Xuyên Về Cổ Đại, Ta Dựa Vào Huyền Học Để Làm Giàu Nuôi Con
Chương 31: Đạo Đức Nghề Nghiệp
Trương Tử Trần nói xong còn quỳ xuống dưới chân Trương Hậu.
"Tử Trần!! Cháu trai lớn của ta!"
"Tử Trần!"
Trương Truyện Chiêu bên cạnh vội vàng lên tiếng, tuy vừa rồi hắn mới đánh Xương Đan Tình, nhưng đưa đến quan phủ lại là hai khái niệm khác nhau.
Xương Đan Tình vừa rồi còn điên cuồng ngang ngược đã lập tức lo sợ, nàng ta trốn ở phía sau Trương Truyện Chiêu: "Truyền Chiêu, cứu ta, ta không muốn đến đại lao!"
Trương Truyện Chiêu mềm lòng: "Cha, Đan Tình chắc chắn là bị ma quỷ ám nên mới gây ra chuyện này, xin cha hãy cho nàng một cơ hội đi! Tử Trần, nàng là thẩm thẩm của cháu, cháu cho nàng một cơ hội đi, ta sẽ dạy dỗ nàng cho thật tốt!"
Trương Tử Trần quay đầu nhìn về phía hai người gầy như que củi nằm trên giường, ai có thể ngờ đến bọn họ cũng chỉ mới hơn ba mươi tuổi mà thôi.
"Bị tằm đen hút tuổi thọ, thọ mệnh sẽ giảm mạnh, trừ phi dùng một lượng thuốc bổ lớn, nhưng cũng rất khó bổ sung lại giống như lúc ban đầu" Xuân Đào nói.
Mà tuổi thọ đã bị tằm đen chuyển đến trên cơ thể tằm.
Xương Đan Tình có chết cũng không hối cải, nàng ta trốn ở phía sau Trương Truyện Chiêu, gọi Tương lão gia tử: "Cha, người xem đi, đại ca và đại tẩu có thể hồi phục, người tạm tha cho con đi, từ nay về sau con nhất định sẽ không tái phạm nữa,"
Trương lão gia tử thở dài, việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, nếu để người ta biết chuyện em dâu mưu hại ca ca và tẩu tẩu thì toàn bộ danh dự của Trương gia đều bị đổ hết, như vậy còn ai dám buôn bán với nhà bọn họ nữa?
Chuyện căn bệnh của Truyền Minh và Kim Gia Thục cũng không thể cho người ngoài biết.
"Người đâu, đưa độc phụ Xương Đan Tình này nhốt vào từ đường, cả đời cũng không được bước ra khỏi từ đường nửa bước!"
"!!!"
Nghe vậy, Trương Truyện Chiêu và Xương Đan Tình đều há hốc mồm.
Xương Đan Tình nắm lấy cánh tay của Trương Truyện Chiêu, muốn Trương Truyện Chiêu cứu lấy nàng ta.
Mãi mãi không được ra khỏi từ đường, như vậy cũng có khác gì ngồi đại lao?
Không, nàng ta không cần!"
"Cha, Tử Bình, Tử Lập còn nhỏ, tụi nó không thể không có mẹ!" Trương Truyện Chiêu cầu xin nói.
Trương Từ Trần đứng ở một bên nhìn, hắn nhíu mày, không ngờ đến thúc thúc lại làm hắn lạnh lòng như thế.
Trương Tử Trần ở bên cạnh lạnh lùng nói: "Thúc thúc, cháu suýt chút nữa đã trở thành đứa nhỏ mất cả cha lẫn mẹ, chuyện này nên nói như thế nào đây? Hiện tại, cha mẹ cháu còn có thể sống được mấy năm thì cháu cũng không biết, sức khỏe của thẩm thẩm vẫn tốt, chỉ bị nhốt ở trong từ đường mà thôi."
Vì để phòng ngừa gia đình tiếp tục bị Xuân Đào chế giễu, Trương lão gia tử đã cho người đưa một phong thư đã chuẩn bị sẵn cho Xuân Đào.
"Cô nương, hy vọng việc hôm nay ngươi có thể giữ kín, mãi mãi chôn ở trong bụng"
Xuân Đào cầm cảm nhận độ dày của phong thư, nàng hơi mỉm cười: "Trương lão gia yên tâm, đây là đạo đức nghề nghiệp của ngành chúng ta, ta chắc chắn sẽ không nói bậy!"
Trương lão gia tử hài lòng gật đầu, ông quay đầu nhìn sắc mặt khẽ thay đổi của Xương Đan Tình, trong nhà lại xuất hiện một kẻ bụng dạ khó lường như thế này!
Xuân Đào nhét phong thư vào trong lòng ngực, nàng vác cây gậy trúc đi ra ngoài.
Vì để tránh tai mắt người khác nên từ đầu đến cuối nàng đều đi từ cửa sau.
Mới từ cửa sau Trương gia đi ra, đột nhiên nàng bị người ta gọi lại.
"Tử Trần!! Cháu trai lớn của ta!"
"Tử Trần!"
Trương Truyện Chiêu bên cạnh vội vàng lên tiếng, tuy vừa rồi hắn mới đánh Xương Đan Tình, nhưng đưa đến quan phủ lại là hai khái niệm khác nhau.
Xương Đan Tình vừa rồi còn điên cuồng ngang ngược đã lập tức lo sợ, nàng ta trốn ở phía sau Trương Truyện Chiêu: "Truyền Chiêu, cứu ta, ta không muốn đến đại lao!"
Trương Truyện Chiêu mềm lòng: "Cha, Đan Tình chắc chắn là bị ma quỷ ám nên mới gây ra chuyện này, xin cha hãy cho nàng một cơ hội đi! Tử Trần, nàng là thẩm thẩm của cháu, cháu cho nàng một cơ hội đi, ta sẽ dạy dỗ nàng cho thật tốt!"
Trương Tử Trần quay đầu nhìn về phía hai người gầy như que củi nằm trên giường, ai có thể ngờ đến bọn họ cũng chỉ mới hơn ba mươi tuổi mà thôi.
"Bị tằm đen hút tuổi thọ, thọ mệnh sẽ giảm mạnh, trừ phi dùng một lượng thuốc bổ lớn, nhưng cũng rất khó bổ sung lại giống như lúc ban đầu" Xuân Đào nói.
Mà tuổi thọ đã bị tằm đen chuyển đến trên cơ thể tằm.
Xương Đan Tình có chết cũng không hối cải, nàng ta trốn ở phía sau Trương Truyện Chiêu, gọi Tương lão gia tử: "Cha, người xem đi, đại ca và đại tẩu có thể hồi phục, người tạm tha cho con đi, từ nay về sau con nhất định sẽ không tái phạm nữa,"
Trương lão gia tử thở dài, việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, nếu để người ta biết chuyện em dâu mưu hại ca ca và tẩu tẩu thì toàn bộ danh dự của Trương gia đều bị đổ hết, như vậy còn ai dám buôn bán với nhà bọn họ nữa?
Chuyện căn bệnh của Truyền Minh và Kim Gia Thục cũng không thể cho người ngoài biết.
"Người đâu, đưa độc phụ Xương Đan Tình này nhốt vào từ đường, cả đời cũng không được bước ra khỏi từ đường nửa bước!"
"!!!"
Nghe vậy, Trương Truyện Chiêu và Xương Đan Tình đều há hốc mồm.
Xương Đan Tình nắm lấy cánh tay của Trương Truyện Chiêu, muốn Trương Truyện Chiêu cứu lấy nàng ta.
Mãi mãi không được ra khỏi từ đường, như vậy cũng có khác gì ngồi đại lao?
Không, nàng ta không cần!"
"Cha, Tử Bình, Tử Lập còn nhỏ, tụi nó không thể không có mẹ!" Trương Truyện Chiêu cầu xin nói.
Trương Từ Trần đứng ở một bên nhìn, hắn nhíu mày, không ngờ đến thúc thúc lại làm hắn lạnh lòng như thế.
Trương Tử Trần ở bên cạnh lạnh lùng nói: "Thúc thúc, cháu suýt chút nữa đã trở thành đứa nhỏ mất cả cha lẫn mẹ, chuyện này nên nói như thế nào đây? Hiện tại, cha mẹ cháu còn có thể sống được mấy năm thì cháu cũng không biết, sức khỏe của thẩm thẩm vẫn tốt, chỉ bị nhốt ở trong từ đường mà thôi."
Vì để phòng ngừa gia đình tiếp tục bị Xuân Đào chế giễu, Trương lão gia tử đã cho người đưa một phong thư đã chuẩn bị sẵn cho Xuân Đào.
"Cô nương, hy vọng việc hôm nay ngươi có thể giữ kín, mãi mãi chôn ở trong bụng"
Xuân Đào cầm cảm nhận độ dày của phong thư, nàng hơi mỉm cười: "Trương lão gia yên tâm, đây là đạo đức nghề nghiệp của ngành chúng ta, ta chắc chắn sẽ không nói bậy!"
Trương lão gia tử hài lòng gật đầu, ông quay đầu nhìn sắc mặt khẽ thay đổi của Xương Đan Tình, trong nhà lại xuất hiện một kẻ bụng dạ khó lường như thế này!
Xuân Đào nhét phong thư vào trong lòng ngực, nàng vác cây gậy trúc đi ra ngoài.
Vì để tránh tai mắt người khác nên từ đầu đến cuối nàng đều đi từ cửa sau.
Mới từ cửa sau Trương gia đi ra, đột nhiên nàng bị người ta gọi lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất