Ta Dựa Vào Tiểu Đảo Phất Nhanh
Chương 18:
Hạ Chi Đào suy nghĩ một lúc rồi đồng ý, ba nghìn một tháng, hiện tại cô vẫn có thể chi trả, so với việc ăn ngoài mỗi ngày thì vẫn rẻ hơn nhiều. Cô nghĩ nếu mọi chuyện suôn sẻ thì sau này có thể tăng lương cho anh.
Tuy nhiên, cô không ký hợp đồng ngay mà để Chu Tử Mặc thử làm trước, nếu thấy hợp khẩu vị thì ngày mai có thể chính thức bắt đầu.
Chiều sau khi ăn, lúc mở lại livestream, phòng của Hạ Chi Đào có khá nhiều người vào, bảo rằng đồ của streamer đã được giao đến, anh ta đang livestream unbox thử sản phẩm.
Hạ Chi Đào cũng tò mò mở máy tính bảng, tìm đến livestream của anh chàng streamer.
“Chào mọi người, đây là những món đồ tôi mua từ cửa hàng này, đóng gói rất cẩn thận, không bị hư hỏng gì.” Trên màn hình, một chàng trai khoảng hai mươi đang nói với camera, “Bây giờ, chúng ta sẽ unbox nhé.”
Mở thùng ra, bên trong có một thùng cách nhiệt và túi đá lạnh dùng để giữ táo, ngô và dừa.
Mọi thứ được lấy ra lần lượt, bày trên bàn trước mặt streamer.
“Trông còn rất tươi và đẹp mắt, chưa bàn đến giá cả thì đóng gói thế này là có tâm lắm rồi.” Streamer nhận xét.
Phòng livestream của anh ta có hàng ngàn người xem, bình luận trôi liên tục trên màn hình.
“Giá đắt như thế này, đóng gói cẩn thận là việc mà chủ tiệm nên làm thôi.”
“Nhưng mấy món này trông đẹp thật, cảm giác còn đẹp hơn cả táo Fuji mà tôi từng mua với giá 20 tệ một quả.”
“Đẹp thì để làm gì, quan trọng là có ngon hay không.”
Sau khi chuẩn bị xong mọi thứ, streamer quay lại trước ống kính.
“Lúc này ngô đang luộc trong nồi, bột mì và bột ngô cũng đã nhờ mẹ tôi giúp xử lý rồi, chúng ta xem thử mấy món khác trước nhé.” Streamer nói.
Anh ta cầm lên chiếc quạt lá, nhìn trước nhìn sau: “Chất liệu này trông như lá cây thông thường, mọi người xem, gân lá vẫn còn nguyên vẹn.”
Quạt lá khi giơ dưới ánh đèn còn có những tia sáng nhỏ lấp lánh xuyên qua, màu xanh trong suốt, nếu không nói là lá cây thì thật sự có thể nhầm với một loại ngọc nào đó.
Vừa nói, streamer vừa quạt thử vài cái, ngay lập tức cả người sững lại.
Bình luận vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra, không ít người còn mỉa mai.
“Thấy chưa? Một cái lá mà bán hơn trăm tệ, vậy thì tôi cũng sớm thành tỷ phú rồi.”
“Làm người thì nên có lương tâm chứ.”
Streamer lấy lại bình tĩnh, nhìn kỹ lại chiếc quạt lá trong tay, bóp nhẹ một cái, đúng là chỉ là một chiếc lá bình thường, nhưng tại sao lại có gió mát đến thế?
Phần bình luận đã liên tục yêu cầu streamer chia sẻ cảm nhận.
“Mặc dù nhìn chỉ là lá cây bình thường nhưng gió rất mát, gần giống như gió từ điều hòa. Tôi không biết chiếc quạt lá này có thêm phụ gia gì không, nếu bạn quan tâm có thể kiểm tra thử, nếu không có phụ gia gì thì chiếc quạt này còn thân thiện với môi trường hơn cả điều hòa.” Streamer nói.
Anh ta tiếp tục lấy một quả táo, cắt một miếng và nếm thử.
Rộp một tiếng, một miếng táo được streamer cho vào miệng, sau đó tiếng rộp rộp vang lên khắp phòng livestream.
“Rất giòn, cực kỳ giòn, ngọt và nhiều nước. Tôi rất hiếm khi ăn táo ngon như thế này, cảm giác như đang uống nước ép táo vậy.” Streamer nói.
Bên dưới phần bình luận cũng náo nhiệt không kém.
“Nghe tiếng này mà thèm quá, để đi đặt vài quả táo về ăn thôi.”
“Tôi cũng đi đặt đây, hai quả táo thì tôi vẫn mua được.”
“Streamer có nhận tiền quảng cáo không đó, sao toàn khen đồ của cửa hàng thế này?”
Tuy nhiên, cô không ký hợp đồng ngay mà để Chu Tử Mặc thử làm trước, nếu thấy hợp khẩu vị thì ngày mai có thể chính thức bắt đầu.
Chiều sau khi ăn, lúc mở lại livestream, phòng của Hạ Chi Đào có khá nhiều người vào, bảo rằng đồ của streamer đã được giao đến, anh ta đang livestream unbox thử sản phẩm.
Hạ Chi Đào cũng tò mò mở máy tính bảng, tìm đến livestream của anh chàng streamer.
“Chào mọi người, đây là những món đồ tôi mua từ cửa hàng này, đóng gói rất cẩn thận, không bị hư hỏng gì.” Trên màn hình, một chàng trai khoảng hai mươi đang nói với camera, “Bây giờ, chúng ta sẽ unbox nhé.”
Mở thùng ra, bên trong có một thùng cách nhiệt và túi đá lạnh dùng để giữ táo, ngô và dừa.
Mọi thứ được lấy ra lần lượt, bày trên bàn trước mặt streamer.
“Trông còn rất tươi và đẹp mắt, chưa bàn đến giá cả thì đóng gói thế này là có tâm lắm rồi.” Streamer nhận xét.
Phòng livestream của anh ta có hàng ngàn người xem, bình luận trôi liên tục trên màn hình.
“Giá đắt như thế này, đóng gói cẩn thận là việc mà chủ tiệm nên làm thôi.”
“Nhưng mấy món này trông đẹp thật, cảm giác còn đẹp hơn cả táo Fuji mà tôi từng mua với giá 20 tệ một quả.”
“Đẹp thì để làm gì, quan trọng là có ngon hay không.”
Sau khi chuẩn bị xong mọi thứ, streamer quay lại trước ống kính.
“Lúc này ngô đang luộc trong nồi, bột mì và bột ngô cũng đã nhờ mẹ tôi giúp xử lý rồi, chúng ta xem thử mấy món khác trước nhé.” Streamer nói.
Anh ta cầm lên chiếc quạt lá, nhìn trước nhìn sau: “Chất liệu này trông như lá cây thông thường, mọi người xem, gân lá vẫn còn nguyên vẹn.”
Quạt lá khi giơ dưới ánh đèn còn có những tia sáng nhỏ lấp lánh xuyên qua, màu xanh trong suốt, nếu không nói là lá cây thì thật sự có thể nhầm với một loại ngọc nào đó.
Vừa nói, streamer vừa quạt thử vài cái, ngay lập tức cả người sững lại.
Bình luận vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra, không ít người còn mỉa mai.
“Thấy chưa? Một cái lá mà bán hơn trăm tệ, vậy thì tôi cũng sớm thành tỷ phú rồi.”
“Làm người thì nên có lương tâm chứ.”
Streamer lấy lại bình tĩnh, nhìn kỹ lại chiếc quạt lá trong tay, bóp nhẹ một cái, đúng là chỉ là một chiếc lá bình thường, nhưng tại sao lại có gió mát đến thế?
Phần bình luận đã liên tục yêu cầu streamer chia sẻ cảm nhận.
“Mặc dù nhìn chỉ là lá cây bình thường nhưng gió rất mát, gần giống như gió từ điều hòa. Tôi không biết chiếc quạt lá này có thêm phụ gia gì không, nếu bạn quan tâm có thể kiểm tra thử, nếu không có phụ gia gì thì chiếc quạt này còn thân thiện với môi trường hơn cả điều hòa.” Streamer nói.
Anh ta tiếp tục lấy một quả táo, cắt một miếng và nếm thử.
Rộp một tiếng, một miếng táo được streamer cho vào miệng, sau đó tiếng rộp rộp vang lên khắp phòng livestream.
“Rất giòn, cực kỳ giòn, ngọt và nhiều nước. Tôi rất hiếm khi ăn táo ngon như thế này, cảm giác như đang uống nước ép táo vậy.” Streamer nói.
Bên dưới phần bình luận cũng náo nhiệt không kém.
“Nghe tiếng này mà thèm quá, để đi đặt vài quả táo về ăn thôi.”
“Tôi cũng đi đặt đây, hai quả táo thì tôi vẫn mua được.”
“Streamer có nhận tiền quảng cáo không đó, sao toàn khen đồ của cửa hàng thế này?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất