Đích Trưởng Nữ Phủ Trấn Quốc Công Vừa Đẹp Lại Vừa Ngầu

Chương 26: Tam Muội

Trước Sau
“Tổ mẫu người có còn nhớ, tam muội Cẩm Đồng nhà chúng ta từng giúp mẫu thân con quản lý việc làm ăn của gia tộc, chưa đầy nửa năm đã khiến lợi tức của các cửa hiệu tăng lên ba phần. Mẫu thân lúc đó còn trêu muội ấy rằng nếu muội ấy mà là thương nhân, sợ rằng sẽ biến thành nhân vật giàu có nhất thiên hạ như Tiêu Dung Diễn mất.”

Trưởng công chúa gật gật đầu, bà nhớ rõ vì câu nói đùa này mà Bạch Cẩm Đồng thật sự có ý niệm muốn dấn thân vào thương trường, Trấn Quốc Công lúc đó giận dữ mắng nàng rằng Bạch gia còn chưa sa sút đến nỗi để con cháu lưu lạc thành hạng con buôn tầm thường như vậy.

“Tổ mẫu, nếu như tam muội nguyện ý, vậy bèn để các lão quản sự trung thành phối hợp với nàng, để tam muội cải nam trang phát huy sở trường, âm thầm tích lũy của cải.”

“Bí mật tích tiền? A Khanh, con đây là định làm gì? Con…” Trưởng công chúa kinh ngạc nhìn Bạch Khanh Ngôn, tay nắm lấy tay nàng khẽ run rẩy: “Con là muốn làm phản?”

Ngón tay Bạch Khanh Ngôn bị Trưởng công chúa siết đến phát đau, thoáng giật mình choáng váng.

Bầu không khí giữa hai người phút chốc giống như dây cung bị kéo căng, căng thẳng đến cực điểm, không cẩn thận liền nổ tung.



Nàng vậy mà quên mất…Trưởng công chúa là tổ mẫu của nàng, lại càng là hoàng thất chi nữ, là Trưởng công chúa Đại Tấn quốc, thiên hạ Đại Tấn quốc thuộc về Lâm gia. Điểm khác biệt lớn nhất giữa nàng và tổ mẫu trong việc bảo vệ Bạch gia chính là, nàng vì Bạch gia dù có phải làm phản cũng không do dự, tổ mẫu muốn bảo vệ Bạch gia, lại càng muốn phù trợ chu toàn giang sơn Đại Tấn quốc.

Tổ mẫu lại không biết hoàng đế đã bất mãn với Bạch gia từ lâu, làm sao có thể đối tốt với Bạch gia bọn họ đây!

Như lời Tần Thượng Chí nói, kiếp trước toàn bộ Bạch gia phải chịu cái chết bi thảm đều là do ý muốn của hoàng đế Đại Tấn, một quân thượng như vậy, thật sự giống như kiếp trước muốn buộc Bạch gia vào con đường diệt môn, nàng dựa vào cái gì không thể phản?

Nàng nhắm mắt lại, hơi thở hỗn loạn, nếu không phải là hoàng đế Đại Tấn, vì sao nam nhân Bạch gia đều chết thảm không còn một ai? Mẫu thân cùng các thẩm thẩm vì cớ gì cùng nhau thắt cổ tự vẫn? Lại vì sao Ngũ thẩm mới sinh lại tuyệt vọng đến độ mang quan tài đến trước cửa cung tự sát?!

Mỗi lần Bạch Khanh Ngôn nghĩ tới những chuyện này, trái tim nàng như bị dao cứa qua từng nhát lại từng nhát, xương cốt bị đục khoét, máu nóng từng trận dâng trào, toàn thân run lên vì đau đớn.

“A Khanh!” Trưởng công chúa nhìn thấy trong đáy mắt Bạch Khanh Ngôn ngập tràn hận ý, kéo nàng đến trước mặt bà, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị: “Con muốn làm phản?!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau