Xuyên Về Cổ Đại, Ta Dựa Vào Huyền Học Để Làm Giàu Nuôi Con
Chương 27: Ta Trừ Tà Cũng Rất Đắt
Suy nghĩ một lúc, Trương lão gia tử đã mắng đứa con thứ hai Trương Truyện Chiêu một chút: "Bình thường ta đã nói con bao nhiêu lần rồi, đã hơn ba mươi tuổi thì không cần thi lại nữa. Bắt đầu từ mười lăm tuổi đã là tú tài, đến bây giờ, đã hai mươi năm trôi qua rồi vẫn luôn không thi đậu. Nếu hai mươi năm trôi qua mà vẫn chưa thi đậu thì nên từ bỏ đi!"
Nhưng cái đứa con thứ hai này của ông vẫn cứ bướng bỉnh mà cố thi.
Mỗi ngày ở nhà, ngoài đọc sách ra thì cũng chỉ có đọc sách, để hắn đi theo lão đại cùng nhau quản lý cửa hàng thì hắn sống chết không chịu.
Hiện tại thì hay rồi, lão đại sắp chết, còn ông thì đã ở tuổi này rồi, sau này Trương gia chắc chắn sẽ sa sút.
"Cha, lỡ như Truyền Chiêu thi đậu thì sẽ là cử nhân, đến lúc đó nhà chúng ta sẽ khác hoàn toàn!" Xương Đan Tình nói.
Vừa rồi Trương lão gia tử còn cảm thấy Xương Đan Tình nhìn thuận mắt, hiện tại, nghe xong lời này của Xương Đan Tình thì ông chỉ có thể thở dài.
Xua tay nói: "Các con đi ra ngoài đi, để một mình ta ở lại nơi này xem Truyền Minh."
Xương Đan Tình còn ước có thể nhanh chóng rời đi, nghe vậy đã lập tức lôi kéo Trương Truyện Chiêu đi.
"Công tử, đã mang người về nhà rồi!"
Trương Căn vội vã kéo Xuân Đào đi vào, suýt chút nữa đụng trúng hai người Xương Đan Tình và Trương Truyện Chiêu đang muốn ra ngoài.
Xương Đan Tình nhìn Xuân Đào đến thì đôi mắt chấn động!!!
"Tử Trần, đây là người mà ngươi nói có thể cứu đại ca sao?" Xương Đan Tình hỏi.
Không biết vì sao lại gặp Xuân Đào lần nữa, trong lòng Xương Đan Tình có chút hoảng sợ, nàng ta gấp gáp muốn đuổi Xuân Đào đi.
"Cha, người xem, chẳng phải Tử Trần đang làm loạn sao! Vừa nhìn đã biết nữ tử này chính là đám lừa gạt rồi"
Nghe vậy, Trương lão gia tử cũng từ bên trong đi ra.
Trương lão gia tử nhìn thấy Xuân Đào mà giật mình.
Xuân Đào chỉ mới vừa đôi mươi, trên vai còn vác theo túi vải, nhìn trông có vẻ rất kỳ lạ.
"Đoán mệnh mà muốn mười lượng?" Trương lão gia tử nghi ngờ.
Xuân Đào gật đầu, nàng liếc mắt nhìn căn phòng từ ngoài cửa vào, nói: "Ta trừ tà cũng rất đắt”
"Cha, người xem, nàng chính là muốn lừa tiền, chưa làm được việc gì mà đã đòi một số tiền lớn rồi”
Xương Đan Tình tìm cơ hội nói xấu Xuân Đào ở trước mặt Trương lão gia tử.
Trương Căn cũng ở một bên gật đầu, nhị phu nhân đúng là có mắt nhìn người.
Hắn ta cũng thấy nữ tử lừa đảo này không đáng tin.
Nhưng Trương lão gia tử lại giống như không nghe thấy vậy, ánh mắt ông nhìn chằm chằm Xuân Đào vội vàng hỏi: "Ngươi có cách cứu con ta?"
Xuân Đào gật đầu.
"Nhưng nơi này có sát khí quá lớn, vấn đề không hề nhỏ, mọi người còn kéo dài thời gian thì ta sẽ hơi khó giải quyết một chút..."
"Cô nương yên tâm, chỉ cần ngươi có thể cứu con ta thì Trương Hậu Phát ta nhất định sẽ hậu tạ!"
Khi Trương lão gia tử nói chuyện vô cùng có khí thế, khiến cho Xương Đan Tình như không dám tin mà quay đầu lại nhìn.
Hậu tạ của lão gia tử chắc chắn là không ít!
"Cha, nàng là kẻ lừa đảo đó!" Xương Đan Tình vẫn muốn thuyết phục Trương lão gia tử.
Dù sao, một khi Trương lão gia tử đồng ý thì thật sự không ai có thể đuổi nữ nhân này đi được.
"Quyết định vậy đi!"
Nhưng cái đứa con thứ hai này của ông vẫn cứ bướng bỉnh mà cố thi.
Mỗi ngày ở nhà, ngoài đọc sách ra thì cũng chỉ có đọc sách, để hắn đi theo lão đại cùng nhau quản lý cửa hàng thì hắn sống chết không chịu.
Hiện tại thì hay rồi, lão đại sắp chết, còn ông thì đã ở tuổi này rồi, sau này Trương gia chắc chắn sẽ sa sút.
"Cha, lỡ như Truyền Chiêu thi đậu thì sẽ là cử nhân, đến lúc đó nhà chúng ta sẽ khác hoàn toàn!" Xương Đan Tình nói.
Vừa rồi Trương lão gia tử còn cảm thấy Xương Đan Tình nhìn thuận mắt, hiện tại, nghe xong lời này của Xương Đan Tình thì ông chỉ có thể thở dài.
Xua tay nói: "Các con đi ra ngoài đi, để một mình ta ở lại nơi này xem Truyền Minh."
Xương Đan Tình còn ước có thể nhanh chóng rời đi, nghe vậy đã lập tức lôi kéo Trương Truyện Chiêu đi.
"Công tử, đã mang người về nhà rồi!"
Trương Căn vội vã kéo Xuân Đào đi vào, suýt chút nữa đụng trúng hai người Xương Đan Tình và Trương Truyện Chiêu đang muốn ra ngoài.
Xương Đan Tình nhìn Xuân Đào đến thì đôi mắt chấn động!!!
"Tử Trần, đây là người mà ngươi nói có thể cứu đại ca sao?" Xương Đan Tình hỏi.
Không biết vì sao lại gặp Xuân Đào lần nữa, trong lòng Xương Đan Tình có chút hoảng sợ, nàng ta gấp gáp muốn đuổi Xuân Đào đi.
"Cha, người xem, chẳng phải Tử Trần đang làm loạn sao! Vừa nhìn đã biết nữ tử này chính là đám lừa gạt rồi"
Nghe vậy, Trương lão gia tử cũng từ bên trong đi ra.
Trương lão gia tử nhìn thấy Xuân Đào mà giật mình.
Xuân Đào chỉ mới vừa đôi mươi, trên vai còn vác theo túi vải, nhìn trông có vẻ rất kỳ lạ.
"Đoán mệnh mà muốn mười lượng?" Trương lão gia tử nghi ngờ.
Xuân Đào gật đầu, nàng liếc mắt nhìn căn phòng từ ngoài cửa vào, nói: "Ta trừ tà cũng rất đắt”
"Cha, người xem, nàng chính là muốn lừa tiền, chưa làm được việc gì mà đã đòi một số tiền lớn rồi”
Xương Đan Tình tìm cơ hội nói xấu Xuân Đào ở trước mặt Trương lão gia tử.
Trương Căn cũng ở một bên gật đầu, nhị phu nhân đúng là có mắt nhìn người.
Hắn ta cũng thấy nữ tử lừa đảo này không đáng tin.
Nhưng Trương lão gia tử lại giống như không nghe thấy vậy, ánh mắt ông nhìn chằm chằm Xuân Đào vội vàng hỏi: "Ngươi có cách cứu con ta?"
Xuân Đào gật đầu.
"Nhưng nơi này có sát khí quá lớn, vấn đề không hề nhỏ, mọi người còn kéo dài thời gian thì ta sẽ hơi khó giải quyết một chút..."
"Cô nương yên tâm, chỉ cần ngươi có thể cứu con ta thì Trương Hậu Phát ta nhất định sẽ hậu tạ!"
Khi Trương lão gia tử nói chuyện vô cùng có khí thế, khiến cho Xương Đan Tình như không dám tin mà quay đầu lại nhìn.
Hậu tạ của lão gia tử chắc chắn là không ít!
"Cha, nàng là kẻ lừa đảo đó!" Xương Đan Tình vẫn muốn thuyết phục Trương lão gia tử.
Dù sao, một khi Trương lão gia tử đồng ý thì thật sự không ai có thể đuổi nữ nhân này đi được.
"Quyết định vậy đi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất