Xuyên Về Cổ Đại, Ta Dựa Vào Huyền Học Để Làm Giàu Nuôi Con

Chương 15: Tên Này Đã Khai Trí Rồi?

Trước Sau
Lão thôn trưởng ở phía sau kêu la.

Người hơn 40 tuổi làm sao có thể là đối thủ của một thanh niên 20 tuổi?

Xuân Đào nhìn Ngưu Lợi Phong đi ngang qua chính mình, đột nhiên chen chân vào.

“Mẹ nó! Con chó nào không có mắt dám vướng ông đây!”

Xuân Đào tay mắt lanh lẹ, vội đứng lên, cõng sọt ngồi ở trên người Ngưu Lợi Phong.

“Mẹ kiếp!! Ép chết ông đây rồi!”

Lại là một trận kêu thảm thiết, Ngưu Lợi Phong như con cóc bị ép chết, tay chân duỗi thẳng.

Xuân Đào vội đoạt lấy dao phay trong tay hắn, hét to với mọi người trên xe bò: “Mau tới ấn hắn xuống!!”

Mấy người Vương Hắc Chí vừa rồi còn đang đắm chìm trong nỗi sợ hãi khi thấy Ngưu Lợi Phong cầm đao chém người, lại nhìn Ngưu Lợi Phong đã bị Xuân Đào đè dưới thân.

Dao phay đã nằm trong tay Xuân Đào.

Xuân Đào trở lên lợi hại như vậy từ khi nào?

Không kịp nghĩ, Vương Hắc Chí liền vội vàng chạy đến.

Mấy người cùng nhau bắt lấy Ngưu Lợi Phong, nhưng Ngưu Lợi Phong giống như con trâu phát điên, vẫn luôn muốn tránh thoát.

Cuối cùng, Vương Hắc Chí không thể không hô: “Ai đi lấy dây thừng trên xe bò lại đây!”

Lão thôn trưởng vừa chạy tới thấy vậy liền thở phào nhẹ nhõm, đi lấy dây thừng đến.

Mọi người tốn sức chín trâu hai hổ, cuối cùng cũng trói được Ngưu Lợi Phong.

Kim Tử Linh chạy ở phía xa nghe được động tĩnh quay đầu lại, thấy Ngưu Lợi Phong đã bị khống chế thì trong lòng thoáng nhẹ nhàng thở ra.

Nhưng chỉ dám đứng ở sau cái cây phía xa chứ không dám tới gần.

“Cha, người mau bảo bọn họ buông ta ra!”

Lão thôn trưởng khó xử, khẳng định là không được!



Gần đây không biết tại sao mà tính tình của Lợi Phong càng ngày càng kém.

Trước kia chỉ là mắng mắng chửi người, ném chén đũa.

Hiện tại thì tốt rồi, trực tiếp ra tay đánh người, chẳng những đánh ông ấy và lão bà tử, ngay cả Tử Linh Nhi cũng đánh.

Tử Linh Nhi mới vừa có thai, sao có thể chạm vào chứ?

Nhưng tên bất hiếu này thế mà lại lấy dao phay chém Tử Linh Nhi, chém sau lưng tới máu chảy ròng, lão thôn trưởng thấy vậy thì nóng vội tới điên rồi.

Thật là tạo nghiệt mà!

Xuân Đào nhìn trên lưng Ngưu Lợi Phong có một con quỷ đen, ánh mắt trầm trọng.

Con quỷ đen này thích tức giận, chuyên môn kích thích người tức giận, sau đó quấn lấy bọn họ, hấp thụ sự tức giận trên người bọn họ.

Bởi vì nó, người bị nó quấn lên sẽ có tính tình càng ngày càng táo bạo, đến cuối cùng mất đi lý trí.

Toàn bộ quá trình này rất nhanh.

Hiện tại, Ngưu Lợi Phong đã ở cận kề mất đi lý trí rồi.

Động tĩnh trước cửa thôn rất lớn, nhanh chóng vây quanh không ít người đi qua xem, nhưng mọi người đều chỉ dám đứng từ xa mà nhìn.

“A!!! Lão tử muốn giết các ngươi!”

Ngưu Lợi Phong rống giận về phía mọi người, dây thừng trên người đứt ra!

Đồng tử Xuân Đào co rụt lại.

Không tốt, hắn đã hoàn toàn bị ác quỷ khống chế, mất đi lý trí!

“Mọi người chạy mau!” Xuân Đào hét lên.

Rất nhanh, toàn bộ cửa thôn chỉ còn Xuân Đào và Ngưu Lợi Phong, những người khác thì tìm chỗ an toàn núp vào.

Xuân Đào biết loại ác quỷ thích hút sự tức giận của con người này thông thường đều là loại tứ chi phát đạt, đầu óc đơn giản.

Nhưng lại cao hơn Từ Thái Hoa một cấp bậc, giá trị vũ lực của hắn cao hơn một chút, là ác quỷ cấp hai.



Diệt trừ Từ Thái Hoa thì hệ thống cho nàng 1 tích phân, Xuân Đào không khỏi tò mò, con ác quỷ cấp hai này sẽ có giá trị bao nhiêu.

“Hệ thống đã rà quét, ký chủ diệt con ác quỷ này thì ít nhất sẽ thu hoạch được 10 tích phân”

Đây là lần đầu tiên Xuân Đào cảm thấy tiếng máy móc của hệ thống êm tai như vậy, vậy không phải có thể mua được một tấm bùa chú sao?

Xuân Đào lập tức hăng hái, vẫy tay hét to về phía Ngưu Lợi Phong, hấp dẫn lực chú ý của hắn.

“Này, lại đây, lại đây bắt ta đi!”

Xuân Đào tính toán chuẩn xác khoảng cách giữa nàng và Ngưu Lợi Phong, cùng với khoảng cách của nàng và cây lớn phía sau.

Giờ phút này, trái tim Xuân Đào đập thình thịch, ánh mắt không chớp mắt nhìn chằm chằm Ngưu Lợi Phong.

Quả nhiên, Ngưu Lợi Phong nghe được nàng khiêu khích liền lao thẳng về phía nàng, một bước, hai bước…

Xuân Đào tính toán khoảng cách, bắt đầu lui về phía sau, một bước, hai bước, ba bước, chính là hiện tại!

Nhảy!

Xuân Đào nhanh chóng né sang bên cạnh, nàng dự đoán Ngưu Lợi Phong sẽ đánh vào cây táo lớn phía sau, sau đó đâm ngất xỉu.

Như vậy, ác quỷ sẽ không thể khống chế hành động của Ngưu Lợi Phong được nữa.

Nhưng mà, hình như nàng đã xem nhẹ con ác quỷ này!

“!!!”

Cánh tay Xuân Đào truyền đến cơn đau nhức, quay đầu, hắn thế nhưng lại tóm được cánh tay của nàng?

Xuân Đào ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt của ác quỷ, đối phương thế nhưng đang cười.

Tên này đã khai trí rồi?

Cả người Xuân Đào đều không tốt!

Ác quỷ hút đủ sự tức giận có lực lượng rất lớn, nàng ở trong tay nó giống như một con gà con vậy.

Xuân Đào nôn nóng, là do nàng bất cẩn!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau