Mạt Thế Thiên Tai: Ta Mang Theo Không Gian Trồng Trọt
Chương 48: Phí Điện Nước Tăng Vọt, Tấm Quang Năng Bị Nhìn Chằm Chằm!
Nhà 1502 Chị Dương: [@Biệt thự số 5 Trăng sáng rọi lòng tôi, được không, trả lời đi!]
Lúc này trên nhóm chat rơi vào sự im lặng kỳ dị, tất cả mọi người đều đang hóng, ai cũng biết bây giờ tấm quang năng là mặt hàng phải tranh cướp, có tiền chưa chắc mua được.
Bị @ nhiều như vậy, Tiêu Minh Nguyệt tò mò mở lên xem, sau khi xem xong cười lạnh một tiếng.
Bây giờ chính là khởi đầu mạt thế, loại người này đã kiềm chế không được sao? Muốn cướp, vậy cũng phải có mạng mà lấy!
Người như chị Dương, hoặc là tránh chị ta, hoặc là đánh cho chị ta sợ, về sau đến thời điểm mạt thế càng gian nan, chị ta nhất định sẽ tạo ra mầm tai vạ!
Biệt thự số 5 Trăng sáng rọi lòng tôi: [Không bán.]
Nhà 1502 Chị Dương: [Cô có ý gì, mọi người đều là hàng xóm, cô chỉ thấy chết không cứu? Cô có còn là người không! Hiện tại tất cả mọi người đều sống trong nước sôi lửa bỏng, chỉ nhà cô có tấm quang năng, cô lại dùng không được nhiều như vậy, tại sao không thể giúp giúp hàng xóm?]
Không dùng được nhiều như vậy? Tiêu Minh Nguyệt nở nụ cười, số lượng tấm quang năng vừa đủ, đồ dùng điện trong nhà cô cũng không ít. Những người này, chỉ ước gì có thể chỉ chừa lại cho cô một cái, còn lại đều chia cho bọn họ dùng.
Đối với người vô sỉ như vậy, Tiêu Minh Nguyệt rất muốn trợn trắng mắt, nhưng cô cũng hiểu được, ngoại trừ chị Dương, trong nhóm chat này còn có rất nhiều người ôm tâm tư đó, chỉ là muốn cho chị Dương đứng mũi chịu sào mà thôi, bọn họ ngồi làm ngư ông.
Đưa biệt thự số 5 vào thế đối lập với các chủ nhà khác, lấy tất cả là hàng xóm bắt cóc đạo đức cô, chị Dương này quả thật muốn gây ra mâu thuẫn, không đơn giản!
Nếu hôm nay không thể giải quyết xong xuôi việc này, biệt thự số 5 nhất định sẽ bị kẻ xấu để mắt tới!
Con người, đều là không sợ không có chỉ sợ không đều, tôi không có mà người khác có, dựa vào cái gì? Tất cả mọi người nên thảm giống nhau mới đúng.
Biệt thự số 5 Trăng sáng rọi lòng tôi: [Dựa vào đâu tôi phải cho chị? Há mồm cứ như chị là ăn xin vậy, tấm quang năng này đều là tôi nhờ người tìm quan hệ mới mua được, một bộ mười sáu vạn! Chị muốn? Chị thì to hơn người khác à?]
Biệt thự số 5 Trăng sáng rọi lòng tôi: [Mọi người nên cẩn thận với người này, thấy người khác có cái gì cô ta đều ghen tị, dựa vào một cái miệng, ai có gì cũng muốn, tất cả mọi người cẩn thận tài sản nhà mình! Tuyệt đối đừng tỏ vẻ giàu có!]
Lời này vừa nói ra, đám người muốn thờ ơ, nóng lòng muốn thử rơi vào tự hỏi, đúng vậy, thấy nhà người ta có tấm quang năng đã muốn giành lấy, về sau gặp nhà người khác có đồ gì, có phải cô ta cũng sẽ nẫng tay trên hay không?
Phải cẩn thận với chị Dương này.
Còn có mấy người vô cùng cẩn thận, yên lặng xóa đi số nhà phía trước nick name, nhà mình cũng có tấm quang năng, sợ bị người chú ý đến.
Đều là cực nóng cả, thế giới này sắp loạn, địa chỉ nhà không thể để lộ!
Nhà 1502 Chị Dương: [Nói chuyện với cô sao lại khó nghe như vậy chứ? Tôi muốn đồ của ai? Cô có nhiều tấm quang năng như vậy, giúp mọi người thì có làm sao!]
Nhà 1502 Chị Dương: [Tôi đây đều là nghĩ cho tất cả mọi người! Bây giờ tiền điện càng ngày càng quý, ai mà không muốn tấm quang năng?!]
Lúc này, vẻ mặt chị Dương căm ghét nhìn chằm chằm vào điện thoại, đang lọc cọc gõ chữ, hiển nhiên là thẹn quá thành giận. Xuyên qua ban công nhìn đến mái nhà biệt thự số 5 phủ đầy tấm quang năng, cô ta lại ghen tị lại tức giận!
Lúc này trên nhóm chat rơi vào sự im lặng kỳ dị, tất cả mọi người đều đang hóng, ai cũng biết bây giờ tấm quang năng là mặt hàng phải tranh cướp, có tiền chưa chắc mua được.
Bị @ nhiều như vậy, Tiêu Minh Nguyệt tò mò mở lên xem, sau khi xem xong cười lạnh một tiếng.
Bây giờ chính là khởi đầu mạt thế, loại người này đã kiềm chế không được sao? Muốn cướp, vậy cũng phải có mạng mà lấy!
Người như chị Dương, hoặc là tránh chị ta, hoặc là đánh cho chị ta sợ, về sau đến thời điểm mạt thế càng gian nan, chị ta nhất định sẽ tạo ra mầm tai vạ!
Biệt thự số 5 Trăng sáng rọi lòng tôi: [Không bán.]
Nhà 1502 Chị Dương: [Cô có ý gì, mọi người đều là hàng xóm, cô chỉ thấy chết không cứu? Cô có còn là người không! Hiện tại tất cả mọi người đều sống trong nước sôi lửa bỏng, chỉ nhà cô có tấm quang năng, cô lại dùng không được nhiều như vậy, tại sao không thể giúp giúp hàng xóm?]
Không dùng được nhiều như vậy? Tiêu Minh Nguyệt nở nụ cười, số lượng tấm quang năng vừa đủ, đồ dùng điện trong nhà cô cũng không ít. Những người này, chỉ ước gì có thể chỉ chừa lại cho cô một cái, còn lại đều chia cho bọn họ dùng.
Đối với người vô sỉ như vậy, Tiêu Minh Nguyệt rất muốn trợn trắng mắt, nhưng cô cũng hiểu được, ngoại trừ chị Dương, trong nhóm chat này còn có rất nhiều người ôm tâm tư đó, chỉ là muốn cho chị Dương đứng mũi chịu sào mà thôi, bọn họ ngồi làm ngư ông.
Đưa biệt thự số 5 vào thế đối lập với các chủ nhà khác, lấy tất cả là hàng xóm bắt cóc đạo đức cô, chị Dương này quả thật muốn gây ra mâu thuẫn, không đơn giản!
Nếu hôm nay không thể giải quyết xong xuôi việc này, biệt thự số 5 nhất định sẽ bị kẻ xấu để mắt tới!
Con người, đều là không sợ không có chỉ sợ không đều, tôi không có mà người khác có, dựa vào cái gì? Tất cả mọi người nên thảm giống nhau mới đúng.
Biệt thự số 5 Trăng sáng rọi lòng tôi: [Dựa vào đâu tôi phải cho chị? Há mồm cứ như chị là ăn xin vậy, tấm quang năng này đều là tôi nhờ người tìm quan hệ mới mua được, một bộ mười sáu vạn! Chị muốn? Chị thì to hơn người khác à?]
Biệt thự số 5 Trăng sáng rọi lòng tôi: [Mọi người nên cẩn thận với người này, thấy người khác có cái gì cô ta đều ghen tị, dựa vào một cái miệng, ai có gì cũng muốn, tất cả mọi người cẩn thận tài sản nhà mình! Tuyệt đối đừng tỏ vẻ giàu có!]
Lời này vừa nói ra, đám người muốn thờ ơ, nóng lòng muốn thử rơi vào tự hỏi, đúng vậy, thấy nhà người ta có tấm quang năng đã muốn giành lấy, về sau gặp nhà người khác có đồ gì, có phải cô ta cũng sẽ nẫng tay trên hay không?
Phải cẩn thận với chị Dương này.
Còn có mấy người vô cùng cẩn thận, yên lặng xóa đi số nhà phía trước nick name, nhà mình cũng có tấm quang năng, sợ bị người chú ý đến.
Đều là cực nóng cả, thế giới này sắp loạn, địa chỉ nhà không thể để lộ!
Nhà 1502 Chị Dương: [Nói chuyện với cô sao lại khó nghe như vậy chứ? Tôi muốn đồ của ai? Cô có nhiều tấm quang năng như vậy, giúp mọi người thì có làm sao!]
Nhà 1502 Chị Dương: [Tôi đây đều là nghĩ cho tất cả mọi người! Bây giờ tiền điện càng ngày càng quý, ai mà không muốn tấm quang năng?!]
Lúc này, vẻ mặt chị Dương căm ghét nhìn chằm chằm vào điện thoại, đang lọc cọc gõ chữ, hiển nhiên là thẹn quá thành giận. Xuyên qua ban công nhìn đến mái nhà biệt thự số 5 phủ đầy tấm quang năng, cô ta lại ghen tị lại tức giận!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất