sơ trầm tĩnh.
Chỉ mới nửa canh giờ trước, lúc Tạ Đại gia bước vào phòng chính còn không thèm nhìn Tạ Vân Sơ, lệnh cho nàng ra ngoài chờ!
Không ngờ rằng, người vạch ra kế hoạch tính toán cả lòng người…
Đợi đến khi đến Biện Kinh, mặc dù ước chừng cũng không xa lắm, nhưng cũng khiến Tô gia càng đáng ghét hơn.
Chuyện Tô Minh Hàng trộm của hồi môn của thê tử cũng thôi, lần này lại tính toán trộm của hồi môn của thê tử, ngay cả cốt nhục trong bụng thê tử cũng không tha, muốn hại chết tôn nữ của Tạ lão thái gia, âm mưu cướp đoạt của hồi môn của Tạ gia.
Tôn nữ của Tạ lão suýt chút nữa mất mạng, được trung bộc bảo vệ quay về Vĩnh Gia!
Tạ lão có ý muốn để tôn nữ hòa ly, ai biết được Vĩnh Ninh Bá lại đuổi đến Vĩnh Gia, ỷ vào việc nữ nhi Tô phủ hiện giờ là sủng phi của Đại Hoàng Tử, dựa vào Đại Hoàng Tử, kiến quyết không chịu hòa ly.
Còn nói, nếu Tạ gia muốn tôn nữ nhà mình được sống thoải mái, phải đưa thêm của hồi môn, nếu không lần sau Tạ lão nhìn thấy sẽ là thi thể của tôn nữ.
Tạ lão một đời học giả, chưa từng gặp ai vô sỉ như vậy, lúc đó tức đến nôn ra máu!
Học giả đương thời, có sự cao ngạo của văn nhân, trước giờ chưa từng sợ hãi cường quyền, cho dù thân thể ốm yếu cũng nhất quyết phải đi đòi công đạo cho tôn nữ.
Không ít văn nhân nghe xong liền tức giận, chỉ là tặng một tiểu thiếp cho Đại Hoàng Tử lại dám tùy tiện như thế, lại dám bắt nạt sỉ nhục văn nhân!
Tạ Vân Tiêu đang học ở Quốc Tử Giám nhận được tin tổ phụ vào kinh, vội vã trở về.
Sau khi vào Tạ phủ liền bị Ngụy quản sự chặn ở cửa viện của Tạ lão thái gia.
“Tam Lang thứ lỗi, lão thái gia đang nói chuyện với Đại gia và Nhị gia, Tam Lang đợi một lát.” Ngụy quản sự nhẹ nhàng cười nói.
“Được, vậy ta đợi ở đây.” Tạ Vân Tiêu nói với Ngụy quản sự, nhìn thấy Nguyên Bảo đang đứng bên cạnh.
Nguyên Bảo vội hành lễ: “Tam công tử…”
Tạ Vân Tiêu không thèm để Nguyên Bảo vào mắt, kéo áo choàng lại đứng đợi một bên.
Tên tiểu tư này hình như là người của Lục Lang, không lẽ Lục Lang cũng ở trong phòng?
Tạ Vân Tiêu cau mày, nhìn những người hầu đang thắp đèn lồng ở hành lang phía xa, cẩn thận suy nghĩ về những tin đồn nghe thấy lúc quay về…
Nghe nói hôm nay Tô Minh Hàng mang theo hậu lễ đến nhà lại bị cự tuyệt ngoài cửa, ở ngoài cửa đợi mấy canh giờ, tổ phụ đều không gặp.
Sau khi hắn quay về, lại thấy toàn bộ cửa Tạ gia đều đóng.
Tạ Vân Tiêu đoán bên trong chắn chắn có điều kỳ lạ, nhưng không biết kỳ lạ chỗ nào.
Đúng ra mà nói, hiện nay Đại bá đang tranh vị trí Lễ Bộ Thượng Thư, Tô gia lại nương nhờ Đại Hoàng Tử, cho dù tổ phụ thật sự yêu thương trưởng tỷ, muốn trưởng tỷ hòa ly, cũng nên chờ đến khi vị trí Lễ Bộ Thượng Thư được định mới đúng.
Tại sao lúc này lại vội vã đến Biện Kinh.
…
Phòng chính, đèn sáng trưng.
Tạ lão thái gia đột ngột đến Biện Kinh, Tạ Đại gia trở tay không kịp, đang ngồi ngay dưới Tạ lão thái gia.
Sau khi nghe Tạ lão thái gia giải thích toàn bộ sự việc, Tạ Đại gia vô cùng kinh ngạc nhướng mày, nhìn Tạ Vân Sơ trầm tĩnh.
Chỉ mới nửa canh giờ trước, lúc Tạ Đại gia bước vào phòng chính còn không thèm nhìn Tạ Vân Sơ, lệnh cho nàng ra ngoài chờ!
Không ngờ rằng, người vạch ra kế hoạch tính toán cả lòng người…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất